Kính thư hầu thăm má!
Con là thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh, thứ trưởng Bộ Quốc Phòng, nước CHXHCN Việt Nam.
Kính thưa má: Không phải con dám xưng chức tước với má, song Trung Quốc
vốn một nước đã to lớn, ngày nay còn mở rộng địa giới và lãnh hải, vì
thế trong tay má có hàng ngàn đứa con nuôi, làm sao má nhớ hết được, và
con nghĩ rằng xưng chức tước, cũng là cách nhớ ơn má.
Thưa má: Chỉ còn vài tuần nữa, ở dưới khu sẽ mời con tham dự tổng kết,
tiệc liên hoan, con sợ đến lúc ấy, trí tuệ lẫn tâm hồn không được minh
mẫn để viết thư, nên con sớm lo viết mấy dòng này kính chúc tết má. Sang
năm Quý Tỵ dồi dào sức khỏe, tươi trẻ mãi, sống thọ dư trăm tuổi, chúng
con mừng.
Kính thưa má: Trước khi tờ lịch cuối cùng, của năm cũ bóc xuống, con xin báo cáo vài việc đã thực hiện:
1- Ngay từ khi bố được tín nhiệm chức Tổng Bí Thư Trung Quốc vĩ đại,
chúng con đã kịp thời chỉ đạo những tiến sĩ viết văn giỏi nhất nước,
viết bài ngợi ca công đức lớn của má, đăng lên hết trên các trang báo ở
xứ con, đồng thời truyền hình, radio, cùng với những loa ở khóm phường
rập ràng loan tải nhanh chóng, bài:
"Phu Nhân Tập Cận Bình - Giọng ca đỉnh cao của Trung Quốc"
Bài báo đã được chín chục triệu nhân dân nhiệt liệt tán thưởng, tổng cục
2 còn báo cho con biết có rất nhiều ông già, ngồi ngắm hình má hàng
ngày trời không biết chán! Họ ấn tượng sâu sắc giọng ca cao vút của má,
nhiều người ao ước một ngày nào đó, được thỉnh má qua Việt Nam, hát bảng
nhạc "Ba cô gái vút chông," cho toàn thể nhân dân nghe! Đó chỉ là ước
mơ thôi, phải không má? Thiển nghĩ đất nước chúng con, không thể có diễm
phúc ấy.
2- Từng bước chúng con sẽ giáo dục nhân dân Việt Nam, tôn kính Trung
Quốc như cha mẹ, bằng chứng mới đây đồng chí Nguyễn Duy Chiến, bí thư
đảng ủy bộ Ngoại Giao, kiêm phó ban Biên Giới, từng nhấn mạnh:
"Trung Quốc cắt cáp của ta cũng như cha mẹ yêu con cho roi cho vọt".
Má nên nhớ rằng, đây không phải cá nhân đồng chí Nguyễn Duy Chiến, mà
lời chân thật, xuất phát từ đáy lòng của toàn đảng, toàn quân, toàn công
an, và toàn thể quốc hội nước CHXHCNVN.
Kính thưa má: Tôn kính cũng chư đủ, khi mẹ cha biết yêu thương con cái,
biết cho roi cho vọt, chúng con sẽ giáo dục nhân dân Việt Nam đến nơi
đến chốn, phải biết ơn, phải biết hiếu thảo với mẹ cha nữa, chúng con đã
khắc câu: "Trung Quốc cắt cáp của ta cũng như cha mẹ yêu con cho roi cho vọt" vào những tấm bia bằng đá quý, đặt khắp những con đường có lưu lượng xe đông nhất, hay những công viên hoành tráng nhất.
3- Phó giáo sư ưu tú, đại tá Trần Đăng Thanh, đã khôn khéo dùng sổ hưu,
như hình ảnh bó cỏ trước mồm con ngựa, để gắn chặt đảng viên phải tuyệt
đối trung thành với đảng. Đảng còn, còn gạo, đảng mất, phải: "Ngơ ngơ
như mất sổ gạo" (tục ngữ miền Bắc, thời bác Hồ). Má thấy chúng con có
siêu việt không? Nhân đây con xin má đặt cách, cho đồng chí ấy vượt quân
hàm, thăng lên trung tướng.
4- Bản thân con luôn luôn đề xướng chủ thuyết: "Giải quyết tranh chấp
biển đông, bằng biện pháp hòa bình." Thú thật với má, bố của con là
Nguyễn Chí Thanh, có đạp mồ chui lên cũng cóc biết "biện pháp hòa bình"
là cái khỉ khô gì, con chỉ biết điều bộ đội đi chỗ khác chơi, mỗi khi
quân đội của thiên triều xuất hiện, ngoài biện pháp này con chịu thua.
Chúng con ngăn chặn tức khắc những cuộc biểu tình, vì như thế là "gây
bất ổn" là vong ân bội nghĩa đối với thiên quốc. Do đó cuộc biểu tình dù
cố gắng thai nghén hàng tháng trời, chúng con kiên quyết bóp chết ngay
trong trứng nước. Biểu tình chỉ diễn ra ba mươi giây, báo lề trái đưa
tin cuộc biểu tình kéo dài mười phút, nói dóc đấy, con mong má "Đừng
nghe những gì bọn chúng nói, mà hãy nhìn những gì bọn chúng làm ". Ngoài
ra tên nào ngoan cố, chống lại Trung Quốc, bài hàng hóa Trung Quốc, nếu
đàn ông, chúng con qui tội trốn thuế, tội mua dâm, nếu đàn bà qui tội
bán dâm, không cần biết già hay trẻ, già mà bị tội bán dâm mới nhục chứ!
Cho chúng nó ở tù mọt gông Inox. Má thấy chúng con có tinh không?
Kính thưa má: Mới đây cục tình báo Hoa Nam, cảnh báo rằng: "Cho người
dân tham gia sửa đổi hiến pháp, sẽ nguy hiểm đến sự tồn vong của đảng và
của chế độ". Con hết sức cảm ơn nghĩa tình thầy trò, đã luôn luôn quan
tâm đến chúng con. Nhưng má yên chí, người dân ở xứ con nay đã thuần hóa
tuyệt đối, như con mèo của Trạng Quỳnh, con xin kể hầu má nghe sự tích
này:
Ngày xưa Trạng Quỳnh, ăn cắp con mèo của Chúa Trịnh, đem về nuôi trong
buồng kín, tới bữa ăn trạng đem hai đĩa cơm, một đĩa cơm ngon trộn thịt
rán thơm phức, một đĩa cơm thiu rình. Hễ mèo nhúng mõm vào đĩa cơm ngon,
tức khắc bị đòn roi, bắt buộc phải ăn cơm thiu thối. Lâu ngày đã thuần
thục, Trạng thả mèo tự do, có kẻ mét Chúa, Chúa gọi trạng vào phủ, hỏi:
Sao nhà ngươi dám bắt trộm mèo quý của ta?
Trạng đáp: Có đâu dám thế, nếu mèo của Chúa tất ăn cao lương mỹ vị, mèo
của thần nhà nghèo, quen ăn cơm nguội, thần xin đưa vào phủ để kiểm tra?
Chúa Trịnh bằng lòng.
Trạng Quỳnh, đem mèo vào phủ, kẻ hầu mang hai đĩa cơm, mèo không dám
liếc mắt tới đĩa cơm thịt rán, chỉ cắm đầu ăn cơm hẩm. Trạng ung dung ẵm
mèo về.
Má tin con đi, kết cuộc: Toàn đảng, toàn dân, toàn quân, kể cả Việt kiều
"khúc ruột ngàn dặm, một bộ phận không thể tách rời" sẽ nhất trí, một
lòng một dạ, khẩn thiết xin giữ điều 4 hiến pháp nước CHXHCNVN.
Về tình hình nội bộ:
A/ Đảng đã thăng hàm đại tướng cho Trần Đại Quang, thưa má tên này đâu
có công trạng gì đâu, lý lịch, bằng cấp khai tầm bậy, tầm bạ. Nguyễn Phú
Trọng, thăng nó tưởng rằng nó sẽ theo phò để chống lại Nguyễn Tấn Dũng,
nhưng đời nào, thằng này chuyên nghiệp đi hai hàng, thờ lý tưởng "gió
chiều nào, che chiều nấy". Con hy vọng được má chiếu cố tới con, con
nghĩ má không nỡ hẹp hòi, nên đã cho người đúc hai cầu vai bằng vàng
ròng, với tám ngôi sao bạc, chỉ chờ má gật đầu, đời con sẽ lên hương.
B/ Nguyễn Bá Thanh, ra Hà Nội làm trưởng ban nội chính. Điều này qúa khờ
luôn, thằng Thanh ở Đà Nẵng khét tiếng vua ăn đất, giàu không thua
Nguyễn Tấn Dũng, chống tham nhũng cái gì chứ? Ngày đất nước chiến tranh,
nhờ cán bộ Trung Quốc cố vấn, dạy dỗ cho chính phủ Việt Nam Dân Chủ
Cộng Hoà, làm nên chiến thắng thần thánh 30/4/1975, cả thế giới này ai
biết? Sau này nhờ cán bộ Trung Quốc ta, giúp chỉ đạo xây dựng Đà Nẵng
mới có ngày hôm nay, thế giới cũng mù tịt, thằng Thanh được hưởng xái
cán bộ Trung Quốc, còn ra luật dở hơi: "Bất cứ người dân Trung Quốc nào ở
Đà Nẵng, đủ 20 năm, đương nhiên có quốc tịch Việt Nam". Thưa má, luật
này đã xúc phạm nghiêm trọng đến người Trung Quốc, vì người dân Trung
Quốc là danh dự bậc nhứt của thế giới, ngu gì phải chuyển sang quốc tịch
khác?
Má thấy đó những tên không ra gì, gặp thời lên vèo vèo, riêng con mãi
mang hàm thượng tướng, xin má rộng lượng, đoái hoài thương con với.
C/ Về phiên tòa xử 14 tên đạo Gia Tô, tuy má chưa ý kiến, nhưng con xin
má khoan thứ, chúng con giả vờ thả một tên, để thế giới bớt lên án, rồi
sẽ cho công an kèm kẹp thật kỹ lưỡng, còn 4 tên lãnh án 3 năm. Má yên
tâm, nếu chế độ chúng con tồn tại 3 năm nữa, chúng con sẽ cho chúng nó
"bồi dưỡng" tiếp. Xin má thông cảm, thời buổi quá khó khăn vì internet,
chứ má thấy đó hồi tết Mậu Thân, chỉ vài ba đêm cách mạng ta ngốn hơn
năm ngàn người dân của ngụy, có sao đâu, bây giờ phải bấm bụng khoan
hồng thôi má ạ.
D/ Chuyện con Phương Uyên, công an đang đe dọa chích thuốc vô sinh, để
hắn nhận tội "làm tay sai" thay vì tội ghét Tàu. Sao dạo rày ở xứ con
nhiều đứa ngu qúa thể, má nhỉ!?
Má Bành của Nguyễn Chí Vịnh
Kính thưa má: Con thông qua thư này trong nội bộ, hầu hết các đồng chí
đều nhất trí, họ khen thư giải bày trung thực, và thành tâm, nhưng có
người cẩn thận, gợi ý không nên để lọt ra ngoài, bọn thế lực thù địch
lợi dụng để xuyên tạc và công kích. Con không sợ điều ấy, vì bác Hồ vị
cha già dân tộc, thử hỏi ai là mẹ già của dân tộc Việt Nam? Thưa: Bà
Tăng Tuyết Minh, người vợ chính thức có đăng ký kết hôn với bác, vâng
chính bà ta mẹ già của dân tộc Việt Nam, thì má là má nuôi của con, tại
sao lại bị cười chê, bị công kích? Được làm con của má, vô cùng hãnh
diện và danh dự, chỉ có kẻ ganh tỵ mới dám cười cợt.
Thư đến đây khá dài, sợ bận lòng và mất thì giờ vàng ngọc của má, trước
khi chấm dứt, một lần nữa sang năm mới, xin kính chúc má luôn trẻ đẹp,
đệ nhất phu nhân của Trung Quốc vĩ đại và của cả thế giới muôn năm.
Bái thư, con của má.
Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh.
No comments:
Post a Comment