Monday, February 11, 2013

Bánh vẽ "Nhân dân là chủ"

Liên hệ đến "phong trào" góp ý cho đảng về Hiến pháp của đảng, Tiền Phong Online đăng bài hỏi đáp của Gs. Ts Lê Hồng Hạnh với tít lớn: Nhân dân là chủ thể tối cao của quyền lực. Vài trang mạng lề Dân đăng lại. Cũng nhiều người cám ơn vị nhân sỹ trí thức này. Dân Làm Báo mời các bạn đọc qua và xin phép được góp với thôn làng một vài suy nghĩ để từ đó thôn ta thảo luận trong tinh thần đa nguyên.

*
Bài phỏng vấn của Tiền Phong và những đoạn in nghiên, màu nâu đỏ là của Dân Làm Báo.

Nhân dân là chủ thể tối cao của quyền lực 
TP - “Nhân dân là chủ thể tối cao của quyền lực, cả quyền lực chính trị và quyền lực kinh tế. Không một ông vua, không một chính phủ nào có thể tồn tại nếu không có dân”- GS.TS Lê Hồng Hạnh, Viện trưởng Viện Khoa học Pháp lý trao đổi nhân việc lấy ý kiến nhân dân về dự thảo sửa đổi Hiến pháp. 
GS.TS Lê Hồng Hạnh nói: 
Ý nghĩa nổi bật nhất của việc lấy ý kiến của nhân dân về Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 chính là sự thừa nhận ý chí, quyền lực của nhân dân, vị trí tối thượng của nhân dân đối với nội dung bản tuyên ngôn chính trị pháp lý quan trọng bậc nhất của nước Việt Nam
Đoạn mở đầu này đã ngay lập tức không ngần ngại đi vào mục tiêu tuyên truyền cần phải đạt được cho kế hoạch mỵ dân của đảng csvn. Nó muốn gieo vào người đọc thiện chí rất tốt đẹp của đảng csvn. Trên thực tế, nếu dừng lại ngay câu này để đối chiếu với thực tế sẽ thấy rất rõ: vị trí tối thượng không nằm ở chỗ những người góp ý. Nó nằm ở trong tay những kẻ quyết định số phận của những góp ý. Những kẻ đó là đảng viên đảng csvn. 
Nhân dân là chủ thể tối cao của quyền lực, cả quyền lực chính trị và quyền lực kinh tế. Không một ông vua, không một chính phủ nào có thể tồn tại nếu không có dân. 
Đây cũng là một loại khẩu hiệu mỵ dân. Nhân dân vừa là 90 triệu người vừa có thể không là ai hết. Quyền lực của người dân phải được thể hiện qua những cơ chế đại diện, qua những quyền hạn chính trị lẫn kinh tế. Nó có thể được hình thành qua các tập hợp quần chúng, đảng phái chính trị, hội đoàn độc lập. Ở Việt Nam, có một số dạng hình đại diện hiện hữu. Hơn thế nữa, và hơn rất nhiều quốc gia dân chủ trên thế giới, nó hiện hữu với cụm từ Nhân dân làm đuôi theo sau như một bằng chứng về vị trí của người dân. Tòa án Nhân dân, Công an nhân dân, Quân đội nhân dân, Ủy ban nhân dân... Nhưng tất cả đều do đảng csvn tạo ra, kiểm soát và thống trị bởi đảng viên đảng cs. Đảng cs đã tự lập ra những chủ thể cho 90 triệu nhân dân VN mà mỗi chủ thể trong đó toàn là đảng viên csvn.

"Không một ông vua, không một chính phủ nào có thể tồn tại nếu không có dân." Câu này đúng nhưng... tầm phào vì nó rất đương nhiên. Không thể có một chính phủ mà không có dân. Mục đích của câu nói chỉ nhằm để thổi bong bóng cho người đọc lên tận mây xanh. Thực tế VN: có nhiều ông vua, có một đảng-nhà nước tồn tại và muốn tồn tại muôn năm trong một xã hội mà người dân bị cai trị ở mức độ gần như có cũng như không trong lãnh vực quyền lực chính trị, xã hội, kinh tế... 
“Chở thuyền cũng là dân, lật thuyền cũng là dân”- triết lý này Nguyễn Trãi nói cách đây hơn 5 thế kỷ rồi. Việc lấy ý kiến về Hiến pháp làm tăng giá trị nhân dân, giá trị dân chủ và tính khả thi của Hiến pháp sau khi được ban hành. 
Nếu ai còn mơ màng về mục tiêu của đảng csvn trong chiến dịch góp ý cho đảng, xin đọc lại câu trên của vị Gs. Ts. thật kỹ: "Việc lấy ý kiến về Hiến pháp làm tăng giá trị nhân dân, giá trị dân chủ và tính khả thi của Hiến pháp sau khi được ĐẢNG CSVN ban hành." 
Dân phúc quyết Hiến pháp 

TP: Trong thảo luận tại Quốc hội, một số đại biểu đề xuất bổ sung quy định về việc dân phúc quyết Hiến pháp. Phúc quyết, trưng cầu ý dân là quyền rất quan trọng nhưng chưa được quy định rõ ràng là quyền hiển nhiên của người dân cần được hiến định. Lần sửa đổi này theo ông nên được quy định ra sao? 
Gs. Ts. Lê Hồng Hạnh: Tôi ủng hộ những ý kiến đó vì những người đưa ra đề xuất như vậy thực sự muốn bản Hiến pháp có nền tảng dân chủ, nền tảng xã hội lớn hơn. Hiến pháp là tuyên bố của nhân dân trao quyền cho các thiết chế chính trị thay mặt nhân dân thực hiện quyền lực được giao phó
Không phải Quốc hội, không phải Chủ tịch nước, Chính phủ hay Tòa án cho dân quyền này, quyền kia. Chính nhân dân trao cho các cơ quan này quyền lực và họ có trách nhiệm thực thi nó phù hợp với ý chí của nhân dân được thể hiện trong Hiến pháp
Trong suốt bao năm qua, chủ tịch nước, thủ tướng, chủ tịch quốc hội đều được quyết định "đâu vào đó" bởi một tập thể 14 người trong BCT của đảng CSVN. Toàn thể quốc hội đều được quyết định bởi một tiến trình dàn dựng kín kẻ gọi là "đảng cử dân bầu" mà các nhân tố chủ yếu gồm có đảng csvn và cánh tay nối dài của đảng là Mặt trận tổ quốc. 

Người dân "bị" giao cho sứ mệnh trao quyền cho các ông bà đảng viên nằm trong các cơ chế nhìn đâu cũng thấy cờ búa liềm này bởi tổ trưởng dân phố, công an phường lùa vào các phòng phiếu  để nhắm mắt gạch chéo danh sách ứng viên 99% là người của đã được đảng cử. 

Tức là: các thiết chế chính trị có được nói gì trong Hiến pháp đi nữa, trên thực tế đã bị khống chế hoàn toàn bởi đảng csvn. Từ đó:

Câu nói "Hiến pháp là tuyên bố của nhân dân trao quyền cho các thiết chế chính trị thay mặt nhân dân thực hiện quyền lực được giao phó" chính là mục tiêu mà đảng đã đang bỏ ra bao nhiêu công sức ra để đạt được cho màn kịch hiến pháp 2013 này (giống như những lần trước). Hiến pháp 2013 trong đó sẽ khẳng định quyền lãnh đạo duy nhất của đảng, sự trung thành của quân đội đối với đảng, một trong những nhiệm vụ của quân đội là giữ gìn an ninh xã hội... sẽ là tuyên bố của nhân dân trao quyền cho các thiết chế chính trị (dĩ nhiên là của đảng CSVN).
Không ít người, kể cả đại biểu Quốc hội, nhiều chính khách cho rằng Quốc hội có quyền lựa chọn và quyết định hiến định những vấn đề quan trọng của đất nước, ví dụ chọn mô hình nhà nước, chọn chế độ chính trị, vấn đề sở hữu v.v... 
Tôi cho rằng hiểu như vậy chứng tỏ chưa hiểu bản chất của Hiến pháp. Chỉ có nhân dân mới có quyền lựa chọn và quyết định những điều đó. Chính vì thế, phúc quyết của nhân dân đối với bản Hiến pháp mới hay Hiến pháp sửa đổi phải được coi là quyền đương nhiên của nhân dân. 
Một lần nữa, thực tế rõ ràng: người dân chỉ được đảng csvn (qua cơ chế quốc hội với hơn 91,6% thành viên là đảng viên và 8,4% còn lại đều có quyền lợi gắn bó với đảng cộng sản) cho phép góp ý nội dung hiến pháp. Quyền quyết định nội dung đó như thế nào vẫn hoàn toàn nằm trong tay của đảng csvn. Đảng csvn đang "khiêu vũ" bài "hiến pháp 2013 là phúc quyết của Nhân dân chứ không phải của đảng".
Muốn hiểu bản chất của Hiến pháp thì cần phải nhìn cho rõ thực tế của câu "Chỉ có nhân dân mới có quyền lựa chọn và quyết định những điều đó". Thực tế là nhân dân được cho phép góp ý, được bật đèn xanh là không có vùng cấm (những ai có đủ kinh nghiệm đau thương, nhất là không có thẻ đảng trong túi, thì tự động bật đèn vàng cho nó lành). Thực tế chẳng có ông nhân dân, bà nhân dân nào có quyền lựa chọn, quyết định. Nó chỉ có được cái quyền dâng kiến nghị và chấm hết. 
Dù có đưa vào Hiến pháp quyền phúc quyết hay không, các cơ quan quyền lực nhà nước cũng phải có trách nhiệm đảm bảo để nhân dân thực hiện nó. Đương nhiên chính là ở chỗ đó. 
Đảng với tư cách là lực lượng chính trị lãnh đạo xã hội cũng phải đảm bảo để quyền phúc quyết của nhân dân được thực hiện. Giữa phúc quyết và lấy ý kiến nhân dân có sự khác nhau rất lớn về mức độ đảm bảo dân chủ, sự thượng tôn vai trò của nhân dân. 
Tất cả những xảo ngữ chính trị về cái gọi là quyền phúc quyết của nhân dân này tự nó lột trần truồng nó với quan điểm "Đảng với tư cách là lực lượng chính trị lãnh đạo xã hội cũng phải đảm bảo để quyền phúc quyết của nhân dân được thực hiện". Nếu nhân dân là chủ thể tối cao của quyền lực chính trị, nếu nhân dân nắm trong tay quyền phúc quyết Hiến pháp là luật mẹ cao nhất của quốc gia thì không có một đảng nào có tự cho mình mang tư cách là lực lượng chính trị lãnh đạo, có tư cách để  đảm bảo để quyền phúc quyết của nhân dân được thực hiện cả. 
Tôi không thấy có lý do nào để không qui định quyền phúc quyết của nhân dân trong Hiến pháp sửa đổi lần này. Ngay khi đất nước mới giành được độc lập, thù trong giặc ngoài bao vây, chống phá, đa số người dân còn mù chữ, song Đảng và Bác Hồ vẫn chủ trương để nhân dân phúc quyết bản Hiến pháp đầu tiên của đất nước. 
"Đảng và Bác Hồ vẫn chủ trương để nhân dân phúc quyết bản Hiến pháp đầu tiên của đất nước." Vậy thì nhân dân Việt Nam có được quyền hạn gì là do đảng và bác Hồ của đảng để cho!!!??? Ngay cả việc nói rằng nhân dân phúc quyết bản Hiến pháp đầu tiên cũng là một sự láo khoét, bôi nhọ lịch sử. 
TP: Trở lại lịch sử, Hiến pháp năm 1946 đã khẳng định nguyên lý mọi quyền bính đều thuộc về dân. Nhân dân là gốc của mọi quyền lực, trong đó có quyền lực nhà nước. Do đó nhân dân phải được quyền quyết định mọi vấn đề quan trọng nhất của đất nước, thưa ông? 
Gs. Ts. Lê Hồng Hạnh: Tôi cho rằng quyền lực của nhân dân trong dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 cần thể hiện theo tinh thần và lời văn của Hiến pháp 1946. Có người cho rằng quay trở lại Hiến pháp 1946 là không đúng, không phù hợp, thậm chí chệch hướng do bối cảnh ngày nay khác với thời điểm năm 1946. 
Nếu thực sự hiểu đúng dân chủ, hiểu đúng vai trò của nhân dân thì không có sự đoạn tuyệt như vậy được. 
Dù ở trong bối cảnh hiện nay, bối cảnh của 100 năm trước hay của 100 năm sau nếu chúng ta thực sự hiểu đúng bản chất của dân chủ và quyền lực nhân dân thì tuyên ngôn của Hiến pháp 1946 “Tất cả quyền bính trong nước là của toàn thể nhân dân Việt Nam, không phân biệt nòi giống, gái trai, giàu nghèo, giai cấp, tôn giáo” vẫn hoàn toàn mang tính thời đại. 
Một tuyên ngôn thượng tôn nhân dân trong thực thi quyền lực nhà nước in đậm dấu ấn tư tưởng của Bác Hồ mãi mãi là một thiên cổ hùng văn thể hiện khát vọng dân chủ của Nhân dân và của Đảng ta. 
Giá trị của tuyên bố trên trong Hiến pháp 1946 thiêng liêng chẳng khác gì tuyên bố về chủ quyền lãnh thổ “Nam quốc sơn hà Nam đế cư” mà Lý Thường Kiệt đọc trên sông Như Nguyệt. 

Trở lại Hiến pháp 1946, văn bản mà ông Gs Ts khen ngợi "Một tuyên ngôn thượng tôn nhân dân trong thực thi quyền lực nhà nước in đậm dấu ấn tư tưởng của Bác Hồ mãi mãi là một thiên cổ hùng văn thể hiện khát vọng dân chủ của Nhân dân và của Đảng ta... thiêng liêng chẳng khác gì tuyên bố về chủ quyền lãnh thổ “Nam quốc sơn hà Nam đế cư” mà Lý Thường Kiệt đọc trên sông Như Nguyệt." là điều đang đáp ứng ý muốn, tâm lý của nhiều người, trong đó có nhiều "người cộng sản chân chính". Nhưng điều gì đã thực sự xảy ra, đời sống xã hội ở miền Bắc Việt Nam Dân chủ Cộng Hoà đã ra sao dưới cái văn bản 1946 thiên cổ hùng văn đậm dấu ấn tư tưởng của bác Hồ này. Muốn tỏ tường mời các bạn đọc lại 2 phần sau đây trong loạt bài của Đặng Chí Hùng:

Những sự thật không thể chối bỏ (phần 5) - Nỗi đau Cải Cách
Tất cả đều xảy ra dưới ánh sáng rạng ngời của "Hiến pháp 1946 thiêng liêng chẳng khác gì tuyên bố về chủ quyền lãnh thổ “Nam quốc sơn hà Nam đế cư” mà Lý Thường Kiệt đọc trên sông Như Nguyệt."
Quyền lực phải được kiểm soát 
TP: Theo Hiến pháp, quyền lực cao nhất thuộc về nhân dân, quyền lực của Nhà nước là quyền phái sinh, từ nhân dân mà ra, do nhân dân trao cho. Theo ông sửa Hiến pháp lần này cơ chế kiểm soát quyền lực cần được quy định ra sao và cần nhấn mạnh những yếu tố nào? 
Gs. Ts. Lê Hồng Hạnh: Tha hóa quyền lực, lạm dụng quyền lực là điều khó tránh nếu quyền lực không được kiểm soát, cân bằng bởi cơ chế thích hợp. Nguy cơ này trở nên đáng sợ hơn ở những quốc gia đang phát triển, chậm phát triển. Ở Việt Nam cũng vậy, nếu chúng ta đi sâu vào thực tiễn kinh tế, xã hội của đất nước. 
Ở Việt Nam, nguy cơ này lại đáng kinh sợ hơn khi mà cả một hệ thống tuyên truyền, phối hợp và khai dụng nhiều thành phần chính trị khác nhau, tạo ra một cơ chế thích hợp trên giấy tờ, "bị đóng dấu đồng tình" bởi cái gọi là của nhân dân Việt Nam, nhưng đảng nắm trọn quyền kiểm soát mọi cơ chế, đứng đầu, đứng đuôi, đứng giữa, đứng mọi nơi trong các guồng máy hành pháp, tư pháp, lập pháp đều là "đảng ta". 
Thú thực, đôi khi tôi thấy kỳ lạ là ngay nhiều người làm bảo vệ cũng tìm cách thực thi quyền “cho qua cổng” theo hướng tối đa hóa sức nặng của nó, chưa nói đến cảnh sát giao thông, nhân viên thuế vụ và trên nữa là nhiều quan chức cao cấp. 
Anh bảo vệ thì có gì kỳ lạ!? Gs. Ts. Lê Hồng Hạnh không biết ở Việt Nam có một nhân vật mang tên đồng chí X?
Với xu thế thích làm quan, thích thể hiện quyền lực như vậy thì lạm dụng, tha hóa quyền lực là đại vấn đề của bộ máy nhà nước và xã hội ta hiện nay. 
Quyền lực muốn được kiểm soát trước hết phải được phân định rõ ràng, cơ quan nào thực hiện quyền gì và phạm vi đến đâu, trách nhiệm của các cơ quan quyền lực như thế nào khi có những vi phạm hay có sự trì trệ, tắc trách. Theo tôi, Hiến pháp khó có thể qui định đầy đủ và chi tiết song những điểm sau đây nhất thiết cần phải được hiến định: 
Thứ nhất, phải xác định rõ ràng quyền hạn, trách nhiệm của các cơ quan hành pháp, lập pháp và tư pháp và tạo ra được những cơ chế kiểm soát lẫn nhau có hiệu quả giữa các cơ quan này. 
Cũng thứ nhất: bao năm qua, trên giấy tờ, trên lý thuyết, trong các hiến pháp do đảng csvn tạo ra và tự sửa, đã có những xác định tương đối về quyền hạn, trách nhiệm của các cơ quan của 3 ngành. Tuy nhiên, trên thực tế thì tất cả đều nằm trong tay đảng, mọi chức vụ quan trọng đều được tranh giành, thương lượng, chia ghế, chia phần bởi trung ương đảng và bộ chính trị đảng csvn. Cơ chế tự nó không biết... nhúc nhích để mà kiểm soát lẫn nhau. Chỉ có con người. Ở VN không có những con người như thế trong các cơ chế chính trị mà chỉ có đảng viên cs.
Đây là điều kiện tiên quyết cho việc hạn chế tình trạng lạm dụng quyền lực. Khi không được phân công rõ, không phải chịu trách nhiệm thì các cơ quan thực thi quyền lực nhà nước dễ lạm dụng để rồi “khiên và áo giáp” bảo vệ các cơ quan này khỏi trách nhiệm pháp lý sẽ là “lỗi hệ thống”, “ý kiến của tập thể”. 
Vì thế, dựa vào lý luận phản hồi ở trên, điều mà Ts Gs Lê Hồng Hạnh phán không phải là điều kiện tiên quyết. Điều kiện tiên quyết để hạn chế tình trạng lạm dụng quyền lực là chấm dứt tình trạng độc quyền chính trị của đảng csvn.
Có mấy ai phải chịu trách nhiệm về những yếu kém, sai lầm trong thực thi quyền lực nhà nước nếu như những việc đó chưa đẩy đến mức trách nhiệm hình sự.
Tức là phải trở thành hình sự mới nhận trách nhiệm!? Phải nói cho đúng và có văn minh tối thiểu là: trách nhiệm về sai kém trong thực thi quyền lực nhà nước chỉ có được khi tất cả mọi người đều bình đẳng trước pháp luật.
Thứ hai, cần tăng cường sự giám sát thực chất của nhân dân. Sự giám sát của nhân dân, không chỉ là sự thể hiện quyền lực tối thượng của nhân dân mà còn là sự đảm bảo cho quyền lực nhà nước không bị tha hóa. 
Cũng thứ hai: sự giám sát của nhân dân là một khái niệm trừu tượng. Giám sát chỉ được và phải cụ thể hoá bằng hệ thống truyền thông báo chí tự do và một cơ chế tư pháp độc lập. Tại Việt Nam, tất cả nằm trong tay đảng csvn. Do đó, cái gọi là sự giám sát của nhân dân không những chỉ trừu tượng mà còn là một bánh vẽ trừu tượng.
Hiện tại, việc giám sát của nhân dân được thực hiện qua các tổ chức chính trị và chính trị xã hội là chủ yếu và các tổ chức này thì khó có được ý kiến độc lập thực sự. 
Cơ chế giám sát hiện hành còn hình thức và ngay cả việc nhân dân lựa ai thay mặt mình thực hiện quyền lực nhà nước cũng như vậy. 
Cần có sự giám sát của nhân dân thông qua các tổ chức phi chính phủ, các tổ chức xã hội với những ý kiến độc lập, mang tính chất phản biện thực sự. Với việc sửa đổi Hiến pháp lần này, hãy để cho nhân dân chọn phương thức giám sát phù hợp với nguyện vọng của mình. 
Chính vì không thể, không dám, không muốn nói về vai trò của tự do báo chí nên Gs. Ts Lê Hồng Hạnh nói đến một lãnh vực mà thực tế còn tương đối phôi thai trong xã hội Việt Nam. Hiện nay, đã thành hình một số tổ chức "phi chính phủ", xã hội mà đảng và nhà nước VN đã dùng chúng cho những tuyên bố trong các đại hội quốc tế về những tiến triển của VN trong các lãnh vực này. Tuy nhiên, nếu ai từng hoạt động trong các lãnh vực này đều biết rõ. Tất cả đều bị kiểm soát và khống chế bởi đảng và các cánh tay nối dài của đảng csvn.
Thứ ba, cần lựa chọn kỹ các thiết chế kiểm soát và cân bằng quyền lực có khả năng phát huy tốt trong điều kiện chính trị xã hội của đất nước. Theo tôi Kiểm toán nhà nước, Ủy ban bầu cử độc lập là những lựa chọn có thể phù hợp. Dĩ nhiên, những thiết chế khác cũng hoàn toàn có thể hiến định nếu phần lớn nhân dân yêu cầu phải có những thiết chế đó. 
Thứ ba: điều kiện chính trị xã hội của đất nước là bị gói gọn, bó chặt, tròng lên đầu bởi cái vòng kim cô điều 4 Hiến pháp. "Good luck" cho nhân dân ta nếu tiếp tục vẫn bị mang cái vòng oan nghiệt không khác gì Tôn Ngộ Không của Tây Du Ký và đi vào con đường mà đảng đang dọn sẵn một cách rất thênh thang và rất là "trò khỉ" này: góp ý cho đảng.

Sử Gia và Sử Gian

"Cháu ơi chớ lộn gia, gian
Sử gia thì học, sử gian thì đừng"
Các cháu yêu quí ,
Nhân dịp đầu năm, bác thân ái gửi đến các cháu những lời cầu chúc tốt đẹp nhất mà các cháu từng được chúc hoặc nghe người ta chúc nhau, và thêm vào đó là lời chúc đặc biệt: chúc các cháu trong năm mới này phân biệt được sử Gia với sử Gian.
Nhưng trước khi đi vào nội dung cụ thể, bác cần “làm rõ một số vấn đề”. Đó là danh xưng “bác” và “cháu” trong thư đầu năm khi không xuất hiện “giữa trời” này; “bác” là ai và “cháu” là ai .
Bác này không phải là “bác” của mọi thế hệ kể cả ông Bành Tổ nay có sống lại cũng phải gọi chàng Cu Công xứ Nghệ. Và “Cháu” đây cũng chỉ là những ai có độ tuổi cao lắm là bằng tuổi con của con bác đây tức ông già đang ngồi mổ cò “meo” này. Nếu bạn đọc nào không rơi vào trường hợp “cháu” như định nghĩa này thì xin đừng gọi tác giả bằng “bác” như người ta gọi vị thần hoàng làng gốc Kim Liên Nam Đàn.
Vấn đề cũng giản đơn thôi (đúng ra là bác viết “đơn giản”, nhưng viết... ngạo ngược như thế cho đúng “con người mới văn hóa mới xã hội chủ nghĩa” sau khi bác bị phỏng... te tua). Nó là như vầy, như vầy:
Sử gia là người viết lịch sử. Lịch sử, theo giải thích đơn giản, là những gì thuộc về quá khứ và gắn liền với xã hội loài người (http://bttvhqn.blogspot.com/2012/05/lich-su-la-gi.html). Và “lịch sử là khách quan; sự kiện lịch sử là những sự thật tồn tại độc lập...” (Gs. Hà Văn Tấn).
Còn Sử gian là lịch sử tức sự thật bị bóp méo, bị đổi trắng thay đen, hay bị “sử gia” lờ đi sự thật “gây hậu quả nghiêm trọng” như “mất Sổ hưu xhcn”. Sau đây là một vài thí dụ cụ thể về sử Gian:
Vụ Mậu Thân Huế. Sự thật là hàng ngàn người dân Huế vô tội bị “Cách Mạng” chôn sống nay làm phim... tài liệu đổi thành bị “giết bởi vì Ngụy quân”
Vụ Thủ tướng Phạm Văn Đồng ký công hàm công nhận Hoàng Sa và Trường Sa là của Tàu Cộng thành ra ta mất Hoàng Sa là do “Mỹ đồng lõa với TQ”.
Vụ Cáo giả Tiên. Khi đề cập đến cuốn “Những mẫu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch”, kẻ mệnh danh mình là “sử gia” chỉ đề cập đến nội dung đã làm nên “cú hích vào nghề” cho mình mà lờ đi con Cáo già to tổ bố giả Tiên ông đang thổi ống đu đủ thọc đít mình tự sướng...
Các cháu của bác ơi, có phân biệt được sử Gia với sử Gian, các cháu mới thành người được.

"Cháu ơi chớ lộn gia, gian
Sử gia thì học, sử gian thì đừng"

Đầu năm Tỵ - Các vị bộ trưởng lại “chém gió”

Trong những ngày đầu năm Quý Tỵ, trên các mặt báo “lề đảng” đăng tải khá nhiều bài của các vị Bộ trưởng. Dịp đầu Xuân, các vị bộ trưởng chộp lấy thời cơ để “chém gió”. Từ bộ trưởng GTVT Đinh La #, bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến, đến bộ trưởng bộ GD-ĐT Phạm Vũ Luận, Bộ trưởng Xây dựng Trịnh Đình Dũng cũng không chịu thua kém lại lên chém gió để thể hiện tài năng của mình. Những phát biểu của các vị bộ trưởng y chang một bài văn mẫu được lập đi lập lại trên các báo lề đảng. 
Bộ trưởng Kim Tiến chém: 
Bệnh nhân nằm ở hành lang cũng phải nằm ghép
(Ảnh 24h.com.vn)
Pv: Tình trạng tiêu cực, cụ thể là nạn phong bì trong ngành y tế đã được bà thừa nhận trong kỳ họp Quốc hội vừa qua và vấn đề y đức của một bộ phận cán bộ y tế làm người dân bức xúc. Bà sẽ giải quyết vấn đề này như thế nào để cải thiện tình hình? 

Bộ trưởng Kim Tiến: Nạn phong bì mà tôi đã đề cập chỉ là những con sâu bỏ rầu nồi canh, làm vẩn đục sự thanh cao của ngành y tế, nhưng quả thực đôi lúc “sâu” cũng hơi nhiều…” [1]
Bà Tiến lại muốn trở thành dũng sỹ diệt “sâu”? Bà quên mất tấm gương diệt sâu Trương Tấn Sang rồi sao? Bà Tiến lại quên mất những thực trạng: “Ba bệnh nhân trên một giường bệnh, bệnh nhân nằm tran lan trên bên ngoài hành lanh; trình độ học vấn của đội ngũ nhân viên của bà đang xuống cấp trầm trọng với nhiều ca tiêm nhầm thuốc, đã giết chết không ít sinh mạng; thực trạng Y đức của nhân viên ngành Y càng tồi tệ hơn, những câu: “Lương Tâm không bằng lương tháng” luôn đúng với ngành của bà; Chưa kể đến chi phí bệnh viện cao ngất đỉnh, những người dân có thu nhập thấp đành vay mượn ngân hàng để đi chữa bệnh, và rồi, nợ chồng nợ, lãi chồng lãi…” 
Không để thua kém, Bộ trưởng Xây dựng Trịnh Đình Dũng trả lời ngay khi được phóng viên báo vietnamnet hỏi: 
PV: 20 tháng trước khi nhận trọng trách làm người đứng đầu Bộ Xây dựng Bộ trưởng có nói sẽ tập trung vào 3 nhiệm vụ. Thứ nhất là rà soát hệ thống văn bản pháp luật, nhiệm vụ thứ hai là tập trung quản lý phát triển đô thị và nhiệm vụ thứ 3 là làm sao đáp ứng được tốt nhu cầu về nhà ở cho mọi đối tượng người dân. Vậy đến nay 3 việc lớn đó đã được thực hiện đến đâu thưa Bộ trưởng? 
Bộ trưởng Trịnh Đình Dũng: 
- Trước hết là về quản lý đầu tư xây dựng, trong những năm vừa qua công tác này đã đạt được những thành quả hết sức tích cực. Tuy nhiên tình trạng thất thoát, lãng phí, chất lượng công trình không đảm bảo… vẫn còn tồn tại, gây nhiều bức xúc, cần tiếp tục tập trung để tháo gỡ… 

Cảnh màn trời chiếu đất của người dân oan
đêm 30 Tết. Ảnh: Blog Nguyentuongthuy
- Nội dung thứ hai là về quản lý phát triển đô thị: Đô thị Việt Nam trong những năm vừa qua phát triển rất mạnh cùng với quá trình công nghiệp hóa, thay đổi cả về quy mô và chất lượng, ngày càng đáp ứng tốt hơn nhu cầu về nhà ở cũng như điều kiện sống của người dân. Đô thị ngày càng khẳng định vai trò là động lực phát triển kinh tế, là hạt nhân để thúc đẩy quá trình chuyển dịch cơ cấu kinh tế của mỗi vùng, mỗi địa phương và cả nước… 

- Về nhiệm vụ thứ ba, Bộ Xây dựng đã tập trung để cụ thể hóa Chiến lược nhà ở quốc gia. Chiến lược nhà ở được Thủ tướng Chính phủ phê duyệt vào cuối năm 2011, đây cũng là bước đột phá trong tư duy về phát triển nhà ở… Đây sẽ là công cụ hữu hiệu để huy động các nguồn lực của nhà nước, người dân, doanh nghiệp và xã hội tham gia phát triển nhà ở, ngày càng đáp ứng tốt hơn nhu cầu cải thiện nhà ở cho người nghèo.” [2] 
Ông bộ trưởng Trịnh Đình Dũng thiệt có tài “chém gió”! Có tới hàng trăm, khu đô thị, khu công nghiệp mọc lên như nấm, kéo theo hàng trăm, hàng ngàn dân oan bị mất đất, mất nhà, thậm chí có những người dân không có chỗ nương thân, đã phải ngủ trên manh chiếu nhỏ ở Vườn hoa Lý Thái Tổ để đón tết Quý Tỵ (RFA). Đó cũng chính là hệ lũy từ tệ nạn tham nhũng của ngành XD. 
Bộ trưởng Phạm Vũ Luận càng cứng rắn hơn khi phát biểu: 
“Bộ trưởng Phạm Vũ Luận: Tôi chưa khi nào hết trăn trở với việc nâng chất lượng giáo dục. Những yếu kém, bất cập của giáo dục vẫn còn. Những chuyển biến của ngành nhất là về chất lượng đã có nhưng chưa đồng đều và chưa mạnh mẽ. 

Một điểm nữa là kỷ cương, kỷ luật và lòng tự trọng. Lòng tự hào về nghề nghiệp, lòng tự trọng của người trí thức trong một bộ phận thầy, cô giáo và cán bộ quản lý giáo dục vẫn chưa được phát huy…” [3] 
Khi củi vừa cháy thì xoong cơm đã được một bạn đặt lên
Ảnh: giaoduc.net.vn
Ối ôi! Tệ nạn bạo lực học đường vẫn hoành hành trong ngành giáo dục, còn có cảnh giáo viên tát học sinh liên tục trong nhiều giờ học. Thậm chí học sinh lớp một cũng bị ép phải viết bản cam kết “không đi biểu tình” (Danlambao). Chưa kể tới căn bệnh “thành tích” trong ngành, còn nhớ câu slogan chống bệnh thành tích của ngành giáo dục: “Thi đua lập thành tích, chào đón chương trình ‘nói không với bệnh thành tích’”. 
Gs. Hoàng Tụy đã nhận xét về nền giáo dục Việt Nam: “Giáo dục đang lạc hướng, lạc điệu từ cái gốc, tức là từ triết lý giáo dục, từ tư duy, quan niệm cơ bản về mục tiêu, đường lối, cung cách làm giáo dục. Nhà trường không thể chỉ dạy chữ, dạy kiến thức, mà còn dạy làm người.” (gaspace.com.vn). 
Ông bộ trưởng có bao giờ về Kim Bon – Phú Yên Sơn La để xem các học sinh ở đây đã phải làm gì để sống và học tập không? Ông có biết, bởi vì quá đói, nên các em đã phải đặt “bẫy chuột”, và lấy đó làm thức ăn đế sống qua ngày (Giaoduc.net.vn). Vậy mà ông Bộ trưởng vẫn ung dung đi chém gió cho được… 
Hơn hẳn các vị bộ trưởng khác, bộ trưởng Đinh La # còn tổ chức đi “vi hành” để động viên các nhân viên của mình: “Đến từng xe thăm hỏi người lao động về quê ăn tết và chúc tết các tài xế, phụ xe, Bộ trưởng Đinh La Thăng căn dặn anh em tài xế không được uống rượu trong khi điều khiển xe; đảm bảo an toàn cho hành khách về quê ăn tết; các phụ xe phải có thái độ nhiệt tình, ân cần phục vụ hành khách về quê.” [4] 
Ảnh: Danlambao
Nạn xe khách, tăng giá mỗi dịp tết đến vẫn còn hoành hành những người lao động nghèo mỗi dịp về quê ăn tết, chưa kể tới những dự án rút ruột, đường chưa làm xong đã sữa chữa. Trên ăn, dưới cướp như vụ cầu Nhật Tân… 
Với hàng ngàn thứ Phí + Phí, bộ trưởng Đinh La # tha hồ sung túi riêng, sung công quỹ cho đảng cộng sản, để bù lỗ cho vụ Vinashin, tăng ngân sách chống người yêu nước đi biểu tình, chống lại dân oan biểu tình đòi đất. Bộ trưởng Đinh La # quả xứng đáng là cách tay đắc lực của đồng chí X và đảng. 
Các vị bộ trưởng của chúng ta quả không hổ danh là những tay “chém gió” tài ba với những đoạn văn mẫu được lập đi, lập lại hàng trăm lần, qua tay hàng chục vị bộ trưởng. Những lời chém gió ấy đều như nhau, vô hình chung họ giống như những chú vẹt, hót đi, hót lại một bài ca không bao giờ quên, không bao giờ thay đổi.

Friday, February 8, 2013

Giám thị trại giam Bố Láo

ình Dương – “Không cần phải thông báo cho gia đình phạm nhân biết việc chuyển trại giam phạm nhân” là phát biểu của ông thượng tá Lê Giang Hùng, giám thị, được nhân viên Nguyễn Đăng Khoa thông đạt lại cho bà Dương Thị Tân và gia đình sáng nay, ngày 07.02.2013.

Bà Dương Thị Tân cho VRNs biết: “Họ đã chuyển ông Nguyễn Văn Hải- Điếu Cày đến trại giam Tân lậm, huyện Xuyên Mộc, tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu, hôm 01.02.2013, mà không hề báo gì cho gia đình biết”.
Làm sao bà biết ông Hải đã bị chuyển đi?
Bà Tân cho biết: “Sáng nay chúng tôi đến nơi để làm thủ tục thăm gặp, như họ đã hẹn, đến lúc đó, họ mới viết vào giấy cho phép thăm gặp rằng ông Nguyễn Văn Hải đã bị chuyển đi trại giam khác”. Theo bà Tân, gia đình đã chất vấn các nhân viên có trách nhiệm ở trại giam này thì được họ cho biết trường hợp ông Hải không cần phải thông báo. Khi bà Tân và gia đình chất vấn về tính hợp pháp của việc “không cần phải thông báo” thì họ không đưa ra được một văn bản nào cả. sau đó, người nhân viên tên Khoa đã nói: “Ông thượng tá Lê Giang Hùng đã chỉ thị như vậy”.
Blogger Nguyễn Văn Hải – Điếu Cày, bị tòa án Việt Nam kết án 12 năm tù, vì tội thuyên truyền chống nhà nước XHCNVN theo điều 88, khooản 2, mặc dù không chứng minh được ông Hải là người thành lập và lãnh đạo CLB NBTD, cũng như không có bằng chứng về các bài viết của ông Hải. 
Cùng bị xử với ông Nguyễn Văn Hải trong vụ này có cô Tạ Phong Tần, 10 năm tù, đang bị giam tại trại Z30 Đồng Nai, và ông Phan Thanh Hải.

Sức mua dịp Tết thấp: Mừng chứ không lo (Đọc mà cười lộn cả ruột)

Tại buổi họp báo thường kỳ Bộ Công Thương chiều 4/2, Thứ trưởng Lê Dương Quang nhìn nhận, sức mua dịp Tết Nguyên đán thấp đã phán ánh đúng thực trạng nên kinh tế đang gặp nhiều khó khăn.
“Năm 2012 nhiều doanh nghiệp gặp khó khăn nên thưởng Tết thấp, tiền trả cho người lao động thấp khiến cho sức mua suy giảm” – Thứ trưởng nói.
Tuy nhiên, theo Thứ trưởng Quang, sức mua giảm “là điều đáng mừng chứ không đáng lo vì người dân tiết kiệm hơn. Chúng ta đang trở về với mức tiêu dùng đúng với thực chất chứ không còn lãng phí” – Thứ trưởng nhìn nhận.
Để tăng sức mua của người tiêu dùng, theo Thứ trưởng về lâu về dài phải thúc đẩy sản xuất gắn liền với việc tìm cách tiêu thụ, giảm bớt hàng tồn kho đang có chiều hướng gia tăng.

Thứ trưởng Lê Dương Quang nhìn nhận, sức mua dịp Tết Nguyên đán thấp đã phán ánh đúng thực trạng nên kinh tế đang gặp nhiều khó khăn.
Về tình hình giá cả hàng hóa phục vụ Tết Quý Tỵ, ông Võ Văn Quyền – Vụ trưởng Vụ Thị trường trong nước cho biết,  một số mặt hàng như rau xanh, thịt, trứng… có hiện tượng tăng giá trong thời gian qua. Tuy nhiên, giá rau xanh tăng là do ảnh hưởng của thời tiết rét mướt kéo dài. Đến nay mặt hàng này đã giá đã giảm đáng kể.
Theo ông Quyền, ngay cận Tết hoặc sau Tết sẽ còn có một số mặt hàng tăng giá nhưng “chỉ mang tính chất cục bộ chứ không phản ánh thiếu hàng, mất cân đối cung cầu”.
Đối với vụ “làm giá” trứng của Công ty C.P Việt Nam và sau đó là Công ty Emivest tại TP. Hồ Chí Minh, Bộ Công Thương cùng với UBND thành phố đã vào cuộc và chứng minh vụ việc tăng giá bất hợp lý. Đến nay giá trứng ở TP. Hồ Chí Minh đã giảm xuống còn 21.000 đồng/ chục quả.
“Bộ vẫn tiếp tục chỉ đạo để tìm hiểu và xử lý việc tăng giá trứng của hai công ty này, nếu chiếm thị phần lớn sẽ xử phạt theo Luật Cạnh tranh và xử lý theo quy định” – Ông Quyền khẳng định.
Trả lời về vụ việc giá bia tăng tại Tp. Hồ Chí Minh trong thời gian qua, ông Đỗ Thanh Lam - Cục phó Cục Quản lý thị trường cho biết, qua kiểm tra cho thấy “đó chỉ là tin đồn lượng bia không đủ” khiến cho tiểu thương tự ý tăng giá.
Theo báo cáo của Bộ Công Thương, trong tháng đầu tiên của năm 2013 sản lượng bia ước đạt 195,9 triệu lít, giảm 6,6% so với tháng 12/2012 và tăng 14,8% so với cùng kỳ. Bộ cũng nhận định, Tết Quý Tỵ năm nay lượng bia tiêu thụ sẽ không cao so với cùng kỳ do việc tiết giảm chi tiêu của đại bộ phận người tiêu dùng./.

Thursday, February 7, 2013

“Thưởng Tết” giáo viên bằng… gói bột ngọt (36 years after... same thing)

Dạy suốt một năm học, tiền lương mỗi tháng “ba cọc ba đồng” tiêu chi tiêu sinh hoạt hàng ngày cũng đã thiếu trước hụt sau, không dành dụm được gì nên nhiều giáo viên (GV) mong chờ vào thời điểm cuối năm được thưởng. Thế nhưng khi nghe lãnh đạo trường tuyên bố tính đi tính lại ngân sách không còn nhiều nên không thưởng, nhiều GV chỉ biết ngậm ngùi.
Chúng tôi về Trường Tiểu học Phong Thạnh (huyện Giá Rai, Bạc Liêu) những ngày cuối năm nghe chuyện thưởng Tết cho GV của trường cũng thấy buồn với họ. Thầy Huỳnh Văn Tuấn - phó hiệu trưởng nhà trường cho biết: "Nói đến hai từ thưởng Tết thì nghe có vẻ “sang” quá".
Thầy Tuấn chia sẻ, trường còn nghèo, kinh phí hạn hẹp nên hầu như cuối năm không còn dư dả gì, do đó chuyện thưởng Tết cho cán bộ, GV cũng “hẻo” lắm.
“Năm nay để lấy tinh thần cho GV, trường cũng chỉ có thể gửi mỗi người một phần quà là 2 bịch bột ngọt, nửa cân đường, bịch trà ăn Tết”, thấy Tuấn cho biết.
Còn tại Trường THPT Giá Rai (huyện Giá Rai) có phần “sang” hơn chút đỉnh bởi mỗi GV cũng được 100.000 đồng tiền gọi là thưởng Tết. Tuy nhiên với thời buổi giá cả hiện nay thì con số này cũng chẳng bỏ bèn gì.
Thầy Huỳnh Nhật Giang (GV dạy Sử Trường THPT Giá Rai) cho hay, ngoài 100.000 đồng, nhà trường cũng làm vài con heo chia cho cán bộ, GV mỗi người ít kg thịt để ăn Tết. “Nói chung dù sao có cũng đỡ hơn là không có gì, ngày Tết có nồi thịt kho cũng ấm lòng rồi, nghề giáo có bao giờ nghĩ rằng được thưởng Tết cao đâu”, thầy Giang bùi ngùi nói.
Trong khi đó, tại Trường THCS thị trấn Hộ Phòng (huyện Giá Rai), các GV cho biết, Tết này không được thưởng gì. Cán bộ, GV nhận đủ tháng lương ăn Tết là xong. “Một tháng lương ít ỏi mà lo vài miệng ăn trong mấy ngày Tết cũng chẳng đến đâu nhưng biết sao hơn”, một nhân viên của trường bộc bạch.
Cô Lâm Hồng Nhung - hiệu phó Trường Mầm non Hoa Sen (huyện Hòa Bình, Bạc Liêu) cho biết, nhà trường cũng không có nguồn tiền dư nên chỉ gói gém lại “thưởng” bằng một phần quà gồm bánh kẹo, nước ngọt… cho tất cả cán bộ, GV, kể cả bảo vệ của trường. “Trường nghèo nên thưởng cũng "bèo", nghe ở nhiều nơi khác thưởng Tết bạc triệu mà thấy tủi”, cô Nhung chia sẻ.
Nhiều giáo viên ở miền Tây ngậm ngùi với thưởng Tết.
Nhiều giáo viên ở miền Tây ngậm ngùi với thưởng Tết.
Nhiều trường khác ở tỉnh Bạc Liêu khi PV hỏi thăm cũng cho biết việc thưởng Tết hầu như là không có mà chủ yếu chỉ hỗ trợ quà cho GV ăn Tết. “Vì thời buổi kinh tế khó khăn, các trường học cũng thiếu thốn nên cán bộ, GV, công nhân viên đành chia sẻ với nhau để đón Tết”, nhiều GV bộc bạch với chúng tôi.

Nhân cách nhỏ - Thù vặt lớn

- “Chú có băng keo 2 mặt cho cháu xin chút xíu?”. Tôi quay lại, cô sinh viên năm 2 đại học Luật (ở phòng trọ nhà tôi) tay cầm chiếc đĩa DVD nhoẻn miệng cười sau lưng, thấy tôi nhíu mày nhìn cái DVD, cô ấy đưa ra trước mặt tôi và nói ngay: “Cháu dán cái này vào vỏ hộp đựng DVD ấy mà!”. Hơi ngạc nhiên, chút tò mò tôi mượn “cái này” của cô bé xem thử, thì ra cô ta cắt từ trong tờ báo một mảnh nhỏ thông tin đóng khung, tôi đọc thấy nội dung:
“Ngày 1/2/2013 - Sở VH - TT - DL TP.HCM vừa gửi công văn cho Bộ VH - TT - DL, Cục NTBD kiến nghị Bộ chỉ đạo các Ban, Ngành địa phương tịch thu, tiêu hủy DVD Asia 71 - Kỷ niệm 32 năm hoạt động của trung tâm Asia, đồng thời ngưng cấp phép cho các ca sĩ, nghệ sĩ hải ngoại đã tham gia chương trình này. Asia 71 có một số tiết mục mang màu sắc chính trị như Triệu con tim (Trúc Hồ sáng tác) với nội dung và phần dẫn chỉ trích đường lối, chính sách của Nhà nước Việt Nam trong việc giải quyết tranh chấp biển đảo với Trung Quốc (đĩa 2, tiết mục 14); Liên khúc “Có những người anh” và “Anh không chết đâu anh” có nội dung ca ngợi lính cộng hòa (đĩa 1, tiết mục 1); phần lời dẫn của MC Việt Dũng có nội dung tố cáo Đảng, Nhà nước Việt Nam vi phạm nhân quyền và vận động chữ ký của hàng trăm ngàn người Việt Nam trên khắp thế giới cùng ký vào thư gửi Liên Hiệp Quốc tố cáo Việt Nam vi phạm nhân quyền”. Ngoài ra, Sở cũng phối hợp với Phòng An ninh văn hoá tiến hành xác minh tình trạng pháp lý về nhân thân của hai ca sĩ Hà Thanh Xuân (ảnh - người từng đoạt giải Tư cuộc thi Tiếng hát truyền hình TP.HCM năm 2005) và ca sĩ Hoàng Anh Thư, cựu học viên Thanh nhạc - Nhạc Viện Tp. HCM (tốt nghiệp thứ hạng khá) có tham gia biểu diễn trong chương trình (trình bày ca khúc “Anh Không Chết Đâu Anh,”) để có hướng xử lý. Theo ông Nguyễn Thành Nhân, Trưởng phòng Quản lý biểu diễn (Cục NTBD), Cục sẽ nghiêm khắc xử lý các trường hợp này.” (Báo Pháp luật TP. HCM).
“Ca sĩ Yêu Nước” Hoàng Anh Thư “ca sĩ Yêu Nước” Hà Thanh Xuân
Trao cuộn băng keo, nheo mắt cười, tôi hỏi vui cô sinh viên: Bộ tính lưu trữ sẵn tư liệu để mai mốt ra trường có dịp vào Pháp Đình làm “thầy cãi” cho các thân chủ trong DVD này chắc?

Cô bé cẩn thận dán mảnh báo vào trong vỏ hộp đựng DVD “ASIA 71” nghe tôi nói thế cô ấy lắc đầu:
- Không phải vậy đâu chú! Chỉ giữ làm kỷ niệm thôi, mai sau lập gia đình con cái lớn khôn chúng có hỏi “sao nước Việt mình nghèo và chậm phát triển so với thiên hạ” thì có cái đưa ra dẫn chứng cho con cái nó thấy, vì Việt Nam mình khác với thiên hạ là có một giai cấp lãnh đạo cộng sản “tài năng nhân cách thì nhỏ, nhưng thù vặt lại lớn, dai dẳng và độc đoán không ai bằng”.
Câu nói ngắn gọn chỉ một phút thôi của cô sinh viên tuổi đôi mươi, nhưng làm tôi ngạc nhiên cứ “bần thần” cả ngày. Thật đúng vô cùng, đi khắp thế gian cùng trời cuối đất không thấy một nhà nước, chính phủ, hay đảng phái nào (trừ đảng CSVN) lại “thù vặt” đủ thứ ngay với chính đồng bào cùng chủng tộc với mình một cách phi đạo lý, dai dẳng, không thể nào biện minh được đó lại là từ một nhà nước, chính quyền, công cụ của nhân dân!
Nhắc lại một chút cho rộng đường suy diễn. Nội chiến Nam, Bắc, Mỹ giống y hệt Việt Nam, nhưng ngắn hơn, chỉ 4 năm, nhưng có tới hơn nữa triệu binh sĩ hai bên thương vong, kết thúc cũng vào tháng 4 năm 1865 tại làng Appomattox, Court House, Tiểu bang Virginia, trong một khung cảnh “bi hùng” cảm động hiếm thấy trong quân sử thế giới và Hoa Kỳ, Tướng miền Bắc thắng trận Ulysses S.Grant đã ra lệnh cho đoàn quân nhạc dưới quyền mình cử quốc thiều và chính ông đã chủ động ngã nón cuối chào như cảm ơn Robert E. Lee, Tướng miền Nam, thua trận, dẫn quân lính đến trình diện đầu hàng. Tướng Grant chào tướng Lee bởi ngưỡng mộ hành động dũng cảm của vị Tướng này đã chấm dứt sự hao tốn máu xương vô nghĩa thêm nữa cho toàn dân Hoa Kỳ. Ngược lại Tướng Grant cũng nhân ái và quân tử, cung cấp lương thực và cho phép toàn bộ quân Nam thua trận được trở về với gia đình ngay sau đó bằng chính các phương tiện cá nhân của mình. Cho đến tận hôm nay vị Tướng nổi tiếng được toàn dân Mỹ ngưỡng mộ kính phục nhắc đến nhiều nhất lại chính là Tướng thua trận Robert E. Lee!
1975, sau hơn một thế kỷ, bài học nhân cách quân tử cao thượng đẹp như những đóa hồng, bừng nở giữa “sa trường” ấy, không hề làm rung động trái tim những “chóp bu” CSVN như Lê Duẩn, Lê Đức Thọ, Phạm Văn Đồng, Trường Chinh, Phạm Hùng v.v... Họ vẫn lạnh lùng tàn bạo “khai đao với người ngã ngựa” là anh em cùng chủng tộc với mình.
30/4/75 tàn cuộc chiến, một số sĩ quan tướng lãnh QLVNCH miền Nam tự sát “tuẫn tiết” đền nợ nước, số còn lại đã rời vũ khí về đoàn tụ với gia đình, nhưng thay vì “vỗ yên thiên hạ” với hơn hai mươi triệu thân nhân gia đình binh sĩ miền Nam để hàn gắn vết thương chiến tranh, gieo mầm đoàn kết dân tộc anh em một nhà, thì CSVN lại tiếp tục xây cao thêm cung bậc của “hận thù”:
“Với người còn sống” – Bất chấp điều khoản của Hiệp Định Paris, CS Bắc Việt tập trung tù đày giết hại 1/3 trong gần nữa triệu các sĩ quan công chức tinh hoa của miền Nam, phần đông nếu còn sống phải từ 10 năm tù đày trở lên. 

“Với người đã chết” CSVN cho quân đội canh giữ như giam cầm (không cho thân nhân chăm sóc mộ phần) hàng chục ngàn nắm xương tàn binh sĩ miền Nam trong nghĩa trang quân đội suốt 20 năm từ 1975-1995. Những chiến sĩ trận vong ấy chỉ lo gìn giữ quê hương chứ chưa bao giờ đặt chân ra phía Bắc gây nợ máu xương với đồng bào mình? (như CS Bắc Việt vượt tuyến vào Nam gây chiến tranh) một hành vi thù hằn hạ cấp, mất nhân cách, phi đạo lý, ngay cả với những ngôi mộ vô tri, vô giác?? Một hành vi “Thù vặt bỉ ổi” chưa bao giờ có tiền lệ của một dân tộc trọng nhân ái lễ nghĩa như VN (năm 1995 cựu CT/Nước Nguyễn Minh Triết công du Hoa Kỳ có nhắn gửi cho bà con Việt kiều: “Bây giờ nhà nước ta cho phép bà con về nước tự do săn sóc tu bổ mộ phần thân nhân”?).

Liệu với các hành vi phi đạo lý ấy thì đồng bào nhân dân ta có thể nói: Trời không dung đất không tha được chưa? Nhiều lắm những đố kỵ thù hằn “tiểu nhân, vô đạo” của CSVN với người dân mình, không thể viết hết trong một sớm một chiều. 
Chúng ta hãy nghĩ về sự việc mới nhất của “sách lược thù vặt” ấy, là cái công văn: “cấm sử dụng, tiêu hủy DVD ASIA 71” của “nhà nước, đảng” CSVN.
Thông thường trong một cộng đồng dân tộc, khác biệt chính kiến là chuyện bình thường, có chăng là từng đối tượng chủ thể biện minh bảo vệ chính kiến hay chính sách của mình phải dựa trên căn bản từ công pháp, công lý, kiến thức, nhân văn, nếu là từ một “nhà nước” thì “quang minh chính đại” là yếu tố quan trọng không thể thiếu. Vậy thì liệu “nhà nước, đảng CSVN” có phải là một nhóm người có đủ trình độ kiến thức văn hóa, văn minh không? khi ban hành một văn bản ngược lại với tinh thần của: TUYÊN NGÔN QUỐC TẾ NHÂN QUYỀN mà chính họ cũng đặt bút ký - Điều 19: “Ai cũng có quyền tự do quan niệm và tự do phát biểu quan điểm; quyền này bao gồm quyền không bị ai can thiệp vì những quan niệm của mình, và quyền tìm kiếm, tiếp nhận cùng phổ biến tin tức và ý kiến bằng mọi phương tiện truyền thông không kể biên giới quốc gia.”?
Hơn nữa “các ca sĩ, nghệ sĩ hải ngoại đã tổ chức và tham gia chương trình Asia 71” đều là người Việt và Mỹ gốc Việt Nam, việc thông qua nội dung DVD, họ “chỉ trích đường lối, chính sách của Nhà nước Việt Nam trong việc giải quyết tranh chấp biển đảo với Trung Quốc” (trích Công văn) Bởi, là người Việt Nam không ai chấp nhận cái công hàm 1958 do ông Phạm văn Đồng ký với TQ và sự im lặng như “đồng lõa” của CSVN khi quân Trung Quốc xâm lược Hoàng Sa từ trong tay QLVNCH năm 1974. Đây là thể hiện trách nhiệm và lòng “yêu nước” của con dân nước Việt chứ chẳng phải là: “một số tiết mục mang màu sắc chính trị” như công văn xuyên tạc vu khống.
Công văn còn nêu ra: Liên khúc “Có những người anh” và “Anh không chết đâu anh” có nội dung ca ngợi lính cộng hòa? Tại sao không ca ngợi? Chúng ta, toàn dân Việt có phì cười không khi nghe CSVN đưa ra lập luận này để kể tội? Có chính nghĩa và biết chính nghĩa thì người dân Việt mới “ca ngợi lính cộng hòa” những người lính “cộng hòa” ấy đã dũng cảm nằm xuống lấy máu xương bảo vệ chế độ Việt Nam Cộng Hòa tự do đa nguyên dân chủ của miền Nam mà hiện nay hơn 90% (187 quốc gia) trên thế giới và LHQ đang tồn tại và phát triển, chứ không phải là chế độ “độc tài khát máu CS/XHCN” mà hiện nay đa số tuyệt đối nhân loại đang ghê tởm xa lánh từ bỏ, chỉ còn sót lại có 5 quốc gia, chưa tới 3% trên tổng 200 quốc gia trên thế giới. Trong đó, bất hạnh thay, lại có CSVN. Vậy thì ai có chính nghĩa? Ai nên ca ngợi?.
Buồn cười với lập luận “xảo trá” như thế này, với DVD Asia 71, CSVN lập luận là: “Asia 71 có một số tiết mục mang màu sắc chính trị như Triệu con tim (Trúc Hồ sáng tác) với nội dung và phần dẫn chỉ trích đường lối, chính sách của Nhà nước Việt Nam” (trích công văn).
Trong khi trong nước thì nhạc sĩ Việt Khang cũng bằng lời ca tiếng nhạc tỏ lòng yêu nước, nữ sinh viên Nguyễn Phương Uyên cũng làm thơ yêu nước thì CSVN trả lời với truyền thông quốc tế, cả 2 đều là tội phạm vi phạm pháp luật VN chứ không phải là “tù nhân lương tâm bất đồng chính kiến, mang màu sắc chính trị”? Một sự lươn lẹo của phường “tiểu nhân”.
Công văn còn nói: “MC Việt Dũng có nội dung tố cáo Đảng, Nhà nước Việt Nam vi phạm nhân quyền và vận động chữ ký của hàng trăm ngàn người Việt Nam trên khắp thế giới cùng ký vào thư gửi Liên Hiệp Quốc tố cáo Việt Nam vi phạm nhân quyền” (trích công văn)
Cái này thì CSVN và Sở VH -TT-DL TP.HCM nên che cái mặt lại khi nói như vậy. Bởi không chỉ riêng MC Việt Dũng hay Asia mà hàng chục cơ quan quốc tế về nhân quyền cũng như văn phòng khối Cộng Đồng Châu Âu đều lên án CSVN vi phạm nặng nề về nhân quyền, là quốc gia có tù nhân bất đồng chính kiến nhiều nhất trong khối Asean.
Tố cáo một tội ác là quyền của mọi công dân căn cứ vào TUYÊN NGÔN QUỐC TẾ NHÂN QUYỀN. Nếu không vi phạm nhân quyền thì tại sao từ rất lâu rồi, CSVN luôn từ chối mọi yêu cầu của cơ quan quốc tế nhân quyền, xin thăm viếng và gặp gỡ các tù nhân Việt Nam trên danh sách đã có, xuất trình ra, của mình? 
Ngoài ra, để “thăng hoa” cho cái “thù vặt” của chế độ CSVN, công văn cũng “hứa hẹn”: Cục sẽ nghiêm khắc xử lý 2 ca sĩ Hoàng Anh Thư và Hà Thanh Xuân. Nhưng công luận thì như cười vào mặt cái “Cục cư…” này vì ca sĩ Hà Thanh Xuân đã chính thức định cư tại Mỹ với gia đình. Còn ca sĩ Hà Thanh Xuân cũng vậy, đang hoàn tất hồ sơ, trên cơ sở cái công văn này thì “xin tị nạn” chính trị còn nhanh hơn!
Khi cộng sản và CNXH như bóng hoàng hôn nhạt nhòa thoi thóp trên hành tinh này thì “thù vặt” chính là những ánh tà dương le lói cuối ngày của CSVN trên quê hương Âu Lạc.

LS Lê Công Định ra tù trước thời hạn

Sáng nay, 6/2/2013, luật sư bất đồng chính kiến Lê Công Định đã rời khỏi trại giam Chí Hòa trở về với gia đình. Mặc dù được ra tù trước thời hạn, nhưng luật sư Lê Công Định vẫn còn bị quản chế 3 năm tại địa phương.


Theo tin từ người nhà, tinh thần luật sư Lê Công Định vẫn lạc quan và rất vững vàng.
Luật sư Lê Công Định (45 tuổi), phó chủ nhiệm đoàn Luật sư Sài Gòn bị bắt vào ngày 13/6/2009, với tội danh cáo buộc ban đầu là ‘tuyên truyền chống phá nhà nước’, nhưng sau đó bị đổi sang một tội danh khác nặng hơn là ‘hoạt động lật đổ chính quyền’ theo điều 79 Bộ luật hình sự. Tại cả hai phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm, LS Định bị tuyên án 5 năm tù giam, 3 năm quản chế.
Hai người cùng bị bắt với luật sư Lê Công Định trong vụ án hiện vẫn đang bị giam giữ trong tù với những mức án hết sức nặng nề. Đó là anh Trần Huỳnh Duy Thức bị tuyên án 16 năm tù giam và anh Nguyễn Tiến Trung bị 7 năm tù giam. Người còn lại là anh Lê Thăng Long đã mãn hạn tù vào năm ngoái.

Được biết, bác Trần Văn Huỳnh và những người bạn của anh Trần Huỳnh Duy Thức hiện cũng đang nỗ lực hết sức để đấu tranh đòi tự do cho anh Thức và tất cả những tù nhân lương tâm tại Việt Nam.
Thông tin về việc LS Lê Công Định ra tù trước thời hạn ngay lập tức đã được loan tải rộng rãi trên các mạng xã hội. Bên cạnh đó là rất nhiều lời tán dương, chúc mừng đối với sự trở về của người luật sư nổi tiếng này.

Đứa nào không nhúng chàm DƠ tay lên!

Chúa đảng phán: “Mỗi thành viên, mỗi cán bộ làm việc trong lĩnh vực này phải hết sức gương mẫu, liêm, dũng, chính, trực, tức là phải trong sạch, dũng cảm, ngay thẳng, công tâm, trung thực. Bản thân mỗi đồng chí và cả gia đình, vợ, con, phải giữ gìn sự trong sạch, rồi mới chống tham nhũng được, nếu không nói chẳng ai nghe, tay đã nhúng chàm thì không thể làm gì khác được (1) . Vậy thì hỏi bà con nghe:

1. Bà con nhìn vào mấy đứa này (mình là chủ, chúng là đầy tớ, xưng hô vậy ổn), bà con có tin là tất cả bộ sậu này tay chân thơm tho trắng trẻo? Nếu có, bà con đánh dấu X (biểu tượng của lòng... tự trọng) vào phiếu bầu. Không thì... thôi. Rất là dân chủ. Đây, mấy đứa này đây:
(Ban Chỉ đạo Trung ương phòng chống tham nhũng): Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Bá Thanh, Lê Hồng Anh, Ngô Văn Dụ, Nguyễn Xuân Phúc, Uông Chu Lưu, Tô Huy Rứa, Đinh Thế Huynh, Trần Đại Quang, Ngô Xuân Lịch, Trương Hòa Bình, Nguyễn Hòa Bình, Huỳnh Phong Tranh, Đinh Tiến Dũng, Vũ Trọng Kim, Nguyễn Văn Hiện.
2. Bà con có tin cả gia đình, vợ, con của mấy đứa này trong sạch?
*
Từ phát biểu của chúa đảng sang chuyện ông tướng già
Báo Dân Trí chạy tít: Trung tướng Nguyễn Quốc Thước: “Tôi đặt niềm tin vào ông Nguyễn Bá Thanh” (2)
PV (của đảng) hỏi ông Thước (cũng của đảng): "Theo ông, tại sao Trung ương Đảng quyết định chuyển Ban Chỉ đạo Phòng chống tham nhũng sang bên Đảng?" 
Ông tướng trả lời: 
Điều 4 Hiến pháp quy định: “Đảng Cộng sản Việt Nam, đội tiên phong của giai cấp công nhân Việt Nam, đại biểu trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, theo chủ nghĩa Mác - LêNin và tư tưởng Hồ Chí Minh, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội. Mọi tổ chức của Đảng hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật”. 

Do đó, tất cả mọi vấn đề phải có sự chỉ đạo, giám sát của Đảng
Câu trả lời của ông Thước cho thấy cái trên cả tuyệt vời của điều 4 hiếp pháp. Đảng lãnh đạo, đảng chỉ đạo, đảng giám sát, đảng chơi tuốt. 
(Tới đây thì bà con mình hết được kêu quý ngài là chúng, là nó rồi. Dân hết làm chủ, đảng hết làm tớ. Đảng lãnh đạo, dân lãnh đạn, đó... là....... điều.................. 4.)
Vì đảng chơi tuốt, đụng đâu chơi đó, nhà dân ở, đất dân cày, ruộng dân bón... đảng thấy ngon cơm là đảng chơi, cục đá bự dân đào dưới đất lên thấy được mắt đảng cũng chơi tuốt... vì thế cho nên, cũng theo ông tướng Thước: 

"Tình hình tham nhũng hiện nay là rất nguy kịch. Tham nhũng ở đâu? Ở ngay trong bộ máy chính quyền chứ dân thường làm cách gì mà tham nhũng. Đảng nắm trong tay bộ máy chính quyền mà để như vậy, Đảng hoàn toàn phải chịu trách nhiệm." 
Tức là lãnh đạo cũng đảng, tham nhũng cũng đảng, chống tham nhũng cũng đảng luôn.
Nhưng!!! không phải cả đảng tham nhũng à nghe! Chỉ có BỘ MÁY CHÍNH QUYỀN mà đảng nắm trong tay là tham nhũng thôi nhé! Đảng phải trách nhiệm giải quyết cái BỘ MÁY CHÍNH QUYỀN hư đốn đang nằm trong tay này. Tạm thời bà con nhớ lấy điều này.
PV (của đảng) hỏi tiếp ông Thước (cũng của đảng): vì sao hiệu quả hoạt động của Ban chỉ đạo Trung ương về phòng, chống tham nhũng trước đây không cao
Ông tướng về hưu trả lời: cơ quan điều hành bộ máy hành chính không thể đồng thời là cơ quan thực hiện phòng, chống tham nhũng trực tiếp. Tham nhũng là ở ngay trong bộ máy, bây giờ chính những con người trong bộ máy ấy lại được huy động chống tham nhũng thì ai chống ai? Đó là “vừa đá bóng, vừa thổi còi”. 
Ý ông là bộ máy hành chính của thằng X.
Ý ông là thằng X nó vừa chơi tham vừa chống nhũng thì bố ai mà hiệu quả cho nổi! 
Ý ông là tụi hànhchính đó không phải là... toàn đảng!? 
Ý ông là cho nên bây giờ phe toàn đảng phải hốt hụi chót. 
Ý ông là cái phần của đảng hốt hụi chót này không phải là cái phần đảng hành chính của X. 
*
Trở lại phần 1...
Bà con đang vẫn còn chăm chú vào cái đống này một cách nghiêm chỉnh?!: 

Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Bá Thanh, Lê Hồng Anh, Ngô Văn Dụ, Nguyễn Xuân Phúc, Uông Chu Lưu, Tô Huy Rứa, Đinh Thế Huynh, Trần Đại Quang, Ngô Xuân Lịch, Trương Hòa Bình, Nguyễn Hòa Bình, Huỳnh Phong Tranh, Đinh Tiến Dũng, Vũ Trọng Kim, Nguyễn Văn Hiện,
và vẫn đang vừa phân vân, vừa gú gồ để điều (tra) nghiên (cứu) xem đứa nào đã từng mang tiếng tham ô, tham nhũng, đứa nào trước khi là bộ trưởng công an đã từng khai gian tuổi tác, đứa nào con gái mới hâm mí đã là xếp sòng tập đoàn...
Khỏi cần bà con!
Nếu bà con hiểu rõ mục tiêu xâu sắc xấu của chúa đảng:
“tay đã nhúng chàm thì không làm gì được. Chống tham nhũng mà bản thân không trong sạch, cũng tham nhũng thì chống được ai.”tức là X chứ ai. 
“Không chỉ bản thân mà ngay cả vợ con, gia đình của người làm công tác chống tham nhũng cũng phải trong sạch. Trên thực tế, chuyện gia đình, vợ con của cán bộ sống xa hoa, giàu có khá phổ biến. Tiền từ đâu ra để con cái cán bộ lãnh đạo có tài sản lớn, có biệt thự, xe hơi đắt tiền, có cổ phần trong các tập đoàn, doanh nghiệp? Tiền do bản thân làm ra hay tiền từ tham nhũng của cha mẹ mà ra?” - cũng tức là X chứ ai. 
Mấy ngài màu mè chứ thực ra là chỉ chống X và bè lũ của X. 
Cho nên thông điệp chính xác không phải là chuyện tay nhúng chàm theo nghĩa đạo đức thường tình của dân ta. Nó mang ý nghĩa rất LÚ là: Tay không nhúng chàm là tay không có đóng dấu chữ X, không thò ra đưa tiền cho hoặc nhận tiền từ X. Những đứa có bàn tay như thế sẽ đủ tiêu chuẩn (đạo đức) để xung vào Ban Chỉ đạo phòng chống tham nhũng Trung ương. 
Ngoài ra thì TẤT CẢ ĐỀU NHÚNG CHÀM theo đúng nghĩa đen lẫn tối, dơ lẫn bẩn của nó. 
Tại sao không!? 
Khi mà: 

Điều 4 Hiến pháp quy định: “Đảng Cộng sản Việt Nam, đội tiên phong của giai cấp công nhân Việt Nam, đại biểu trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, theo chủ nghĩa Mác - LêNin và tư tưởng Hồ Chí Minh, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội. Mọi tổ chức của Đảng hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật”. 

Do đó, tất cả mọi vấn đề đều là ĐẢNG. ĐẢNG là TA, TA  ĐẢNG, HIẾN PHÁP cũng TA, TA cũng là HIẾN PHÁP, LUẬT là TA, TA là LUẬT thì... 
thì chỉ có thằng ngu hơn Lú mới không tham nhũng.
*
(Chúa đảng) Hỏi lại lần cuối - đồng chí nào không nhúng chàm DƠ tay lên!
...
Đồng chí Nguyễn Quốc Thước bỏ tay xuống!!! Tôi hỏi những đồng chí đang còn chức còn quyền! Tôi không hỏi những đồng chí chỉ còn cái sổ hưu!!!

Tuesday, February 5, 2013

Kết thúc phiên sơ thẩm vụ Bia Sơn: Ông Phan Văn Thu bị kết án tù chung thân

Phiên tòa sơ thẩm xét xử 22 người trong vụ án “Hội đồng công luật công án Bia Sơn” do tòa án tỉnh Phú Yên tiến hành tại thành phố Tuy Hòa từ ngày 29/1/2013 sau 5 ngày làm việc đã kết thưc sáng thứ Hai 4/2/2013.
Ông Phan Văn Thu, 65 tuổi, người bị qui kết đứng đầu tổ chức “Hội đồng công luật công án Bia Sơn” và 21 thành viên bị truy tô với tội danh “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” theo điều 79, khoản 1, Bộ Luật Hình sự.

22 người bị truy tố gồm các ông, bà: Phan Văn Thu 65 tuổi, Võ Thành Lê 58 tuổi, Nguyễn Kỳ Lạc 62 tuổi, Vương Tấn 60 tuổi, Võ Ngọc Cư 62 tuổi, Tạ Khu 66 tuổi, Đoàn Đình Nam 62 tuổi, Từ Thiện Lương 63 tuổi, Võ Tiết 61 tuổi, Lê Duy Lộc 57 tuổi, Lê Phúc 62 tuổi, Nguyễn Dinh, Đoàn Văn Cư 51 tuổi, Phan Thanh Ý 65 tuổi, Đỗ Thị Hồng 56 tuổi, Trần Phi Dũng 47 tuổi, Lê Trọng Cư 47 tuổi, Trần Quân 29 tuổi, Lê Đức Động 30 tuổi, Nguyễn Thái Bình 27 tuổi, Phan Thanh Tường 26 tuổi và Lương Nhật Quang 26 tuổi.
Theo cáo trạng của Viện Kiểm Sát tỉnh Phú Yên, từ năm 2003 đến tháng 2-2012, tại Khu du lịch sinh thái Đá Bia (thuộc xã xã Hòa Xuân Nam, huyện Đông Hòa, Phú Yên), ông Phan Văn Thu cùng với 21 người khác đã thành lập tổ chức có tên gọi “Hội đồng công luật công án Bia Sơn”. 
Trên thực tế, đây là doanh nghiệp hoạt động du lịch sinh thái, những người bị truy tố đã góp phần xây dựng khu du lịch Đá Bia thành trung tâm sinh hoạt tôn giáo và sinh thái.
Bản cáo trạng nêu rõ với chiến lược “tiền sinh thái, hậu tổ đình”, “bất bạo động”, "tổ chức lập thành 12 ban, 26 pháp hội và 4 nhóm chưa đặt tên ở các địa phương. Sáng tác, biên soạn nhiều tài liệu lên án nhà nước cộng sản độc tài Xây dựng nội quy, quy chế hoạt động, Cương lĩnh hành động để định hướng cho hoạt động của tổ chức, các pháp hội địa phương. “
Những người bị đưa ra xét xử đều khẳng định tổ chức “Hội đồng công luật công án Bia Sơn” chỉ là một tôn giáo đơn thuần. Sau đó xuất hiện Bộ Sấm Nguyễn Bỉnh Khiêm nên họ vô tình bình luận, bàn luận Bộ Sấm đó. Có những vấn đề đụng đến chính trị, nhưng trên tinh thần dựa theo Sách Nguyễn Bỉnh Khiêm. Họ khẳng định việc họ bị như hôm nay là do Bộ Sấm Nguyễn Bỉnh Khiêm mà ra. Nếu nói họ làm chính trị thì đó là chính trị thiên mệnh chứ không phải chính trị nhân mệnh. Họ là những người diễn giải, diễn bày Bộ Sấm Nguyễn Bỉnh Khiêm. Tất cả những từ ngữ mà phía chính quyền gọi họ ‘phản động’ chính là những từ ngữ trong Bộ Sấm Nguyễn Bỉnh Khiêm mà ra.
Một số người khẳng định tại tòa, họ không có âm mưu lật đổ chính quyền, vì bản chất hoạt động của họ không có tính chất đó. Tất cả đều thể hiện họ là những con người rất trung thực trước tòa. Họ khai báo không có điều gì đụng đến chính trị cả, động cơ từ đầu vào làm thuê làm mướn; sau đó nghe ông Phan Văn Thu thuyết giảng rất hay về đạo lý làm người. Họ cũng là những người chân tu, có gốc tu sẵn nên khi nghe Phật Pháp từ một con người như vậy nên họ thích nghe.
Trong quá trình xét xử, sự bào chữa của luật sư gần như là thụ động. Luật sư được chỉ định từ trước đã đưa ra một số tình tiết để giảm nhẹ và chấp nhận tội danh đó là âm mưu lật đổ; nhưng do tính chất tôn giáo, và một số mê muội, chưa nhận thức rõ để làm tình tiết giảm nhẹ. Còn tội danh vẫn là ‘âm mưu lật đổ chính quyền’ theo điều 79 Bộ Luật Hình sự.
Sau 5 ngày xét xử, sáng thứ Hai 4/2/2013 , Hội đồng xét xử tòa án tỉnh Phú Yên tại phiên tòa sơ thẩm vụ án “Hội đồng công luật công án Bia Sơn” đã tuyên phạt như sau ; ông Phan Văn Thu án tù chung thân. Các ông Lê Duy Lộc, Vương Tấn Sơn, mỗi người 17 năm tù giam. 6 người bị mức án 16 năm tù giam gồm các ông Võ Thành Lê, Nguyễn Kỳ Lạc, Võ Ngọc Cư, Tạ Khu, Đoàn Đình Nam, Từ Thiện Lương và Võ Tiết. Ông Lê Phúc 15 năm tù giam. 3 người bị mức án 14 năm tù giam gồm các ông Nguyễn Dinh, Đoàn Văn Cư, Phan Thành Ý. Bà Đỗ Thị Hồng và ông Trần Phi Dũng, mỗi người bị 13 năm tù giam.

Viếng Nghĩa trang Quân đội Biên Hòa

Những ngày cuối năm, nhiều gia đình người Việt vẫn duy trì phong tục tảo mộ ngày xuân. Vào dịp này, họ thường thăm viếng nghĩa trang để dọn dẹp, sửa sang mộ phần người đã khuất với niềm tin rằng hương hồn của những người quá vãng về ăn tết cùng con cháu.

Tại Việt Nam, hiện vẫn còn hơn 16.000 ngôi mộ quanh năm cô quạnh. Gần tết, những ngôi mộ càng trở nên lạnh lẽo, đây là nơi yên nghỉ của các tử sĩ quân lực Việt Nam Cộng Hòa.

Lương tâm con người không khỏi xót xa và thúc đẩy chúng tôi phải làm một điều gì đó để chia sẻ với họ, những người gần như đã bị quên lãng suốt gần 38 năm nay.
Sáng ngày 02.02.2013, chúng tôi đã có cuộc viếng thăm nghĩa trang Quân đội Biên Hòa. Có mặt tại đền Tử sĩ hơn 7h sáng, chúng tôi cùng nhau quét dọn, sửa sang, dâng hương và cầu nguyện, rồi cùng nhau qua phía nghĩa trang để thắp hương và cầu nguyện cho những người đã khuất.
Khi vào cổng, bảo vệ bắt chúng tôi phải đăng ký họ tên và chứng minh nhân dân, trong bảng nội quy thăm viếng không hề nhắc đến điều này. Dù vậy, chúng tôi vẫn bày tỏ sự thiện chí. 
Sau khi đăng ký xong, xe chúng tôi vào trong để thắp hương thì lập tức có khoảng 4-5 người đi theo vào trong. Khi xe vừa dừng, có một chú đến bắt chuyện với linh mục Anton Lê Ngọc Thanh:
- Tôi biết ông này là Cha (trong khi Cha Thanh không hề mặc áo nhà dòng).
Những người đó giới thiệu với chúng tôi, họ là những người canh và quét dọn nghĩa trang. 
Khoảng 1 phút sau, có một người đàn ông trung niên tóc dài đã lốm đốm trắng chạy xe đến yêu cầu chúng tôi không được chụp hình, đồng thời căn dặn những người đi theo chúng tôi điều gì đó. 
Chúng tôi bắt đầu đặt hoa và đốt nhang, một anh trong đoàn mang theo máy để chụp hình lưu niệm thì bị một chú nhắc nhở không cho chụp hình. Chúng tôi hỏi:
- Vì sao vậy chú? 
- Ở đây cấm chụp hình, quay phim.
- Chúng tôi có thấy bảng cấm chụp hình đâu? Trong nội quy thăm viếng cũng không cấm mà.
- Các anh chị thông cảm. Chỉ đạo của bên an ninh không cho chụp hình.
- Ủa... Nghĩa trang mà cũng có an ninh chỉ đạo nữa hả chú?
- Có chứ. Phòng bảo vệ chính trị của tỉnh ngày nào mà chẳng cắt cử người xuống đây canh...
Chúng tôi bắt đầu chia ra thắp hương cho từng ngôi mộ. Đa số các ngôi mộ đều xuống cấp, sụp đổ, hoang tàn. Những ngôi mộ không có thân nhân đều chỉ xây bằng đất. Họ trồng cây cối xung quanh, rễ cây ăn sâu vào mộ khiến cho một số ngôi mộ bị trồi lên. Nhìn thấy Đài Nghĩa Dũng đang được xây mới, chúng tôi hỏi những người đi theo:
- Đài đó được ai bỏ tiền ra xây lại ạ?
- Không. Do nhà nước bỏ tiền ra xây lại đấy.
- Vậy những ngôi mộ ở đây sao có những ngôi mộ được xây rất đẹp, có những ngôi mộ xây bằng xi măng qua loa, có những ngôi mộ chỉ bằng đất thôi vậy chú?
- Những ngôi mộ được xây đẹp đa số là do thân nhân họ xây lại.
- Vậy những ngôi mộ không có thân nhân thì không được xây lại hả chú? Sao nhà nước không bỏ tiền ra xây mộ lại mà lại xây Đài kia?
- Nhà nước "bên kia" họ bỏ tiền ra xây đó...
....
Xong việc, chúng tôi tập trung lại để đọc kinh cầu nguyện (vì đa số những người đi viếng là người Công giáo) nhưng lại bị nhắc nhở:
- Ở đây không được làm lễ hay đọc kinh cầu nguyện nên các anh chị thông cảm. Nếu có đọc kinh thì đọc thầm trong miệng để chúng tôi khỏi khó xử với an ninh.
Vì mục đích của chúng tôi là thăm viếng, thắp hương để linh hồn các anh được ấm áp trong những ngày cuối năm nên chúng tôi cũng đành chấp nhận để hoàn thành xong công việc.
Chuyến viếng thăm để lại trong tôi nhiều suy nghĩ, nhất là về chủ trương của những người tự nhận 'bên thắng cuộc'.
Để hòa giải, hòa hợp dân tộc như đã tuyên truyền, trước hết hãy biết hòa giải với những người khác chính kiến, nhất là đối với những người đã khuất.

Học sinh lớp 1 bị bắt ký cam kết 'không tham gia biểu tình'

Đây là Bản cam kết của Trường tiểu học Nguyễn Du - Quận Hoàn Kiếm, do cô giáo phát cho học sinh (cháu trai tôi, học lớp 1) và yêu cầu phụ huynh lẫn học sinh phải ký vào. Chưa vội nói đến tính chính trị của Bản cam kết này, mà chỉ nói đến tính quy phạm của 1 văn bản thôi đã cho thấy tính chất coi thường nhân dân, cụ thể ở đây là coi thường học sinh lẫn phụ huynh.

Mang danh 1 cơ quan giáo dục, đào tạo mà bản cam kết không đóng nổi 1 con dấu đỏ thể hiện tính chính thống và tính pháp lý của đơn vị tổ chức phát hành. Nội dung cam kết thì “ông đá gà bà đá vịt”, nhăng cuội, và thể hiện sự ngu dốt tột độ của giới giáo dục vì đưa ra cái tiêu đề: Bản cam kết thực hiện đảm bảo an ninh trật tự trước, trong và sau tết nguyên đán quý tị 2013. 
Thứ nhất: Về nhận thức của bọn ra văn bản, việc đảm bảo an ninh trật tự mọi lúc, mọi nơi (không kể giai đoạn, thời điểm, địa điểm nào) thuộc về các cơ quan chức năng như công an, dân phòng, chứ không phải nhiệm vụ của học sinh và phụ huynh. 
Thứ hai: Đối tượng cam kết, học sinh cấp 1, 2 vẫn là trẻ em, nhận thức và năng lực hành vi không thể hiểu được nội dung, chưa kể cháu tôi mới lớp 1, học kỳ 2 thì đọc được đầy đủ là đạt loại khá rồi, các chữ viết tắt NĐ-CP, rồi UBND, GD&ĐT, KH-GDHK là bó trym luôn và chắc chắn là đọc xong không hiểu mô tê răng rứa gì ngoài nội dung nó được nghỉ tết bao nhiêu ngày. 
Còn đối tượng mà văn bản “đòi” cam kết nữa là phụ huynh học sinh ký vào, thì lại có thừa năng lực hành vi để nhận thức và hiểu 07 điều bản cam kết liệt kê, trường tiểu học lấy tư cách gì, địa vị gì mà yêu cầu phụ huynh cam kết? Trường tiểu học Nguyễn Du muốn ngồi cả lên đầu UBND Quận Hoàn Kiếm, ngành Công An hay Chính Phủ của đồng chí X? Hoặc giả Trường tiểu học Nguyễn Du là thằng culi hay con sen đi làm cái loa tuyên truyền nhạt thếch? Bây giờ tôi đi chi tiết vào các điều đòi cam kết nó mới phi lý “dư lào”. 
1/ Thực hiện nghiêm túc thời gian nghỉ Tết từ... đến hết ngày..., thời gian nghỉ là 11 ngày. 
Câu này sặc mùi đồng chí X nha, thực hiện nhiêm túc sự lãnh đạo của đảng, thực hiện nghiêm túc sự phân công của tổ chức..., tôi đọc cái điều 1 này mà phát phì cười, thực hiện nghiêm túc thời gian nghỉ tết là như nào? Và tự đặt câu hỏi: Nếu thực hiện không nghiêm túc thời gian nghỉ tết sẽ là như thế nào? Tôi cũng “pó lão” luôn, à rồi thì cũng nghĩ ra, nếu không thực hiện nghiêm túc thời gian nghỉ tết có thể là bố mẹ các cháu sẽ đưa các cháu đến trường trong những ngày Tết và gọi điện yêu cầu cô giáo đến giảng dạy - chắc nhà trường sợ thế? 
2/ Nghiêm chỉnh chấp hành tốt các quy định của các cấp về quản lý, sử dụng pháo các loại. Không tham gia mua bán, vận chuyển, tàng trữ và sử dụng trái phép pháo các loại… 
Điều này thì CHUẨN với chủ trương pháp luật rồi, nhưng trình bày kiểu mô típ sáo rỗng xã nghĩa quá, đây là điều CẤM rồi, mà lại dùng từ “nghiêm chỉnh chấp hành” mà lại là “chấp hành tốt” nữa cơ, như người ta chỉ cần viết đơn giản đan rổ là: Cấm sử dụng pháo các loại, khốn nỗi cháu tôi 6 tuổi có khái niệm pháo là gì đâu? ngoài pháo hoa xem ở Bờ Hồ do nhà nước tổ chức bắn. 

3/ Tố giác với cơ quan Công an phường, nhà trường những cá nhân, tổ chức nghi vấn sản xuất, mua bán, tàng trữ, vận chuyển, sử dụng các loại ma túy, pháo bị cấm, có ý đồ dán, rải truyền đơn với nội dung xấu hoặc kích động lôi kéo gây rối an ninh trật tự. 
Ý này mới hay à nha, kịch bắt đầu lên cao trào, cài cắm ké gửi các kiểu đây, đang từ pháo, chuyển qua ma túy, phạm trù hình sự nhào sang chính trị: những cá nhân/tổ chức có ý đồ “bánh” dán và rải truyền đơn..., ý này muốn giáo dục học sinh hay răn đe phụ huynh đây? Đưa ý này vào rõ ràng nhà cầm quyền rất khiếp sợ... sợ gì để các bạn đoán nhé.

4/ Thực hiện nghiêm túc các quy định về giữ gìn trật tự, an ninh xã hội, không tham gia các hoạt động: Gây rối, mất trật tự công cộng. Biểu tình, dán và rải truyền đơn với nội dung xấu, chơi bạc và tham gia các tệ nạn xã hội khác. 
Điều Tứ (tử) có vẻ ăn theo điều 4 Thiến Pháp đây, đang đà thắng lợi của điều 3, điều 4 tiến tới bắt cam kết không tham gia hoạt động biểu tình, dán và rải truyền đơn với nội dung xấu (nội dung tốt về lãnh đạo đảng và nhà nước thì OK) trắng trợn chưa? Ỉa vào Thiến Pháp chưa? 

5/ Ăn uống hợp vệ sinh để tránh xảy ra ngộ độc, ảnh hưởng đến sức khỏe và học tập, không uống rượu bia, không hút thuốc lá, vui chơi điều độ và lành mạnh. Sử dụng Internet đúng mục đích, phù hợp lứa tuổi; không truy cập trang web có những nội dung thiếu lành mạnh. 
Đọc đến câu này mà nghĩ bụng: Mịa nó (bọn ra văn bản này này) nó là bố mình hay sao? Nó đang gộp học sinh và phụ huynh thành cá mè 1 lứa rồi, ngày tết không uống rượu bia, không thuốc lá - thế thì cũng không phải MUA luôn, mà nếu có lỡ mua về thì khách đến nhà cũng chỉ cho ngắm rượu bia và thuốc là thôi… rồi thì nó định hướng luôn cho mình cái “đúng mục đích” khi sử dụng In tờ nét, sao nó lại lo cho mình được nhiều thứ thế cơ chứ, đến bố mẹ mình cũng không thể lo cho mình được nhiều như thế. 

6/ Chấp hành tốt luật lệ an toàn giao thông..., hạn chế đeo đồ trang sức vật dụng, phương tiện đắt tiền và tự đi chơi 1 mình để tránh gặp nguy hiểm bị kẻ xấu uy hiếm trấn lột. 
Hờ hờ, đọc điều này thì hiểu rồi, sao lại có cái tên là bản cam kết thực hiện đảm bảo an ninh trật tự trước, trong và sau tết nguyên đán quý tị 2013 rồi, mọi học sinh và phụ huynh được nghỉ 11 ngày tết, chúng ta cứ chơi trốn tìm ở nhà thôi, không tiếp khách và họ hàng, cũng không đi thăm họ hàng và đồng nghiệp, cả gia đình ở nhà cứ mỗi ngày ăn 3 bữa xong rồi lại đắp chăn đi ngủ, như thế an ninh xã hội mới được đảm bảo, không có biểu tình, không có gây rối, không có cướp giật, không có dán và rải truyền đơn, và như vậy mới gọi là thực hiện tốt điều 1: Thực hiện nghiêm túc thời gian nghỉ tết.

7/ Có ý thức giữ gìn vệ sinh môi trường ở trường, gia đình và nơi công cộng. 
Câu này là cởi bỏ cho câu 6 một tý nha, hóa ra không hẳn 11 ngày ở nhà, mà có 1 lúc chúng ta được ra ngoài vì phải đến trường để giữ gìn vệ sinh cho nhà trường, éc éc… 
Chốt câu cuối: Em xin chịu hình thức xử lý của Công an các cấp, kỷ luật của nhà trường nếu vi phạm các điều đã ký trong cam kết này.
Đọc hết văn bản này đủ thấy nhà cầm quyền xảo trá núp bóng trường học để lừa công dân, đối tượng ngắm trực tiếp là phụ huynh, dùng trẻ em để làm công cụ chuyển tiếp, tuy chỉ là văn bản không dấu, không chữ ký hiệu trưởng, nhưng khi phụ huynh ký vào là đã tự chui vào rọ của lực lượng an ninh, nếu như dịp Tết này có các hoạt động tụ tập, biểu tình ôn hòa mà họ tham gia, vì giả sử có các cuộc biểu tình và bị đàn áp, đối tượng nào bị hốt lên xe buýt hoặc giả bị mời về trụ sở Công an Phường, Quận nào đó, an ninh truy ngược ra với bản cam kết này, chúng tha hồ kết tội.
Do đó Bản cam kết này quá PHI LÝ, quá ĐẦN ĐỘN, vì những gì Hiến Pháp và Luật quy định, công dân có nghĩa vụ thực hiện gì thì trong cái từ cao cả nghĩa vụ ấy không bao giờ phải có thêm 1 cái cam kết thực hiện nghĩa vụ. Cam kết chỉ dành cho phạm vi hẹp, trong cam kết nó có hàm tố thỏa thuận 2 bên hoặc nhiều bên hơn, nhưng những bên ký cam kết đều đồng thuận.
Vì quá bức xúc trước sự ngỗ ngược của Trường tiểu học Nguyễn Du mà tôi tản mạn những điều này, dẫu biết rằng nhà cầm quyền nếu có đọc được thì cũng chả thay đổi gì, nhưng mình không viết bọn nó lại tưởng nhân dân vẫn còn NGU lắm, mình viết để nó phải tích cực hơn trong cái cách nhồi sọ và tuyên truyền cho nhân dân, nên áp dụng các bài khác, chứ toàn dùng bài cũ rích này thì nhàu hết sách.

UBND TP.HCM quyết trả thù các nghệ sỹ tham gia DVD Asia 71

Bất chấp lệnh cấm của Bí thư Lê Thanh Hải và UBND TP.HCM, bộ đĩa Asia '32 năm kỷ niệm' với ca khúc 'Triệu con tim' của nhạc sỹ Trúc Hồ vẫn tiếp tục được phổ biến rộng rãi trong nhân dân. Bất lực trước sự lan tỏa của DVD Asia thứ 71, UBND TP.HCM đã có những động thái nhằm trả thù vặt đối với những nghệ sỹ đã tham gia góp mặt trong chương trình ca nhạc này.
Bản tin trên báo VietNamNet dẫn lời ông Võ Trọng Nam, Phó Giám đốc Sở Văn Hóa – Thông Tin – Truyền Thông TP.HCM cáo buộc: “DVD mới nhất của Trung tâm Asia (Mỹ) với sự tham gia một số ca sĩ hải ngoại đã có nội dung xuyên tạc, bôi nhọ và nói xấu Việt Nam. Phòng chuyên môn của Sở đang thẩm định nội dung của đĩa” 
Ông Nam còn đe dọa ngày 31/1 sẽ gửi công văn gửi Cục Nghệ thuật Biểu diễn và Bộ Văn Hóa – Thể Thao – Du lịch, kèm theo danh sách các nghệ sỹ đã có mặt trong chương trình Asia 71 để yêu cầu cấm biểu diễn đối với những người có tên.
Những nghệ sỹ được biết đến nhiều tại Việt Nam có nguy cơ bị cấm biểu diễn bao gồm: Ngọc Huyền, Thanh Tuyền, Tuấn Vũ, Mạnh Đình, Quang Minh, Hồng Đào... 
Bài hát 'Triệu con tim' được xem là ca khúc đinh trong chương trình bị UBND TP.HCM cáo buộc "xuyên tạc, bôi nhọ và nói xấu Việt Nam". Đây là bài hát do nhạc sỹ Trúc Hồ sáng tác nhằm vận động chữ ký cho chiến dịch “Triệu con tim, một tiếng nói”, nội dung chống giặc Tàu xâm lược, kêu gọi nhân quyền. Phần trình diễn có sự tham gia của các nghệ sỹ: Đan Nguyên, Quốc Khanh, Lâm Nhật Tiến, Nguyễn Hồng Nhung, Lâm Thúy Vân, Y Phương, Nguyên Khang, Mai Thanh Sơn, Trúc Hồ, Ban hợp xướng Ngàn Khơi 
Sau khi Bí thư Lê Thanh Hải và UBND TP.HCM ban hành lệnh cấm đối với DVD Asia 71, nhóm 'Thái Độ Việt Nam' gửi tin cho biết: "Sẽ có đoàn kiểm tra văn hóa lùng sục liên tục các tiệm băng đĩa để tịch thu và xử phạt trong 3 tháng. Tại các cuộc họp giao ban chuẩn bị vào chiến dịch, các tổ kiểm tra được gợi ý mức tiền phạt khi tìm thấy một DVD của Asia là 50 triệu đồng Việt Nam, nếu số tiền đóng phạt trên 200 triệu, có thể sẽ bị rút giấy phép hành nghề mua bán".
Bản tin trên SBTN cũng nói rằng: Mức tiền phạt này được hứa là sẽ trích 50% cho các nhóm kiểm tra, nên việc lùng sục sẽ hết sức rộn rịp trong mùa Tết này.

Có thể thấy, dù đã huy động tối đa lực lượng kèm theo mức thưởng hậu hĩnh, nhưng UBND TP.HCM đã hoàn toàn bất lực trước sự lan tòa của bộ đĩa ca nhạc với nội dung yêu nước hào hùng. Sự bất lực này đã dẫn đến hành vi trả thù của Bí thư Lê Thanh Hải và UBND TP.HCM đối với các nghệ sỹ liên quan đến chương trình.