Tôi không quen em, chỉ biết em qua những bài viết về em trên mạng, cả từ báo lề dân cũng như lề đảng.
Tôi cũng đã có bài "Trò nhận tội khoan hồng cũ rích đã bị phá sản" ngay sau cuộc họp báo ngày 03/11/2012 của cơ quan điều tra, vạch rõ sự sai trái trong kết luận của cuộc họp báo với thực tế.
Phương Uyên chỉ xấp xỉ tuổi con tôi. Còn nhỏ quá. Mới hai mươi tuổi đầu. Người ta nói tuổi này là tuổi ăn, tuổi học, tuổi chơi.
Nhưng Phương Uyên đã làm tôi cảm phục.
Phương Uyên là con một gia đình nông dân nghèo, nhưng không những là một
học sinh ngoan được nhiều bạn bè yêu quý, mà con có những tư tưởng và
hành động dường như vượt quá cái tuổi hồn nhiên, trong trắng của em.
Khi tuổi trẻ cùng lứa với em say mê với những games online, hưởng thụ
vật chất, chạy theo thời trang, hay những thứ giải trí của K-pop, khóc
ngất đón sao Hàn, Phương Uyên đã nghĩ về đất nước và trách nhiệm của
công dân.
Chưa lúc nào chủ quyền dân tộc bị đe doạ nghiêm trọng như hiện nay. Cuộc
xâm lược Hoàng Sa và một phần Trường Sa, cộng với cuộc xâm lược mềm
bằng thuê rừng đầu nguồn 50 năm, thâu tóm hơn 90% tổng thầu EPC cùng với
hàng chục ngàn người đưa qua lao động, gây rối; hàng hoá độc hại tràn
ngập lãnh thổ khắp cả nước; trong sự tiếp tay của tập đoàn thái thú Ba
Đình, thực sự đã đẩy đất nước vào tiến trình Bắc Thuộc lần thứ 4. Việt
Nam sẽ là một Tây Tạng thứ hai là viễn cảnh không xa.
Chưa bao giờ tiềm năng đất nước bị xói mòn và sinh lực cạn kiệt vì bộ
máy tham nhũng hiện nay. Các nhóm trục lợi thi nhau rút ruột công trình,
lợi dụng đặc quyền, đặc lợi vơ vét làm giàu bất chấp lương tri và đạo
đức, kéo theo những món nợ nặng nề mà các thế hệ sau phải còng lưng gánh
nặng.
Cho nên em viết: “Vì danh dự dân tộc, chống giặc Tầu . Vì tương lai đất nước, chống tham nhũng”.
Khẩu hiệu của em như một mệnh lệnh, một đòi hỏi yêu nước chính đáng. Hơn
lúc nào hết, người dân cần thoát ngay ra khỏi sự tuyên truyền dối trá,
lừa mị. Nhà nước cộng sản Việt Nam đang thực thi chính sách phò Tàu để
giữ ý thức hệ xã hội chủ nghĩa, bám chặt lấy hệ thống chính trị độc
quyền, chăm lo cho lợi ích riêng của phe nhóm trong đảng.
Khẩu hiệu của em là tiếng gọi của lương tri với non sông, hướng tới tất
cả những ai còn chảy trong lòng mình dòng máu Việt Lạc Hồng.
Phải chống Tàu và chống tham nhũng, chống lại "nhà nước CHXHCN Việt Nam"
mà thực chất chỉ là một băng đảng đang xây dựng chế độ tư bản-phong
kiến với bộ mặt cộng sản. Chống kẻ thù ngoại xâm và nội xâm là hai thứ
đang tước đi dần tài sản thiêng liêng nhất của dân tộc: đất nước.
Tôi không biết em có trực tiếp tham gia rải truyền đơn hay không. Nhưng
nội dung của truyền đơn được rải ngày 10/10/2012 đã bộc lộ tất cả:
“Hỡi đồng bào Việt Nam, hãy đứng lên chống lại bạo quyền độc tài Cộng
Sản Việt Nam. Hãy giành lại quyền lợi cho chính mình và gia đình, hãy
đứng lên vì Tự Do, Nhân Quyền và Công Lý. Đảng Cộng Sản Việt Nam sống
phè phỡn trên mồ hôi nước mắt của đồng bào. Chúng cướp đất dân lành làm
giàu cho đảng viên Cộng Sản, làm nô lệ để bán biển đảo Hoàng Sa và
Trường Sa cho Trung Quốc. Làm ngơ để Trung Quốc bán vào nước ta những đồ
ăn độc hại làm suy nhược giống nòi Việt Nam. Vì quyền lợi của con em,vì
tương lai của dân tộc, hãy xóa bỏ sợ hãi, cùng đứng lên chống lại bọn
Độc Tài Cộng Sản Việt Nam”.
“Trung Quốc đang từng bước thôn tính nước ta, bọn chúng đang chiếm dần
hết biển đảo của ta. Cho Trung Quốc thuê rừng đầu nguồn dài hạn để chiếm
cứ những địa điểm quan trọng. Để Trung Quốc vào khai thác Bô-Xít tại
Tây Nguyên để làm cứ điểm quân sự trọng yếu. Dâng hiến Ải Nam Quan Lịch
Sử, Thác Bản Giốc và hàng ngàn cây số vuông đất biên giới cho Trung
Cộng. Đảng Cộng Sản Việt Nam cho Trung Quốc đấu thầu chiếm hầu hết các
công trình trọng điểm quốc gia để cho Trung Quốc thống lĩnh nền kinh tế
nước nhà… Tổ quốc đang lâm nguy! Toàn dân hãy đứng lên cứu nước, cùng
nắm tay nhau xuống đường chống lại bọn Cộng Sản Việt Nam tay sai của bọn
cộng sản Trung Quốc”.
Đọc toàn bản cáo trạng của em và người bạn Đinh Nguyên Kha, tôi thấy em
thật khó thoát khỏi bàn tay lông lá của bầy sói. Chông gai và cạm bẫy
rình rập, bủa vây em. Lao tù là chốn mà em sẽ phải dấn thân. Em còn quá
trẻ và cuộc đời còn dang rộng. Ba năm, năm năm thậm chí nhiều hơn...
Ngẫm cảnh mẹ em đi thăm con thật khó khăn và thân em nhỏ nhoi bị đánh
đập trong tù mà tôi xót xa, oán hận chế độ nhà tù gì mà sao tàn ác, bất
nhân đến thế.
Hãy kiên trinh và can đảm lên em! Mọi người đứng bên em, cảm phục, chia
sẻ và tranh đấu cho em. Gia đình đứng bên em và tự hào về em. Một ngày
nào đó công lý sẽ chiến thắng và em sẽ được bù đắp. Cầu chúc cho em muôn
sự bình an!
Ở một đất nước có dân chủ tự do, không bao giờ những việc làm của em bị
kết án tù, ngược lại còn được khuyến khích. Đất nước Việt Nam thật vô
cùng bất hạnh. Một đất nước bất bình thường, điên đảo, các giá trị nhân
bản đã không còn mà nhường chỗ cho cuộc chơi đen đỏ quyền-tiền man rợ.
Có những con người rắp tâm làm dã thú. Những tên quan toà mặt ngựa đầu
trâu, thực sự chỉ là những con robot của cả bộ máy công quyền bất công
và ô nhục.
Mọi người sẽ cùng hát vang bài ca yêu nước mà một người đã viết tặng em:
"Chúng ta hãy cùng xiết chặt tay!
Vì lũ giặc xâm lăng đã đến
Tuyên bố “Đường Lưỡi Bò” mưu chiếm trọn Biển Đông
Còn ngang ngược lập “Thành phố Tam Sa” trên biển
Gồm cả quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của cha ông!
Chỉ những kẻ vô lương tâm mới không thấy đau lòng
Khi quân giặc cướp tàu thuyền và bắn chết ngư dân trên biển
Khi cố tình quên vong linh những anh hùng Hải Chiến
Khi vì tiền mà cho chúng thuê biển, thuê rừng
Khi cho chúng đưa lao công sang trên các công trường
Làm rơi lệ Tố Như, xót xa hồn Nguyễn Trãi!"
(Nguyễn Hàm Thuận Bắc)
No comments:
Post a Comment