Friday, July 19, 2013

Dũng Khí

Bà vợ thút thít với chồng, ông xem sang nhà hàng xóm chửi vào mặt chúng nó,thậm chí nếu cần thì ném bao tải phân vào nhà chúng nó, không thể chịu nổi nữa, con cái nhà mình chơi ở sân nhà mình sao con cái chúng nó quều tay qua đấm, véo, xé quần xé áo là sao? Là sao?
 
Ông chồng nhấp ngụm trà, biết rồi, biết lâu rồi, thằng hàng xóm khốn nạn ấy ai còn lạ gì.
 
Thì ông tỏ thái độ đi chứ, dũng khí của ông đâu.
 
Chần chừ mãi, 10 ngày sau, ông bố mới qua nhà hàng xóm, thì thào hỏi chị giúp việc, vợ chồng nhà chủ đi khỏi nhà chưa? Dạ rồi. Mấy thằng con đi khỏi nhà chưa? Dạ rồi. Tóm lại là trong nhà không có ai chứ gì? Dạ đúng. Chỉ còn mỗi chị thôi chứ gì? Dạ đúng.
 
Ông bố chống nạnh, chỉ tay vào mặt bà giúp việc:
 
-Tôi yêu cầu chị nói với chủ nhà, phải vá ngay cái áo con tôi đã bị con ông bà chủ nhà xé rách. Tôi là tôi bất bình lắm rồi đấy. Tôi là tôi phẫn nộ lắm rồi đấy. Tôi là tôi nói trước rồi đấy, hàng xóm với nhau, sống như thế là không thể được. Chị thừa biết cái dũng khí của tôi rồi đấy.
 
Chị giúp việc nói: Xe ông bà chủ đang về đấy ạ.
 
Ông chồng vội cúi xuống cổng nhà hàng xóm, làu bàu:
 
-Mấy đứa con mình vô ý thức quá đi, ăn chuối sao vứt võ chuối ở nhà người ta cơ chứ.
 
Ông bà chủ hàng xóm đi qua, vào nhà, khép cổng.
 
Ông bố ngẩng cao đầu, mang dũng khí của mình về khoe với vợ.
 
 Cảm hứng khi đọc cái này:  
http://www.nhandan.com.vn/chinhtri/tin-tuc-su-kien/item/20786202.html 
Yêu cầu Trung Quốc không tái diễn uy hiếp tàu cá Việt Nam tại Hoàng Sa-Trường Sa của Việt Nam(www.nhandan.com.vn)

No comments:

Post a Comment