Monday, September 17, 2012

Vợ chồng

1. Anh được sếp phân công đi gắn máy lạnh cho căn phòng của một người đàn ông ngoài 80 ở Westminster.
Công việc làm bắt đầu từ buổi chiều, lại không được suôn sẻ cho lắm vì những chuyện không dự tính cứ liên tục xảy ra nên dù hết giờ làm mà cái máy vẫn gắn chưa xong. Trời mấy ngày nay lại quá nóng, sợ ông già không ngủ được, anh cố gắng ở lại làm với lời hứa “xong thì mới về” dù mệt bở hơi tai.
Ðến gần 10 giờ tối, công việc cuối cùng là gắn nơi để cái remote control. Anh hỏi ông già, “Bác muốn gắn cái này ở đâu?” Ông già chỉ chỗ này, lại chỉ chỗ kia. Anh mệt đứ đừ sau một ngày dài làm việc, sắp sửa muốn đổ quạu thì bỗng ông già bật khóc, “Tôi chuẩn bị căn phòng này là cho bà vợ của tôi chú ơi. Tôi với bả sống với nhau sáu mươi mấy năm nay, tự dưng bả bị stroke, đưa vô bệnh viện không biết gì hết, giờ người ta cho bả về để tôi chăm sóc bả.”
Anh chùng lòng. “Cháu gắn ngay chỗ bác nằm, để bác thuận tay lấy khi cần tắt mở nghe bác.”
Ông già cười gật đầu. Tay quẹt nước mắt. Cơn mệt mỏi của anh cũng tan biến.
2. Anh làm điện cho căn nhà mới xây rộng gần 6,000 sqft ở Newport Beach của một cặp vợ chồng gốc Việt chưa đến tuổi 50.
Mọi lần, anh cùng các cộng sự người bản xứ làm việc với người chồng. Cho đến hôm cuối tuần rồi, người vợ mới xuất hiện, tới lui ngó xem mọi việc trong giai đoạn hoàn tất ngôi nhà ra làm sao.
Không hiểu bất đồng điều gì, không thích điều gì, vợ chồng họ nói nhau điều gì, sau cùng anh chỉ nghe tiếng bà vợ nói bằng thứ ngôn ngữ mẹ đẻ, “Trời ơi, sao mà mày ngu quá vậy! Mày đến đây coi người ta làm như thế nào mà bây giờ nó thế này! Mày ăn gì mà mày ngu quá vậy hả!”
Anh chết sững. Ông chồng im lặng, quay sang gượng gạo cười với anh. Anh quay lưng bước đi, như không hề nghe thấy.

No comments:

Post a Comment