Monday, June 17, 2013

Te tua ETF VN. Ngoại quốc đang rút tiền ra khỏi VN. KT VN sắp nói lời Sayonara

Trong ngày TTCK thế giới tăng mạnh, ETF VN thế này thì... thua:


€18.01 Change -0.37 -1.99%
$20.20 Change -0.07 -0.35%


Sàn Sài Gòn xuống gần 6% trong 6 phiên liên tiếp:


Để xem phe ông Dũng còn chiêu gì, có thể sử dụng hay không, và trong bao lâu.

-----------------

Nhiều người cứ nói "TTCK VN không thể sập, vì sập thì chết xứ".

Nhưng họ quên rằng, trong MỌI bệnh viện tại các quốc gia văn minh, người ta cũng nói tương tự như vậy hàng ngày, nhiều lần, nhưng rồi bệnh nhân vẫn chết.

Tỷ phú USD muốn tiêu hết tiền để mua thêm 1 tháng, thậm chí có khi vài ngày hoặc vài giờ, nhiều khi cũng không được.

Là vì, nhiều lúc, LỰC BẤT TÒNG TÂM, cho dù có cố gắng thế nào, khoa học gia giỏi thế nào, tài nguyên nhân vật lực hầu như không giới hạn, NHƯNG vẫn không chống lại được với tự nhiên, với NATURE.

-----------------

Liên Xô cũ ráng chống chọi ghê lắm, qua nhiều trào Tổng bí thư trong các năm cuối cùng, NHƯNG rồi cuối cùng sập vẫn sập.

Sức mạnh vô hình của bàn tay vô hình đã chứng tỏ nó mạnh, bạo, nguy hiểm, hơn mấy chục triệu tấn bon đạn Đức quốc xã, hơn mấy tỉ tấn bom nguyên tử Mỹ đe dọa sẽ bỏ xuống xứ Gấu trắng.

Thật vậy, Đức tấn công vào Stalingrad mạnh bạo nhất trong lịch sử loài người, không còn một mm2 nào không bị dập bom, đạn, NHƯNG Liên Xô không nao núng, cho dù chết mấy triệu người.

NHƯNG tiền lương thiếu 5 tháng thôi, bánh mì thiếu vài tháng, bơ và vodka vài tháng, thì KGB bỏ hàng ngũ, lính Hồng quân đào nhiệm mà cấp trên do quá bận xếp hàng mua bưởi từ VN đem qua, thịt bò từ Ba lan, nên cũng chẳng quan tâm.

-----------------

Nay không cần nói dông dài gì, TTCK VC mà sập, kéo theo số tiền đầu tư cuối cùng của rất nhiều quan chức, thì cả xứ sẽ loạn, khi quan chức hết tinh thần làm việc, hết muốn đi bắt gia đình dòng họ Đinh Nguyên Kha, Nguyễn Phương Uyên, bỏ đói CHH Vũ hoặc cho "trúng gió" mà chết.

Khi đó, họ còn nịnh bợ các người này còn không kịp, để khi CSVN sụp đổ, các nhân vật này "nói giúp giùm tụi em" vài câu, CP mới không đem họ đi học tập cải tạo.

Thursday, June 13, 2013

Ông Trương Tấn Sang sắp phải sang Tàu

Bản thông cáo ngắn vừa được đăng trên trang web Bộ ngoại giao Việt Nam hôm 13/6 cho biết: Chủ tịch nước Trương Tấn Sang sẽ sang Trung Quốc vào tuần tới. Chuyến đi của ông Sang diễn ra ngay sau chuyến đi Bắc Kinh của thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh cùng đoàn quan chức cấp cao bộ quốc phòng.

Thông cáo của Bộ ngoại giao VN nói rằng, chuyến thăm cấp nhà nước của chủ tịch nước Trương Tấn Sang sẽ kéo dài 3 ngày, từ 19 đến 21/6/2013. Chuyến thăm được nói là dựa theo “lời mời của Chủ tịch nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa Tập Cận Bình”.
Lên làm Chủ tịch nước từ cuối tháng 7/2011 đến nay, ông Trương Tấn Sang chưa sang Trung Quốc lần nào. Đối với hầu hết các vị trí chóp bu trong đảng cộng sản, đi Trung Quốc thường là việc làm đầu tiên mỗi khi nắm quyền. Đây vốn là ‘truyền thống’ của nhiều đời lãnh đạo trong đảng, mục đích là để thể hiện sự thần phục ‘thiên triều’ của giới chóp bu cộng sản VN.
Chắc chắn, chuyến đi Trung Quốc sắp tới của ông Sang sẽ là một sự kiện được dư luận đặc biệt quan tâm.
Trước đó, tại cuộc ‘Đối thoại chiến lược quốc phòng Việt Trung’ hôm 5/6/2013 tại Bắc Kinh giữa thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh và trung tướng Thích Kiến Quốc, Phó Tổng tham mưu trưởng Quân giải phóng Nhân dân Trung Quốc. Phía TQ nói rằng:
TQ đang sửa đổi thỏa thuận về hợp tác biên phòng, và sẽ “cố gắng ký trong chuyến thăm Trung Quốc sắp tới của Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang”.
Những điều sửa đổi trong cái gọi là 'thỏa thuận hợp tác biên phòng' giữa Việt Nam – Trung Quốc cho đến nay vẫn chưa được công bố trước dư luận. Việc ém nhẹm như trên cho thấy nhiều khả năng đây sẽ lại là một thỏa thuận có những điểm rất bất lợi cho Việt Nam.
Viên tướng Tàu dùng chữ ‘cố gắng ký’ ở đây phải chăng mang hàm ý đe dọa, ép buộc ông Trương Tấn Sang phải đặt bút ký?
Qua những thông tin ban đầu, đây được dự báo sẽ là chuyến đi không dễ dàng chút nào cho ông Sang và phái đoàn quan chức đi theo tháp tùng.

Monday, June 10, 2013

Chứng khoán Việt Nam 'nóng' thứ 7 thế giới (hahahahaahhahaha. Who the hell is Bespoke Investment ? Does anyone know ??????)

Bloomberg nhận định Việt Nam đang dần lấy lại niềm tin của nhà đầu tư sau giai đoạn khó khăn với nền kinh tế tăng trưởng chậm nhất kể từ 1999 và xếp hạng trái phiếu Chính phủ bị Moody’s hạ bậc vì nợ xấu trong năm 2012. Hệ số P/E bình quân trên thị trường chứng khoán Việt Nam hiện là 11 - thấp nhất Đông Nam Á. Vì vậy, giới phân tích quốc tế nhận định thị trường tại đây sẽ còn tăng mạnh trong thời gian tới.
Chung-khoan-1370858072_500x0.jpg
Chứng khoán Việt Nam đã tăng gần 28% từ đầu năm. Ảnh: Hoàng Hà
Tăng trưởng chứng khoán trung bình năm 2013 của 77 nền kinh tế được Bespoke theo dõi là 7,11%. Trong đó, 57 thị trường ghi nhận tăng trưởng, 19 giảm và một đứng yên. Dubai là sàn chứng khoán  tăng mạnh nhất, tính đến thời điểm này, với 49,25%. Theo sau là Nigeria và Abu Dhabi.
Bespoke nhận xét chứng khoán các nước mới nổi (Brazil, Nga, Ấn Độ và Trung Quốc) đã có một năm rất chật vật. Ấn Độ khởi sắc nhất cũng chỉ tăng 0,01%. Trong khi đó, Nga và Brazil còn gần như "đội sổ".
Ngược lại, các thị trường như Nhật Bản hay Mỹ lại rất khả quan. Dù không còn đứng đầu như tháng trước, Nhật Bản vẫn là quốc gia tăng trưởng tốt nhất nhóm nước công nghiệp phát triển G7 với 23,88%. Mỹ đứng thứ hai trong nhóm với 14,91%, theo sau là Anh, Đức, Pháp, Italy. Canada xếp cuối với mức giảm 0,42%.
Chứng khoán Nhật đi lên từ đầu năm nhờ sự kỳ vọng các biện pháp kích thích của Thủ tướng Shinzo Abe sẽ giúp chấm dứt hai thập kỷ giảm phát. Tính đến cuối tháng 4, chứng khoán nước này đã tăng tới 34%. Tuy nhiên, vài tuần qua, thị trường này lại giảm điểm do các nhà đầu tư nghi ngờ hiệu quả "mũi tên thứ ba" trong chiến lược kinh tế của ông Abe.
Wall Street cũng khởi sắc thời gian gần đây do báo cáo việc làm tháng 4 cho thấy tình hình thất nghiệp tại Mỹ đang được cải thiện. Đây là dấu hiệu cho thấy các công ty thích ứng tốt với chính sách tài khóa khắc nghiệt và lạc quan về triển vọng lực cầu trong 6 tháng cuối năm.
Bespoke-1370858072_500x0.png
Bảng xếp hạng thị trường chứng khoán tăng mạnh nhất thế giới. Ảnh: Bespoke  

Ngu hơn lừa

Phàm ở đời cùng là loài người sống chung trong xã hội với nhau, tất nhiên có nhiều thứ hạng. Nơi đây tôi chỉ đề cập một khía cạnh về kiến thức. Ai cũng hiểu kiến thức là nền tảng của ý thức và vạch lối chỉ đường cho ý thức và hành động. Do đó khi ta nhìn, nghe những việc một ai đó làm, nói là ta đã có một khái niệm nhận biết về kiến thức, hiểu biết người đó đến đâu. Nhưng không phải lúc nào cũng lấy nền tảng kiến thức mà đánh giá, kết luận bản chất hay giá trị của một con người.
Đi thẳng vào vấn đề bài viết này là tôi nói với ông gọi là đại biểu Quốc Hội của csVN Hoàng Hữu Phước. Công bằng mà nói khi ta dùng lời nặng nề thóa mạ để mắng ai đó là “Ngu hơn lừa” thì người phát ngôn không lấy gì làm hay. Nhưng tôi thấy thật tội nghiệp cho ông, vì thế bài viết này dụng ý là tôi giúp cho ông để né tránh và hạn chế bớt những viên đá mà thuộc về đá núi đang và chuẩn bị ném vào ông. Đọc xong bài viết này mà ông không soi lại được mình mà phục thiện hơn thì rõ ràng là ông “ngu hơn lừa”.
Trở lại những cái ngu của ông trong thời gian gần đây vào tháng 2/2013 ông viết bài “Tứ đại ngu”! qua bài này với sự tự hào ngầm ý ông là “đỉnh cao trí tệ” và công kích đồng môn (những con lừa khác) đã thể hiện ra cái ngu thứ nhất và sau đó là ông phải nói lời xin lỗi công khai với đồng môn (Dương trung Quốc) trên truyền thông đại chúng và gỡ bỏ bài viết ra khỏi trang web của mình. Như vậy ông đúng là “đỉnh cao trí tệ” quả không sai. Tiếp theo đó lãnh đạo đoàn đại biểu gọi là Quốc Hội của các ông đã đánh giá ”Bài viết trên không phù hợp với văn hóa nghị trường”. Cũng là con người VN máu đỏ da vàng mà tôi sụt sùi...hic...hic...cho ông. Bởi cái tập đoàn “trí tệ” mà chê văn hóa của ông thì thật là ông “quá xá tệ”. Trong “tứ đại ngu” ông đã thể hiện cái đại ngu thứ nhất là viết bài nêu trên.
Không dừng lại nơi đó để khắc phục bản thân, ông còn khoe trong 4 năm qua ông đã viết khoảng 700-800 bài trên trang Emotion. Chắc chắn trong hàng trăm bài viết đó còn ẩn chứa hàng vạn cái ngu nữa mà chắc là không nằm trong tứ đại ngu vì những cái ngu đó có lẽ thuộc về hàng ngu vặt nên bàng dân thiên hạ bỏ qua. Tuy nhiên sau đó ông lại giải thích thêm rằng: “Ông Dương trung Quốc liên tục nói về biểu tình, văn hóa từ chức...v.v...mà không chịu tập trung vào cái lớn.” vấn đề biểu tình tôi sẽ nói sau, riêng văn hóa từ chức mà ông Phước cho rằng chuyện vặt là lộ thêm một cái đại ngu nữa. Thử hỏi một đất nước, Quốc Gia đang bị điều hành, khống chế bởi một tập đoàn và những cá nhân NGU, ở đây tôi chưa nói là ÁC mà cứ bảo thủ khư khư ôm lấy ghế, tham quyền cố vị... chỉ với một mục đích là vinh thân phì gia... dù biết rằng mình không đủ đức, không đủ tài, không có tâm lẫn tầm để ở ngôi vị đó thì đất nước này sẽ đi về đâu nếu không từ chức? để rồi cứ hằng năm, hằng tháng các kẻ ngu này tụ hội lại mà “gật” những điều quái gở của bậc ngu cao cấp phán ra. Đó! Chuyện như vậy mà ông không thấy được tầm quan trọng mà cho là chuyện nhỏ vậy ông và tập đoàn ngu của ông đang chú tâm vào chuyện lớn nào một khi đất nước bị bao trùm bởi những đám mây ngu và ác? Có phải là ông đã thể hiện đúng cái đại ngu thứ hai trong tứ đại ngu chưa?
Bây giờ ngay trong thời điểm này ông đang bước vào hành trình của cái đại ngu thứ ba là ông phát biểu trước “nghị trường gật” về luật biểu tình. Không hiểu ông đã đọc bài “Văn hóa biểu tình” của tôi đã viết trên Dân Làm Báo chưa? Mổ xẻ về những xí ngôn, lộng ngữ nơi đây thì tôi không làm nữa bởi tôi thấy có đến 99 hòn đá núi ném vào ông rồi, nếu tôi ném thêm vài viên nữa thì cũng chỉ thế mà thôi. Tuy nhiên tôi chỉ hỏi ông một điều nho nhỏ rằng sao ông ngu đến nỗi mà bảo rằng ra luật biểu tình phải sửa luật hình sự, phải hỏi ý kiến các doanh nghiệp kia... tổ chức nọ... hay là ông lo sợ cho người dân đi biểu tình sẽ không được các nghiệp đoàn xích lô ba gác không chịu chở người dân đi cấp cứu khi bị côn an đánh đập, đàn áp, truy bức gây thương tích? và lúc đó luật hình sự sẽ có đủ điều khoản, biện pháp với các nghiệp đoàn xích lô, ba gác hay taxi này cùng các cơ sở y tế không tích cực chữa trị cho người biểu tình bị hành hung đến nỗi trong thời gian qua an ninh côn an phải can thiệp sâu vào các bịnh viện, cơ sở y tế như đã từng và những ơn nghĩa đó mà các anh Nguyễn Chí Đức, chị Nguyễn Thị Nga và nhiều người khác nữa phải hàm ơn.
Một cái ngu trong đại ngu thứ ba là ông cho rằng không cần phải cấp bách có luật biểu tình vì ông đã đánh đồng khái niệm trong văn hóa VN biểu tình là người dân đã có e-mail, tiếp xúc với các ĐBQH, các chức sắc cao cấp từ T.Ư đến địa phương...thật đúng là đại ngu! Đến giờ này ông còn chưa hiểu đúng nghĩa hai từ “biểu tình” mà huênh hoang nói về luật biểu tình trước diễn đàn QH thì ông quá xá là đại ngu. Biểu tình đâu phải là gởi ý kiến qua e-mail? Kiến nghị xin xỏ các ông à? tiếp xúc với ĐBQH với tư cách cử tri? ông phải hiểu sơ sài và gọn ghẽ rằng biểu tình là biểu lộ, thể hiện sự đồng tình hay phản đối của đại bộ phận nhân dân về những chính sách, đường lối của chính quyền. Biểu tình là nêu lên lập trường, chính kiến của nhân dân về sự tồn vong của đất nước. Đôi khi biểu tình cũng để đòi hỏi những quyền lợi chính đáng của người dân một cách hòa bình mà người dân cảm thấy thiệt thòi hay mất mát!
Cả đất nước VN hơn 3/4 thế kỷ qua dưới thời cộng sản có một người dân nào dám nói lên hay được tự do nói ý nghĩ thực của mình cho nhà cầm quyền về việc làm tốt đẹp cho xã hội về an nguy cho đất nước?
Cụ thể trong những chuyến vi hành của các đỉnh cao trí tệ có người dân nào được tiếp xúc trực tiếp với các vị đỉnh cao đó ngoài những tên giả dạng thường dân mà tay cầm thẻ máu, những ông cụ, bà cụ lận lưng sổ hưu để gọi là đại diện nhân dân mà nói lời nịnh hót, vuốt đuôi chồn cáo hồ ly!
Những lời hô hào nhân dân diệt sâu, thanh trừng tham nhũng... của các vị chóp bu csVN thì tôi nghĩ diệt đâu cho xa, tìm đâu chi phí sức! chính con sâu chúa trong những bầy sâu đang hiện diện trước mặt mà nói lời hô hào đó thôi.
Ông đại ngu và cả tập đoàn ngu đã thấy rõ ba điều đại ngu tôi nêu trên chưa? Chắc ông cũng không đọc và không dám đọc những phản hồi của nhân dân về bài “tứ đại ngu” và việc ông công khai xin lỗi đồng môn trên báo chưa? Nhiều lắm ông ạ, nhưng nơi đây tôi không trích ra chi cho dài dòng và phiền toái. Đại ý là nhiều người dân yêu cầu TVQH nên bãi nhiệm chức danh ĐBQH của ông đi chứ để những tên ngu như ông làm ô uế nghị trường như trước đây ông Phan xuân Dũng làm ô nhiễm môi trường bằng “tối kiến” bắt buộc người dân khi đi khiếu kiện vì bị oan sai phải đóng “tiền cọc”. Nếu thắng kiện thì nhà nước sẽ trả lại tiền. Ôi! Ngửi không nổi nữa, con kiến mà đi kiện củ khoai!!!thắng kiện sẽ nhận lại tiền cọc??? tên TS giấy chủ nhiệm UB khoa học công nghệ và môi trường này đã làm ô nhiễm xã hội một cách trầm trọng. Đúng là một trí tệ đại ngu và quái đản xưa nay chưa từng có.
Lời cuối cho ông Hoàng Hữu Phước rằng nếu ông không thấy hoặc không có dũng khí nhìn thẳng vào ba điều ngu trên của ông mà không tắm gội cho bớt mùi xú uế thì rõ ràng ông đã bước vào điều ngu thứ tư trong “tứ đại ngu” rồi.
Trong phần lấp liếm về cái tứ đại ngu ông tỏ vẻ ra người thông kim bác cổ mà dẫn lời của đức Khổng Tử nói về từ đại ngu và có ý cho rằng “ về lĩnh vực Hán học bây giờ người VN ta rất nhạy cảm nên nghe thấy từ ngu là dựng đứng lên rồi ” ý ông nói dân VN bây giờ dốt về Hán học.
Thay lời kết: Tôi cũng xin dẫn lời đức Khổng Tử chia con người ra làm 4 hạng như sau để cho ông và cả tập đoàn trí tệ tham khảo.
1- Loại Đần Độn: Là loại người không phân biệt được phải trái là gì! Ác, thiện như nhau.
2- Loại Ngu: Là loại người sau khi biết mình đã làm điều sai nhưng không tìm ra lối thoát và cứ tiếp tục dấn sâu vào sai trái và tội ác.
3- Loại Khôn: Là loại người khi biết mình làm điều sai mà biết cách tu sửa và thoát ra khỏi bùn nhơ, tội lỗi để không còn tái phạm.
4- Loại Thông Thái: Là loại người biết và nhìn thấy trước được những điều đúng, sai, thiện, ác để tránh nên không hề phạm phải.
Xem ra thì ông và cả tập đoàn đỉnh cao trí tệ của các ông ở vào loại nào kể trên?

Mác xít + Mê tín nít: Đạo Hồ!

Năm 2012 tỉnh Hà Tây đã tổ chức một buổi lễ vô cùng long trọng để tôn vinh Phật Ngọc HCM (!)nhà danh nhân văn hóa kiệt xuất của thế giới trước sự chứng kiến và tham dự đông đảo của người dân đại diện các tỉnh thành. Một cán bộ có cái lưỡi gỗ phát biểu linh tinh lang tang dài dòng văn tự về công ơn trời biển của vị lãnh tụ kính yêu.
Sau đó trước khi đem tượng ngọc Phật vào chùa toàn thể người tham dự vung cao nắm đấm thét vang xin thề đến 3 lần(!) và hát quốc ca trong cái ánh sáng âm u và đầy mùi nhang khói! [1]
Lại thêm một kịch bản của ban tuyên giáo nhằm lập lờ đánh lận con đen!
Không một quốc gia nào trên thế giới mộng muội đem lãnh tụ lên hàng trời Phật như VN, tuy nhiên chắc có lẽ hình ảnh của người đã xuống dốc không phanh cho nên nhà cầm quyền ngầm khuyến khích những phong trào mê tín mị dân lừa gạt dám dân lành tăm tối nhằm kéo dài thời gian cai trị.
Hình ảnh các tín chủ chắp tay khấn vái ai trông thấy cũng cười ra nước mắt! Lãnh tụ một nền chính trị là lãnh tụ, họ không có tư cách gì để trở thành Phật, Trời, Thành hoàng, thổ địa của lĩnh vực tôn giáo cả. Tuy nhiên trong sâu thẳm tâm thức của người dân VN vẫn luôn sùng bái các vị anh hùng dân tộc, đặc biệt các vị tướng tuẫn tiết theo thành đều trở nên bất tử.
Một Trương Định, Nguyễn Tri Phương, Hai Bà Trưng thời xa xưa hay Nguyễn Khoa Nam, Phạm Văn Phú, Lê Văn Hưng, Trần Văn Hai, Lê Nguyễn Vỹ thời hiện đại đều được người dân xem là thánh trong lòng dân tộc vì những cái chết lẫm liệt của họ, nhưng tại sao HCM lại không được như vậy?
Đó là vì những gì ông ta đã làm lúc còn sống!
Để đem một chủ thuyết ngoại lai tròng vào đầu dân tộc HCM đã dùng nhiều phương cách để đạt được mục đích. Sau khi làm lãnh tụ miền Bắc, danh nhân văn hóa thế giới HCM đã tiến hành đấu tố người dân của mình chỉ vì tội là có mấy con heo hoặc bò cho nên được gọi là địa chủ (!)

Chiến công của Minh râu

Người dân miền Bắc hãi quá bồng bế nhau chạy tán loạn vào Nam bỏ lại quê hương làng mạc, mồ mả cha ông, nhưng ngày nay lại được một số lý luận viên giải thích là danh nhân HCM không có sai, chỉ có bọn thừa hành làm sai hoặc người biết sai nên đã khóc thút thít… xin lỗi trước toàn dân!
Có ai láo hơn bọn ngụy biện này, chúng đem ông bà cha mẹ người ta ra chém giết xong rồi nói tại làm sai nên hối hận là xong? Cũng chính vì lẽ đó cho nên giá trị của nhà danh nhân văn hóa rớt cái bịch trước Unesco nhưng trong nước vẫn đám bồi thần lơ láo vẫn tự phong cho người như thường! [2]
Với những hành động nhân danh giải phóng dân tộc, HCM và những người cộng sự đã xua quân giết chóc thường dân vô tội VN mà Mậu Thân Huế 1968 là một minh chứng!
Vài hình ảnh về Thảm sát Mậu Thân ở Huế 1968 do CSVN chủ động
Nguồn ảnh: Don Oberdorfer, Tet!: The Turning Point in the Vietnam War, 1971 [3]
Tiếp theo đó sau khi lãnh tụ HCM chết những người chiến sỹ anh hùng của QĐNDVN đã bắn vào dòng người di tản tại Hải Lăng, Quảng Trị năm 1972 gây nên cuộc thảm sát nhiều thường dân khai sinh ra cái tên Đại lộ Kinh Hoàng!
Quang cảnh tang thương do cụ Minh Râu gây nên [4]
Đó là cộng trạng của HCM mà những kẻ ngày hôm nay xưng tụng, họ cố tình dẫn dắt một bộ phận dân chúng vào cái ma trận huyễn hoặc mụ mị ngu dân.
Còn việc HCM được thế giới ca tụng là danh nhân văn hóa thế giới? Cũng là một trò lừa thế kỷ khi kỹ nguyên thông tin đã bạch hóa các luận điệu dối gian! [5]

Theo kinh nhà Phật, bất cứ ai cũng có thể trở thành Phật tuy nhiên người phát tâm phải chuyên cần tu hành trăm nghìn muôn ức kiếp, trong đó người tu ngoài chân lý giải thoát còn phải gìn giữ thập giới tránh sát sanh, thế nhưng bác của chúng ta ở trong thời kỳ ma mị vẫn được phong làm ngọc Phật!
Vậy mới biết đâu cần phải tu. chả cần phải hành, không cần niệm Phật, cũng không giữ giới, chỉ cần là biểu tượng hot idol của một luồng tư tưởng phét lác và luận điệu mị dân của ban tuyên giáo thì dù là hung thần giết người như ngóe cũng có thể trở thành Phật một cách ngon ơ!
Phật Việt có khác…

Thursday, June 6, 2013

Ngô Nhân Dụng - Nguyễn Tấn Dũng né Trung Cộng

Cả bài diễn văn của ông Nguyễn Tấn Dũng đọc tại Hội nghị Shangri-La, Singapore, chỉ hô khẩu hiệu, rất nhiều khẩu hiệu, chỉ nói những quy tắc chung chung, nhưng không dám đả động tới một điều gì cụ thể. Ðặc biệt, Nguyễn Tấn Dũng né tránh không dám đụng tới Trung Cộng, ngay cả khi bị một nữ ký giả của Bắc Kinh thách thức.

Nói những chuyện chung chung thì cũng giống như hô khẩu hiệu, một tập quán của các cán bộ cộng sản. Những ý kiến được Nguyễn Tấn Dũng nêu lên, nếu ai nói thì cũng nói giống như vậy. Và nói ở đâu, nói lúc nào cũng thích hợp cả! Thí dụ, Nguyễn Tấn Dũng kêu gọi các nước “cần tuân thủ luật pháp quốc tế, đề cao trách nhiệm của các quốc gia - nhất là các nước lớn...” Nói như vậy thì ai chẳng nói được? Hoặc một câu được coi là ý kiến mới mẻ đối với Cộng sản Việt Nam: “Chúng ta có thể kỳ vọng nhiều hơn vào vai trò của các nước lớn, nhất là Hoa Kỳ và Trung Quốc, hai cường quốc có vai trò và trách nhiệm lớn nhất (tôi xin nhấn mạnh là lớn nhất)” (nhấn mạnh trong nguyên văn). Nhưng câu nói này, về vai trò của Trung Quốc và Mỹ, nếu đặt vào miệng bất cứ một người nào, dù đó là tổng thống Phi Luật Tân, thủ tướng Campuchia, cũng đều nói như vậy cả. Ðiều mà người dân Việt Nam muốn một ông thủ tướng phải nói lên, là những gì gay go nhất trong mối quan hệ riêng giữa Việt Nam và Trung Quốc; nhưng không được ông ta nêu lên, dù chỉ nói bóng bẩy.

Bài diễn văn hô toàn khẩu hiệu, giống như các tay quản giáo thường lên lớp, sau khi học thuộc lòng. Nguyễn Tấn Dũng nêu ra các quy tắc ứng xử, các nhu cầu an ninh trong vùng Biển Ðông; những điều ai cũng biết cả rồi. Nhưng Dũng lại không dám nêu tên một nước nào cụ thể đã vi phạm các quy tắc hay thỏa hiệp đó. Trong lúc Nguyễn Tấn Dũng nói ở Singapore thì ở trong nước Việt Nam lòng người đang sôi sục. Giới trí thức, thanh niên Việt Nam đang hô hào biểu tình chống Cộng sản Trung Hoa lấn cướp. Vì các tàu hải giám, chiến hạm Trung Cộng vẫn tiến vào những vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam; lính Trung Cộng tiếp tục bắt người Việt, đâm cho vỡ tàu, bắn súng vào tàu đánh cá của người Việt Nam. Nguyễn Tấn Dũng hoàn toàn không dám nhắc đến tên chính quyền Trung Quốc, thủ phạm của các hành động xâm lược trắng trợn đó, mặc dù đã nhắc tới các xung đột đang gây căng thẳng trong vùng. Tóm lại, cả bài diễn văn là một màn múa võ tránh né, không dám nói gì tới những mối lo cụ thể của nước Việt Nam, không dám nói tới mối đe dọa của Trung Cộng trên vùng biển nước ta ngay trong lúc này.

Một ý kiến được coi là “mới nhất” do Nguyễn Tấn Dũng nói lên ở hội nghị, là nhắc tới vai trò của Mỹ ở trong vùng Ðông Nam Á. Nhưng ngay khi phát biểu ý kiến này, Nguyễn Tấn Dũng cũng không dám nêu ra như một điều mình suy nghĩ, mà chỉ nhắc lại lời người khác, đã nói từ năm ngoái! Dũng nói: “Tôi cũng đồng tình với ý kiến của ngài Thủ Tướng Singapore Lý Hiển Long trong bài phát biểu tại Bắc Kinh Tháng Chín năm 2012, cho rằng sự hợp tác tin cậy và trách nhiệm giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc sẽ đóng góp tích cực cho lợi ích chung của khu vực.” Nói như vậy để chứng tỏ với Bắc Kinh rằng việc đặt Mỹ lên ngang hàng với Trung Quốc trong vùng biển Ðông Nam Á “không phải ý kiến tôi!” Lý Hiển Long đã nói từ năm ngoái rồi, tôi chỉ nhắc lại sau khi không thấy các đồng chí phản đối Lý Hiển Long thôi!

Ðến lúc họp báo, trả lời câu hỏi của các ký giả, Nguyễn Tấn Dũng vẫn tiếp tục “không dám nói cụ thể,” “không dám gọi thẳng tên.” Chắc trước khi đi Singapore, Nguyễn Tấn Dũng đã hứa sẽ kiên trì tuân thủ đường lối nói “vô tội vạ” này, không dám “đi chệch hướng.” Bài diễn văn rõ ràng chỉ nói những điều “vô thưởng vô phạt,” “không làm ai mất lòng.” Dùng ngôn ngữ quen thuộc của đồng bào ta bây giờ, đó là một thái độ “vô cảm.”

Thái độ vô cảm này chỉ có một lý do: Sợ phản ứng của Bắc Kinh. Nếu trước khi đi phó hội, Nguyễn Tấn Dũng chưa cam kết với sứ quán Trung Cộng ở Hà Nội sẽ theo lối nói vô cảm, thì chắc cả Bộ Chính Trị đảng Cộng sản Việt Nam đã quyết định quy tắc sống đó rồi. Nguyễn Tấn Dũng kiên quyết không chỉ đích danh Trung Quốc! Không được nhắc đến các tội ác cụ thể của Bắc Kinh! Kể từ khi Nguyễn Văn Linh, Ðỗ Mười, Phạm Văn Ðồng kéo nhau sang Thành Ðô xin quy thuận năm 1992, các lãnh tụ cộng sản Việt Nam không có lựa chọn nào khác. Những người cầm đầu đảng hay chính phủ ở Việt Nam không ai dám nói thẳng những nỗi bất bình của dân Việt đối với Trung Cộng nữa.

Cho nên, khi trả lời các câu hỏi trong lúc họp báo, Nguyễn Tấn Dũng đã giữ một thái độ tránh né, đến mức độ phải coi là hèn nhát. Như khi một ký giả ngoại quốc nhắc lại rằng trong bài phát biểu Nguyễn Tấn Dũng đã nói việc phải dùng luật pháp quốc tế giải quyết các tranh chấp trong vùng biển. Vin vào câu đó, ký giả này hỏi rằng Nguyễn Tấn Dũng có ủng hộ việc Phi Luật Tân đang nộp đơn thưa kiện Trung Quốc trước tòa án quốc tế hay không?

Ai cũng phải công nhận Tổng Thống Aquino đang sử dụng luật pháp quốc tế khi cần giải quyết các xung đột quyền lợi với Trung Quốc! Trước câu hỏi này, câu trả lời hiển nhiên là ông Aquino làm đúng! Nhưng Nguyễn Tấn Dũng không dám trả lời rằng mình ủng hộ hành động của Phi Luật Tân. Cũng không dám trả lời một cách chung chung, thí dụ, có thể nói rằng, “Việc thưa kiện nhau ra tòa án chắc phải tốt hơn là để các tầu chiến bắn vào nhau!”

Trái lại, Nguyễn Tấn Dũng, sau khi ngồi im nghe lời thông dịch để suy nghĩ, đến lúc bắt đầu nói thì cũng chỉ nhắc lại, một lần nữa, các ý kiến chung chung như “hòa bình, ổn định, hợp tác, phát triển,” vân vân, để chứng tỏ mình vẫn thuộc bài. Sau cùng, câu nói mà mọi người chờ đợi để trả lời người hỏi thì lai nghe rất nhạt nhẽo. Dũng bảo, “Về vấn đề này chúng tôi đã có thông cáo từ trước rồi! Xin phép không nhắc lại, sợ mất thời giờ!”

Ngay cả việc mở miệng nhắc lại nội dung nói rất đại cương của bản thông cáo đó, Dũng cũng không dám nhắc tới. Người ta đến đây đặt câu hỏi cốt để biết ý kiến và thái độ của chính quyền nước Việt Nam, chứ đâu phải đến để nghe chỉ dẫn đi tìm đọc cái gì? Có ai biết bản thông cáo cũ đó có thật không? Nó nói những gì? Nhưng Dũng vẫn giữ vững đường lối: Không nói một lời nào ủng hộ việc chính phủ Phi Luật Tân thưa kiện Trung Cộng! Tức là không nói một lời nào có thể khiến các đồng chí Bắc Kinh nổi giận!

Nhưng các đồng chí từ Bắc Kinh tới vẫn không tha cho Dũng. Một cô ký giả người Trung Quốc đã đứng lên nhân danh nhật báo Nhân Dân ở Bắc Kinh để đặt câu hỏi. Cô ta mặc bộ quân phục, với cả hàng huy chương đeo trước ngực! Quả nhiên, cô chính là một thiếu tướng trong quân đội Trung Quốc! Cô nhắc lại một câu Nguyễn Tấn Dũng đã nói: “Ðâu đó đã có những biểu hiện đề cao sức mạnh đơn phương, những đòi hỏi phi lý, những hành động trái với luật pháp quốc tế, mang tính áp đặt và chính trị cường quyền.”

Người Việt Nam nghe hai chữ “đâu đó” đã thấy một thái độ lảng tránh hèn nhát rồi, vì không dám nói thẳng là ai, ở đâu! Nhưng cô thiếu tướng tự xưng ký giả báo Nhân Dân (Bắc Kinh) lại vin vào câu nói của Nguyễn Tấn Dũng mà khiêu khích, đặt thẳng một câu hỏi, đòi Dũng phải nói rõ hơn: Xin ông cho biết rõ ràng khi ông nói câu đó thì ông ám chỉ chuyện gì xẩy ra ở nước nào vậy? Và khi ông nói tới “những hành động trái với luật pháp quốc tế” thì xin ông làm ơn cho biết đó là vi phạm những điều luật nào vậy? Ðúng là một câu hỏi khiêu khích, thách thức xem Nguyễn Tấn Dũng có dám nói thẳng thắn hay không!

Nếu quý vị ở địa vị một vị thủ tướng nước Việt Nam thì quý vị sẽ trả lời sao? Chắc chắn phải nói đến các hành động Trung Cộng cho tàu hải giám chạy vào vùng biển Việt Nam, tầu chiến Trung Cộng đóng vai cướp biển bắn phá tầu đánh cá, bắt cóc ngư dân Việt Nam. Những chuyện đó có thật, cả thế giới đều biết, có gì phải giấu giếm?

Nhưng Nguyễn Tấn Dũng đã không dám nhân cơ hội này vạch ra những vụ vi phạm luật biển quốc tế của chính quyền Bắc Kinh! Dũng lại tiếp tục ca sáu câu đã thuộc lòng: Hòa bình, ổn định, phát triển, tự do hàng hải, vân vân.

Sau cùng, cũng trả lời cô ký giả báo Nhân Dân ở Bắc Kinh bằng cách né: “Chuyện này đã nói có lẽ mọi người đã biết cả rồi, tôi không cần nhắc lại nữa!”

Ðiều nên biết là trong hội nghị lần này, một vị thiếu tướng Trung Cộng khác, Thích Kiến Quốc (Qi Jianquo) cầm đầu phái đoàn quân đội sang dự. Ông ta đã ngang nhiên tuyên bố rằng việc tàu chiến của nước ông đi tuần trong vùng biển Ðông Nam Á là tự nhiên, vì vùng đó thuộc lãnh hải Trung Quốc! Ông tướng chuyên viên ngoại giao, phó tư lệnh quân đội họ Thích đã khẳng định một điều hoàn toàn sai sự thật. Cả phái đoàn Nguyễn Tấn Dũng có mặt hội nghị, nghe nói thế nhưng không ai dám lên tiếng, ít nhất cũng để nói rằng chính phủ Việt Nam không đồng ý với ông tướng này! Sau đó đến lượt nghe cô thiếu tướng phóng viên đặt câu hỏi thách thức giữa làng, giữa chợ, các nhà báo khắp thế giới sẽ nghĩ thế nào khi thấy Nguyễn Tấn Dũng không dám trả lời thẳng vào câu hỏi của cô?

Với tư cách một thủ tướng, người đứng đầu chính phủ một nước đang bị Trung Cộng đè nén, bắt nạt, kinh thường, thì thái độ đó né tránh này chỉ làm nhục quốc thể. Vì tất cả các nhà báo có mặt trong phòng, và hầu hết khán giả coi cuộc phỏng vấn trên ti vi sau này, họ đều biết những gì đã và đang xẩy ra giữa Trung Cộng và Việt Nam. Họ phải biết trước câu hỏi khiêu khích đó, người cầm đầu chính quyền Việt Nam phải nói sự thật ra thế nào. Khi thấy Nguyễn Tấn Dũng né tránh, mọi người phải tự hỏi: Tại sao một thủ tướng nước Việt Nam lại không dám nói thẳng những vụ vi phạm đó ra?

Trước thái độ hèn yếu đó, người ngoại quốc coi ti vi sẽ thấy cái tên viết đặt trước mặt ông Nguyễn Tấn Dũng rất thích hợp, khi hiểu theo nghĩa tiếng Anh. Thay vì viết họ “Nguyễn,” giống như họ ông Chipman ngồi kế bên, không hiểu sao ban tổ chức họp báo lại ghi tên cúng cơm của ông thủ tướng là DUNG. Mà trong tiếng Anh, một ngôn ngữ chính thức của Singapore, thì chữ đó có nghĩa là đồ phế thải, dùng để bón ruộng!

(Nội dung cuộc họp báo của Nguyễn Tấn Dũng có thể coi trên mạng: http://www.youtube.com/watch?v=mk5OZy0QqSg&feature=player_embedded)

Risk vs. benefits

Tại VN hết còn cơ hội nào đầu tư, các quan chức cấp cao giao tiền cho ông này đem tiền đi nước khác, cũng là cách rửa tiền luôn.

Một số giao tiền VND, Bầu Đức dùng đó mua sắt thép, xi măng, gạch đá, v.v... VN, trả tiền công nhân, quy ra USD.

Sau này khi cất xong các khu phức hợp bên Myanmar, bán hoặc cho thuê được thì đều bằng tiền Myanmar hoặc ngoại tệ mạnh, rồi chia ra bằng USD cho các người hùn vốn bằng VND hiện nay.

Cách rửa tiền này có lợi cho Bầu Đức, vì nguồn vốn hầu như vô hạn định, do tiền VN in ra rất dễ, rẻ. Hơn nữa, các "nhà đầu tư" không ngại bị lỗ vài chục %, vì vốn họ gần bằng 0 - tiền tham nhũng, ăn cắp mà lại.

Nhưng cũng không được lỗ quá nhiều.

--------------------

Canh bạc nay lên tới hơn 1,2 tỷ USD tại 3 nước Myanmar, Lào, Cambodia.

Chưa nơi đâu ra LỜI THẬT SỰ cả, ngay cả chưa lấy vốn lại được 1 xu. Các rừng cao su chưa cho ra giọt mủ cao su nào; các nông trại trồng mía (đang khai hoang, làm đất trồng trọt), các nhà máy đường, đều CHƯA cho ra sản phẩm nào đáng kể.

Điều ông này làm không phải là không tốt, về mặt đầu tư, nhưng hiểm nguy quá cao, cao tới mức rất nhiều nhà đầu tư ngoại quốc khác ngay cả các nhà thầu Trung quốc làm rất rẻ, kỹ thuật rất tốt, nhân công lành nghề, cũng phải rút lui.

Nói về quy mô, kinh nghiệm xây cất, HAGL làm sao tranh lại các nhà thầu Thái lan, Singapore. Người ta từng xây các khu phức hợp lớn gấp 10, 20 lần khu HAGL đang cất tại Myanmar.

Nhưng người ta chạy không phải vì kỹ thuật hay tiền vốn, nhưng vì hiểm nguy cao không thể chấp nhận.

--------------------

Các mối nguy do CHÍNH TRỊ là quan trọng nhất.

Tuy bề mặt khá yên ổn, nhưng "sóng ngầm" còn đó. Một quốc gia quá trông chờ vào 2 cá nhân là 1 quốc gia cực kỳ bất ổn, bất an.

Hiện quyền hành, cả thực tế và "ngầm hiểu", nằm trong 2 nhân vật chính: Tổng thống Myanmar Thein Sein và bà Aung San Suu Kyi.

Một trong hai nhân vật này bệnh nặng, qua đời, hoặc tệ nhất là bị ám sát, thì chỉ qua đêm Myanmar sẽ bị khủng hoảng chính trị tận nền móng, người ta lo sợ rút hoặc ngưng đầu tư ngay lập tức.

Ngoài ra còn hiểm nguy về LUẬT PHÁP. Tuy có nhiều cố gắng, nhưng trong thời gian ngắn sắp tới - mà HAGL cần trước cuối năm 2014 - Myanmar cũng không thể hoàn thiện các bộ luật đồ sộ, chắc nịch, về đầu tư, phá sản, thuế, tịch biên tài sản, tống khứ (eviction), v.v...

Ví dụ, khi đó HAGL cho thuê hàng ngàn căn hộ cao cấp, rồi làm sao khi sau đó vài tháng người thuê không có tiền trả? Muốn đuổi người thuê nhà (eviction) không dễ, do nếu người này làm trong CP Myanmar, có thể kéo phe đảng chống chủ nhà, hoặc tìm cách này cách khác hăm dọa, trì trệ.

Một căn như vậy thì không sao, nhưng do chuyền miệng, chuyền tai, hoặc do tình hình KT sau đó khó khăn, rủi lan ra nhiều chục, trăm căn, thì làm sao?

Ngoài ra, hiểm nguy rõ ràng và trong tương lai gần là vấn đề kinh tế, tài chánh bên đó. Dân Myanmar gặp khó khăn lớn về ngoại ngữ (từ tiếng họ học qua Anh ngữ rất khó, bà Aung San Suu Kyi chỉ là 1 ngoại lệ cực hiếm), khoa học kỹ thuật thua xa VN, trình độ dân trí rất kém, không có "Miến kiều" đông và có học thức cao như VN.

--------------------

Thật ra, Myanmar thua VN rất xa về tiềm lực kinh tế, tài chánh, khoa học kỹ thuật, nhân lực, cả về kinh tế địa lý (geo-economics). Nói về tiềm năng phát triển Myanmar thua VN hàng trăm lần, không bằng tới 1%.

Chỉ mở rộng chính trị sẽ KHÔNG ĐỦ để Myanmar phát triển, tôi tin chắc như vậy. Myanmar sẽ cần thời gian HÀNG TRĂM NĂM, thay vì VN chỉ cần vài chục năm NẾU VN có dân chủ tự do.

Trở lại vấn đề, thì với tình trạng thu nhập hiện nay tại Myanmar, dân chúng bên đó không làm sao có được SỨC MUA các nhà đầu tư ngoại quốc mong muốn. Họ sẽ làm gì để xuất khẩu hàng có giá trị tăng cao để đem lại lợi nhuận to lớn cho quốc gia?

Không có các món lợi nhuận khổng lồ, họ không có tích lũy tư bản, "không giàu lên" được, thì làm sao tiêu thụ hàng hóa mắc tiền, các loại mà HAGL muốn cho các cửa hàng thuê bán lẻ.

Một cửa hàng quần áo, mỹ phẩm thuê 20.000 USD/tháng, thêm tiền nhân công ít nhất bằng như vậy, rồi tiền điện, nước, thuế, v.v.... cũng ít ra là con số này, thì với vốn bỏ ra 60 ngàn USD/tháng và gross profit margin 10% thì họ phải bán ra 15 triệu USD/năm chỉ để huề vốn.

Gross profit margin trong bán lẻ thì thông thường gấp đôi số net profit margin tính trên tổng số hàng bán ra, do hàng bị hư, mất cắp, v.v...

Theo dự tính, HAGL sẽ cho mở hàng trăm căn hiệu như vậy. Tổng số hàng cao cấp bán ra mỗi năm sẽ phải lên tới hàng tỷ USD mới sinh ra đủ lợi nhuận cho khu phức hợp này thành công.

--------------------

Không dễ làm ra lời, trong xứ mà thu nhập bình quân đầu người chỉ 824 USD/năm, GDP 55 tỷ USD:
http://www.tradingeconomics.com/myanmar/gdp-per-capita

Cho dù người ta bỏ ra 10% thu nhập vào quần áo, mỹ phẩm, các món hàng HAGL muốn cho thuê cửa hàng bán lẻ, thì 48 triệu người Myanmar chỉ có thể chi ra tổng cộng 4 tỷ USD/năm mà thôi, trong đó 1 tỷ phải chạy vào khu phức hợp HAGL đang xây.

Trong khi đó, THỰC TẾ:
http://blogs.wsj.com/searealtime/201...ong-way-to-go/

"...Only about 26% of Myanmar’s population had access to electricity in 2011, versus 100% in Malaysia and roughly 90% or more in the Philippines and Vietnam.

Only 1.26 people out of every 100 in Myanmar have fixed telephone lines, versus roughly 16 in Indonesia, while only 0.03 out of 100 have broadband Internet subscriptions, compared to about eight in Malaysia.

Roughly 30% of Myanmar doesn’t have access to safe water.

The list goes on. Myanmar has 40 kilometers of roads for every 1,000 square kilometers; Vietnam has 480. Myanmar has 18 vehicles per 1,000 people, while Thailand has 370..."


Trong xứ chỉ có 26% dân chúng có điện, 1,26% dân chúng có dây điện thoại nhà (cell phone lại càng cực hiếm), 0,03% dân chúng có internet (10 ngàn người mới có 3 người có internet, nói khác đi toàn quốc 48 triệu người chỉ có 144 ngàn người có internet).

--------------------

Không nghi ngại HAGL có thể cất xong 1 khu phức hợp thật hoành tráng tại Rangoon.

Vấn đề là: có lời hay không, hoặc chỉ là khu nhà ma.

Nếu phải đặt cược, tôi đặt HAGL không có tới 3% sẽ thành công. Có thể sẽ phải bán lại cho tập đoàn đầu tư lớn nào khác có vốn lớn hơn, khả năng chịu lỗ lớn và nhiều năm hơn trước khi có lời.

Chỉ có Myanmar chắc chắn có lợi, vì khu này đúng là làm đẹp thủ đô họ.

Wednesday, June 5, 2013

Michael T. Sestak, accused of selling visas, held without bond

The Foreign Service officer accused of selling hundreds of visas to residents of Vietnam made his first appearance in D.C. court Tuesday, as more details of the alleged conspiracy have come to light.
Federal prosecutors say that Michael T. Sestak, who’s also a reserve Navy officer, joined a 27-year-old University of Denver graduate named Hong Vo and others to recruit customers who’d pay up to $70,000 for a visa. All told, prosecutors say in legal filings, Sestak received “several million dollars in bribes” for approving the visas.

In a 10-minute session Tuesday afternoon, U.S. Magistrate Judge Deborah A. Robinson informed Sestak that he faces up to 20 years in prison on charges of conspiracy to commit visa fraud and bribery. For now, Robinson declined to release Sestak from jail and held him without bond.
Seldom looking up from the table, and dressed in tan pants and a gray T-shirt, Sestak sat silently next to his attorney during the session. In addition to agreeing on a preliminary hearing date of June 14, Sestak’s legal counsel, J. Michael Hannon, filed a bond review motion to be heard Thursday.
Prosecutors said in a May 22 court document that “a conservative estimate” of the proceeds from the alleged conspiracy was “at least $10 million,” although officials added that “approximately $5 million in proceeds remains unaccounted for” and is thought to be in Vietnam.

Authorities arrested Sestak in Southern California last month. Vo was arrested early last month in Denver, but she hasn’t yet appeared in D.C. court. In court filings, prosecutors have cited four other alleged co-conspirators, including one of Vo’s siblings, who live in Vietnam. The United States doesn’t have an extradition treaty with Vietnam, limiting U.S. officials’ ability to seize all the suspects.

On Tuesday, however, officials announced the arrest in Washington of a 29-year-old Vietnamese citizen, Truc Tranh Huynh, one of Vo’s cousins, as one of the alleged co-conspirators.In a previously undisclosed document, prosecutors identified another of the alleged co-conspirators as Anhdao Thuy Nguyen, also known as Alice Nguyen. On May 9, a State Department Diplomatic Security Service special agent, Simon Dinits, filed a warrant to seize money in a brokerage account in Nguyen’s name, claiming it came from visa fraud

Investigators say the alleged conspiracy occurred while Sestak was handling non-immigrant visas in the U.S. consulate in Ho Chi Minh City. In court documents, federal investigators say Vo “earned a minimum of $45,000” last year for her alleged participation.
“Sestak agreed to approve non-immigrant visas for applicants for a fee,” prosecutors said in the court document filed May 22, while “Vo reached out to people in Vietnam and in the U.S. and would advertise that ‘the deal’ was being facilitated by a ‘lawyer’ who could guarantee visas for people to come to the United States.”

The alleged conspiracy covered at least 500 fraudulent visa applications, according to investigators. From May 1 to Sept. 6 of last year, investigators say, the Ho Chi Minh City consulate received 31,386 non-immigrant visa applications and rejected 35.1 percent of them. During the same period, Sestak handled 5,489 visa applications and rejected only 8.2 percent of them, according to investigators.
Sestak, 41, served in the consulate until last September, when he left in preparation for active-duty service with the Navy. By then, investigators say, an informant had tipped them to the alleged visa scheme.

Vo worked “at a series of jobs in Colorado and then California,” and then moved to Vietnam for about two years after graduating from the University of Denver in 2008, according to court documents filed by her attorneys.

“The defendant’s family members have verified that they have not seen any evidence of unexplained wealth on defendant’s part and that they were totally surprised by her arrest,” defense attorneys Robert Feitel and Sandi Rhee said in a May 23 request filing.
Feitel and Rhee said Vo wasn’t a flight risk and that they were attempting to get her released on bail.

Read more here: http://www.mcclatchydc.com/2013/06/04/192993/michael-t-sestak-accused-of-selling.html#storylink=cpy

Tuesday, June 4, 2013

Bầu Đức và Con Đường Màu Xanh

Ngay sau khi Global Witness ra báo cáo cho rằng hoàng anh gia lai không thân thiện với môi trường, bầu đức đã lập tức thực hiện một chiến dịch truyền thông ấn tượng. Liệu chiến thuật này có mang lại kết quả mong muốn?

Greenpeace từng làm video clip với nội dung nhai sôcôla Kit Kat nhưng cắn phải ngón tay đười ươi bê bết máu để cáo buộc Sina Mars Group. Global Witness cũng hoàn toàn có khả năng thực hiện mẫu truyền thông đáng sợ tương tự với Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai (HAGL) nếu họ muốn.
Vụ việc tổ chức phi chính phủ Global Witness (Nhân chứng Toàn cầu) cáo buộc HAGL chiếm đoạt đất đai, khai thác gỗ bất hợp pháp, gây ảnh hưởng tiêu cực đến môi trường và cuộc sống của người dân nghèo tại Campuchia – Lào đã thu hút sự chú ý của cộng đồng doanh nghiệp cũng như dư luận cả trong lẫn ngoài nước.
Ngay lập tức, HAGL đã tổ chức trao đổi thông tin trực tiếp với báo giới trong nước và chủ động mời Global Witness sang đối chất tại hiện trường ở Lào – Campuchia. Chưa dừng lại ở đó, bầu Đức còn mời tổ chức kiểm định chất lượng Bureau Veritas của Pháp thẩm định để chứng nhận HAGL là doanh nghiệp thân thiện với môi trường.
Và thật tình cờ, báo chí Lào cũng đồng loạt đăng tải các bài viết ca ngợi HAGL ngay sau biến cố Global Witness. Báo Đất nước Lào của Thông tấn xã Phathet Lào và báo Lào Phatthana của Hội Nhà báo Lào mới đây có bài viết tựa đề “Tấm lòng cao cả của một doanh nghiệp Việt Nam”, trong đó nói rằng HAGL là nhà đầu tư nước ngoài thành công nhất tại nước này và đem lại cuộc sống ấm no cho người dân ở những vùng có dự án.
Chưa bàn đến chuyện ai đúng ai sai, nhưng rõ ràng HAGL đã và đang thực hiện nhiều biện pháp xử lý khủng hoảng truyền thông để bảo vệ thương hiệu, bảo vệ hoạt động kinh doanh và cố gắng ổn định tâm lý cổ đông, nhà đầu tư. Tuy nhiên, theo Global Witness, dường như HAGL chỉ tập trung vào việc đánh bóng hình ảnh chứ chưa xem xét giải quyết những cáo buộc đang phải đối mặt.
Liệu bầu Đức đã đi đúng đường? Hãy nhìn lại trường hợp tương tự xảy ra trước đó. Hãng sản xuất bột giấy sản lượng lớn thứ ba thế giới Asia Pulp & Paper (Indonesia) cũng đã bị một tổ chức phi chính phủ khác là Greenpeace (Hòa bình Xanh) lên án vì khai thác gỗ bên trong khu di sản rừng nhiệt đới Sumatra của nước này.
Vết xe đổ Asia Pulp & Paper
Asia Pulp & Paper (APP) thuộc Sina Mars Group, một tập đoàn Indonesia chuyên khai thác và kinh doanh bột giấy, dầu cọ và than đá. Mỗi năm, lượng bột giấy mà APP cho ra lò chiếm gần phân nửa tổng sản lượng ngành bột giấy của Indonesia và 20% trong số đó được họ chế biến từ gỗ nguyên liệu khai thác trong những khu rừng ở Sumatra và Java.
Lạ lùng ở chỗ, mặc dù luật pháp Indonesia quy định rừng nhiệt đới là khu vực bất khả xâm phạm nhưng APP hầu như không gặp phải bất kỳ trở ngại nào từ chính quyền sở tại. Tuy nhiên, sự việc đã không qua được mắt các tổ chức bảo vệ môi trường. Tháng 7.2010, Greenpeace công bố tài liệu cáo buộc APP đã và đang hủy diệt những khu rừng nhiệt đới ở Indonesia, đồng thời góp phần đẩy loài hổ và đười ươi đến bờ vực tuyệt chủng.
Phản ứng lại cáo buộc của Greenpeace, APP bác bỏ hầu hết các sai phạm và thực hiện một chiến dịch truyền thông khủng để nhuộm xanh hình ảnh công ty. Dưới sự tư vấn của một hãng PR nổi tiếng thế giới, một loạt các nhà báo, công ty tư vấn và một số tổ chức phi chính phủ tại Indonesia đã đồng loạt ca ngợi sự trong sạch và có trách nhiệm của APP. Ấn tượng hơn, APP còn đầu tư cho việc quảng bá hình ảnh doanh nghiệp xanh trên CNN, Sky TV và rất nhiều kênh tin tức quốc tế khác.
Chưa hết, cứ đều đặn mỗi tháng sau đó, họ lại đưa ra thông cáo báo chí khoa trương về những thành tựu và nỗ lực mới trong việc bảo vệ môi trường. Một luận cứ thường xuyên được các doanh nghiệp kiểu này đưa ra và lặp đi lặp lại chính là hoạt động khai thác và chế biến gỗ đã mang lại công ăn việc làm cho người dân sở tại. Trên thực tế, báo cáo của Greenpeace cho biết cứ mỗi nhân công địa phương được APP thu nhận, doanh nghiệp này lại đi chiếm một diện tích đất có thể nuôi sống từ 36-60 gia đình.
Nhờ nỗ lực không mệt mỏi của Greenpeace và người tiêu dùng, hàng loạt khách hàng lớn đã lần lượt ngưng mua hàng từ APP. Hãng bột giấy của Indonesia đã bị cắt gần như tất cả các hợp đồng cung ứng giấy đã ký với nhà in, nhà phát hành sách lớn của Mỹ cũng như rất nhiều nhà bán lẻ và chuỗi thức ăn nhanh trên thế giới. Ngoài ra, họ còn mất hơn 100 khách hàng là những tập đoàn lớn như Unilever, Disney, Mattel, Danone, Kraft, Nestlé, Carrefour, Tesco hay Adidas…
Sau gần 3 năm cố gắng nhuộm xanh hình ảnh bằng nhiều chiêu bài PR khác nhau, cuối cùng APP cũng phải chấp nhận đầu hàng Greenpeace. Đầu tháng 3.2013, Chủ tịch APP tuyên bố Hãng sẽ ngừng hoàn toàn việc khai thác gỗ bên trong các khu rừng nhiệt đới, đồng thời cho phép đại diện các tổ chức phi chính phủ tham gia vào quá trình giám sát thực hiện. Thú vị hơn, đại diện hãng này còn tỏ lòng biết ơn Greenpeace vì đã giúp họ thực sự thay đổi theo chiều hướng tốt đẹp hơn.
Nhà đầu tư không quên
Sau khi bị Greenpeace lên án, không những APP bị hàng loạt khách hàng cắt hợp đồng mà ngay cả giới cổ đông cũng quay lưng với họ. Sau thời gian chứng kiến khoản đầu tư thua lỗ vì hành động của APP, cả Mackenzie Investments (Canada) lẫn Skagen Funds (Na Uy), 2 cổ đông nước ngoài lớn nhất của APP, đều lần lượt bán tháo cổ phiếu APP trong năm 2012.
Thậm chí, nhà đầu tư nổi tiếng người Mỹ Mark Mobius đã từng phải công khai với báo giới sự thất vọng của ông đối với APP hồi năm ngoái: “Khoản đầu tư tệ nhất mà tôi từng thực hiện là vào một công ty Indonesia tên Asia Pulp & Paper. Chúng tôi thiệt hại khoảng 25% số vốn đầu tư ban đầu vào đấy”.
Có thể nói, cách hành xử không đẹp của doanh nghiệp trong những tình huống nhạy cảm như vậy không chỉ gây thiệt hại cho chính họ mà còn làm liên lụy đến các cổ đông.
Quay lại vụ việc của HAGL, trước cả khi báo cáo chính thức của Global Witness được công bố rộng rãi thì cổ đông lớn của tập đoàn này đã được nghe về thông tin này. Ông Phạm Nguyễn Vinh, Giám đốc Phát triển Kinh doanh Dragon Capital (đơn vị đang nắm khoảng 12% cổ phần trong HAGL), cho biết họ đã sớm làm việc với lãnh đạo của HAGL để phản ánh các mối quan ngại này, đồng thời tổ chức việc tham quan kiểm tra một số dự án của HAGL tại Campuchia.
“Chúng tôi đánh giá cao về sự hợp tác của HAGL trong quy trình này. Ban Lãnh đạo HAGL thể hiện sự quyết tâm và tập trung vào các vấn đề được nêu nhằm đảm bảo công ty đạt được những chuẩn mực cần thiết về môi trường, xã hội và quản trị doanh nghiệp”, ông Vinh nhận xét. Tuy nhiên, đến thời điểm này, Dragon Capital vẫn chưa thể có bất kỳ kết luận chính thức nào.
Bầu Đức nên làm gì?
Bài học nhãn tiền từ câu chuyện Greenpeace – APP bây giờ ai cũng đã rõ. Tuy nhiên, sau biến cố Global Witness, có một số ý kiến cho rằng HAGL nên chủ động mời CNN, BBC hay CNBC đến để kể cho họ nghe câu chuyện của mình. Có thể đó sẽ là một biện pháp khả dĩ để đánh bóng hình ảnh, nhưng cũng cần lưu ý rằng, các tổ chức phi chính phủ có thể tác động mạnh tới khách hàng của các doanh nghiệp không thân thiện với môi trường.
Khi sôcôla Kit Kat của Nestlé bị Greenpeace cho là dùng dầu cọ được sản xuất trên vùng đất sinh sống của loài đười ươi, Nestlé đã phải cắt hợp đồng cung ứng loại nguyên liệu này với Sina Mars Group (công ty mẹ của APP) để tránh việc sản phẩm bị tẩy chay. Bây giờ, HAGL đang đứng ở vị trí của Sina Mars Group và APP ngày trước, nghĩa là Global Witness có thể sẽ tác động đến khách hàng mua cao su nguyên liệu của bầu Đức (một trong số đó là hãng lốp xe nổi tiếng của Pháp Michelin) nếu đôi bên không thống nhất được với nhau.
Có thể nói, nguy cơ thiệt hại cho HAGL sẽ là rất lớn nếu như họ chỉ chăm chăm đánh bóng hình ảnh mà không giải quyết được những cáo buộc nói trên.
Quyết định mời Bureau Veritas vào thẩm định và cấp chứng chỉ doanh nghiệp bền vững cho HAGL dường như cũng chưa phải là giải pháp tốt nhất cho họ. Cần nhớ rằng Global Witness là một tổ chức phi chính phủ, phi lợi nhuận đã có nhiều chiến công bảo vệ môi trường ở nhiều nước trên thế giới. Còn Bureau Veritas dẫu sao vẫn là một tập đoàn có mục tiêu lợi nhuận. Ngay cả APP trước khi tuyên bố đầu hàng Greenpeace vào tháng 3.2013, APP cũng đã kịp nhận được SVLK, chứng chỉ toàn cầu về khai thác gỗ hợp pháp.

Former APD cop charged in Vietnam visa scandal

A former Albany police officer, who is also a Navy intelligence officer, has been charged in a multimillion-dollar bribery case in which he allegedly sold tourist visas to Vietnamese citizens while working as a foreign service officer at a U.S. Consulate in Ho Chi Minh City, the former Saigon.
The charges against Michael T. Sestak, 41, who joined the Albany police force in August 1992, are outlined in a federal complaint filed in U.S. District Court in Washington, D.C. Sestak was arrested May 13 in California.
The federal complaint accuses Sestak of conspiring with at least five people, including the director of a multinational company in Vietnam, to sell tourist visas to possibly hundreds of Vietnamese citizens who paid as much as $50,000 to $70,000 each to enter the United States. One of the alleged conspirators, Hong Vo, is the sister of the unidentified man who runs the multinational company in Ho Chi Minh City. Vo is a 27-year-old U.S. citizen who was born and raised in Colorado and is a 2008 graduate of the University of Denver, according to court records.
Vo was arrested May 8 in Denver and is being held in federal custody without bond. Her attorney, Sandi Rhee, filed a motion Friday in Washington, D.C., requesting a hearing to have her client released. The government has opposed Vo's release, claiming she is a flight risk.
The conspirators recruited customers through advertisements and a small network of U.S. and Vietnamese residents, targeting people who "generally would not be able to get visas on their own, such as people who had been previously refused visas, people who resided in the countryside, (and) people who had not traveled outside of Vietnam," according to the criminal complaints.
In an email exchange last July, Vo and an acquaintance discussed recruiting customers willing to pay "about $50,000" to get the United States. "It's only for a tourist Visa (not citizenship) but once you go ... you can disappear (get married) or return back to Vietnam and get the green light to go whenever you apply for another Visa to go to the States," she wrote, according to the complaint.
U.S. Department of State investigators allege Sestak became an acquaintance of Vo's family members in Vietnam at a time when he was personally responsible for approving U.S. travel visas. Sestak's rate of approving the highly coveted documents increased significantly a year ago, around the time the bribery conspiracy began, according to the federal complaint.
"Sestak received several million dollars in bribes for approving the visas," according to the federal complaint that charges him with conspiracy to commit visa fraud and bribery. "He ultimately moved the money out of Vietnam by using money launderers through off-shore banks, primarily based in China, to move funds to a bank account in Thailand that he opened in May 2012."
Sestak left the Albany police force in 1999 to become a U.S. marshal, according to police officers who know him. He joined the Navy in 2001, rising to the rank of lieutenant commander and serving as an intelligence officer during tours that included assignments in the Pacific, Europe and Washington, D.C., according to military records.
Court records indicate Sestak was employed at the consulate in Vietnam from August 2010 until September 2012, when he left Vietnam for a Navy active-duty tour. He was arrested two weeks ago in California, where he was on a Navy detail. A federal magistrate determined Sestak is a flight risk and ordered him held without bond pending an appearance in U.S. District Court in Washington, D.C.

Federal agents with the Department of State's Diplomatic Security Service said their criminal investigation began in July 2012. That's when the U.S. Consulate where Sestak worked received a letter from a confidential source claiming that more than 50 people in a Vietnam village had paid around $55,000 each to obtain "guaranteed" tourist visas to the United States. The letter included names, dates of birth and photographs of seven people who purchased the visas, including five whose applications were approved by Sestak.
Four of the five conspirators in the scheme live in Vietnam. They include the Vietnamese businessman and his wife, Vo, Vo's "significant other," and a cousin of the unidentified businessman. The group allegedly submitted visa applications, arranged appointments at the consulate for the applicant and helped them prepare for visa interviews by providing sample questions and answers.
"Soon after submitting the visa application — in typically 3 days or less — the customer would receive an appointment at the consulate, be interviewed by Sestak, and be approved for a visa," states an affidavit by Simon Dinits, a DSS special agent.
Many of the electronically approved visas were traced to a computer and scanner used by Sestak at his consulate office.
The investigators also used search warrants to review emails attributed to Sestak and his alleged conspirators, who in some cases communicated through a "virtual private network" managed by Black Oak Computers Inc., a California computer service company. A VPN is an encryption system that provides Internet browsers with anonymity, including access to websites that may have been blocked in Vietnam.
A series of emails between the alleged conspirators include conversations describing how they came in contact with Sestak last June.
In an email attributed to Vo, she described Sestak as "this single guy who wants to find someone to be with."
"This guy who works for the U.S. Consulate here came out and joined us for dinner," Vo wrote, according to the complaint. "He's the guy that approves visas for Vietnamese people to go to the United States so he's a really good connection to have. ... He just like to people watch — he does this with the consulate guy (Mike) and they check out girls."
Federal investigators say that in order to receive his bribery money Sestak opened an account at a commercial bank in Bangkok, Thailand, in May 2012. His account, they said, received 35 wire transfers totaling $3.23 million from an account at the Bank of China in Beijing. The Beijing account was linked to a real estate company tied to the conspirators. The money received by Sestak was far beyond the approximately $7,500 that he earned monthly, after taxes, from his jobs as a foreign service officer and member of Navy Reserve, authorities said.
Sestak, who emails indicate was worried about foreign tax liability, drained the $3.23 million from his Thailand bank account by January and used it to purchase at least nine properties, with furnishings, in Thailand.
According to the criminal complaint, Sestak did not disclose his Thailand bank account on a U.S. intelligence financial disclosure form that he filled out last September in preparation for a military assignment. In addition, he allegedly lied to federal investigators during an interview on Oct. 19 when they asked him if he was "aware of any Americans that came into a lot of money when you were there, kind of unexpectedly, not in line with their regular salary?"
"I can't think of anybody that had anything," Sestak answered.
Sestak grew up in Voorheesville and still has parents there, records show.
The complaint also alleges that Sestak arranged for $150,000 to be wired last August to his 40-year-old sister in Yulee, Fla. The money was wired from a Beijing account to a bank in Texas by the wife of the Vietnamese businessman implicated in the conspiracy. The funds were then transferred from Texas to a bank account controlled by Sestak's sister, Jennifer, according to the federal complaint.
"At this point I have no comment," Jennifer Sestak said Friday. She is not accused of wrongdoing in the federal complaint.

Monday, June 3, 2013

Smugglers drive Thailand's grim trade in dog meat


Watch this video

Dogs slaughtered for meat in Vietnam

STORY HIGHLIGHTS
  • Dog smuggling is booming in Thailand around the Mekong border region with Laos
  • Thai authorities say the trade has been growing thanks to a strong market in Vietnam
  • Animal welfare groups say operators often pick up strays off the street including pets
  • A dog in Thailand can fetch up to $10 but sells for $60 in restaurants in Vietnam
(CNN) -- Packed tight into wire baskets -- sometimes 20 or more to a cage -- animal rights activists say as many as 200,000 live dogs every year are smuggled from northeast Thailand across the Mekong River destined for restaurants in Vietnam.
Dehydrated, stressed, some even dying of suffocation on the trip, the dogs are often stacked 1,000 to a truck on a journey that lasts for days.
"Obviously when you've got dogs stacked on top of each other they start biting each other because they are so uncomfortable, any kind of movement then the dog next to the one that's being crushed is going to bite back," said Tuan Bendixsen, director of Animals Asia Foundation Vietnam, a Hanoi-based animal welfare group.
When they arrive in Vietnam, the suffering doesn't end there. A common belief is that stress and fear releases hormones that improve the taste of the meat, so the dogs are placed in stress cages that restrict their movement.
Eventually, the dogs are either bludgeoned to death or have their throats cut in front of other dogs who are awaiting the same fate. In some cases, they've been known to be skinned alive.
"Dogs are highly intelligent animals so if you kill a dog and you have a whole cage of dogs next to the one that's being killed, those dogs that are going to be killed next know what's going on," Bendixsen said.
According to animal rights groups, dog smugglers round up everything from family pets to Thailand's ubiquitous strays -- known as soi dogs -- to sell the animals in Vietnam, or even as far away as China where a pedigree dog can fetch a premium price.
John Dalley of the Phuket-based Soi Dog Foundation estimates 98% of the dogs are domesticated and that some are even still wearing collars and have been trained and respond to commands.
"You can see all types of pedigree animals in these captured Thai shipments -- golden retrievers, long-haired terriers, you name it," says Dalley. "Some are bought. Others are snatched from streets, temples, and even people's gardens."
In the past, batches of stray dogs were traded for plastic buckets, but these days with demand soaring -- especially in the winter months when dog meat is regarded as a "warming" food -- a dog in Thailand can fetch up to $10. This figure jumps to around $60 once they are served up in restaurants in Vietnam.
Dalley says pet dogs, in particular, are targeted because they are friendlier and easier to catch.
Animal rights activists estimate that more than one million dogs are eaten each year in Vietnam; for the dog smugglers of the Mekong, business is booming.
It's so inhumane ... it's quite literally hell on earth
John Dalley
While the trade is illegal in Thailand, and authorities have made a number of raids involving thousands of dogs, dog traders claim the laws are unclear and have even mounted counter protests against a series of crackdowns.
Smugglers are normally prosecuted under laws that prohibit the illegal trade and transportation of animals and, with no direct animal cruelty laws in Thailand, prosecutors attempt to charge smugglers with cruelty under Criminal Code laws.
The Soi Dog Foundation and the Thai Society for the Prevention of Cruelty to Animals are fighting to change that and are currently working through the Department of Livestock Development to get an Animal Welfare Draft Law through the Thai Parliament.
The reality, however, is that smugglers often receive light sentences of just a few months in jail. Animal activists also say thousands of impounded dogs -- rescued from smugglers -- that end up in quarantine centers sometimes find their way back onto the streets and in the dog meat circle again.
"This is not about whether it is right or wrong to eat dog meat," Dalley says. "It is about an illegal trade worth millions of dollars per year organized by criminals. The way in which these dogs are transported and, if they survive, killed, is horrific.
"Some of the footage we receive is so horrific it's too strong even for the media to run. It's so inhumane ... it's quite literally hell on earth."

CA đàn áp khốc liệt cuộc biểu tình chống TQ tại Hà Nội

Cuộc biểu tình chống Trung Quốc xâm lược diễn ra tại Hà Nội sáng nay, 1/6/2013, đã bị công an đàn áp khốc liệt. Ít nhất có có 25 người biểu tình đã bị CA bắt đi thô bạo, trong đó có nhiều người bị thương tích trong lúc bị bắt bớ.
Hầu hết những người biểu tình yêu nước bị đưa về giam giữ tại trại giam Lộc Hà. Chiều tối cùng ngày, công an Hà Nội huy động lực lượng công an giả dạng côn đồ hành hung những người biểu tình ngay sau khi họ vừa ra khỏi trại giam.
Hành vi trả thù hèn hạ của CA Hà Nội đã khiến anh Trương Văn Dũng bị chấn thương, phải nhập viện. Những người còn lại đã bày tỏ sự phản đối bằng cách cùng nằm ra đường khi công an tiếp tục vây bắt và  hành hung anh Nguyễn Văn Phương.
Tuyến đường dẫn vào trại giam trá hình Lộc Hà (còn gọi là 'Trung tâm phục hồi nhân phẩm') ngay sau đó bị phong tỏa, CA huy động lực lượng chặn hai đầu không cho xe cộ lưu thông.
Trước sự phản đối cương quyết và đoàn kết của đông đảo người dân, lực lượng CA đã buộc phải chấm dứt hành vi bắt bớ đối với 2 người là anh Nguyễn Chí Đức và Nguyễn Văn Phương. Biên bản về vụ hành hung của nhóm CA giả dạng côn đồ sau đó cũng đã được người dân tự lập ra.
Cuộc biểu tình phản đối TQ xâm lược diễn ra sáng chủ nhật này có sự tham dự của khoảng 200 người dân. Khi bắt đầu được khoảng vài chục phút, nhà cầm quyền đã huy động một nhóm AN chìm đeo băng đỏ ập đến bắt người đưa lên xe bus.
Bất chấp sự đàn áp của CA, khoảng 25 người biểu tình bị bắt tiếp tục phản đối hành vi bắt người trái phép của CA cả trên xe bus và trong trại Lộc Hà.
Đến khoảng 20h tối cùng ngày, hầu hết những người bị bắt đã rời khỏi trại giam.

Friday, May 24, 2013

Việt Nam hiện đang có đầy đủ các thành tố của một cuộc SUY SỤP KINH TẾ

"Tiểu thương lao đao vì sức mua thoi thóp":
http://vnmoney.nld.com.vn/2013052402...-thoi-thop.htm




Định nghĩa suy sụp kinh tế:
http://en.wikipedia.org/wiki/Depression_(economics)

"In economics, a depression is a sustained, long-term downturn in economic activity in one or more economies. It is a more severe downturn than a recession, which is seen by some economists as part of the modern business cycle.

Considered by some economists to be a rare and extreme form of recession, a depression is characterized by its length; by abnormally large increases in unemployment; falls in the availability of credit, often due to some kind of banking or financial crisis; shrinking output as buyers dry up and suppliers cut back on production and investment; large number of bankruptcies including sovereign debt defaults; significantly reduced amounts of trade and commerce, especially international; as well as highly volatile relative currency value fluctuations, most often due to devaluations. Price deflation, financial crises and bank failures are also common elements of a depression that are not normally a part of a recession...."

Thursday, May 23, 2013

Tôn giáo Hồ Chí Minh

Hiện nay, việc thờ cúng Hồ Chí Minh đã trở nên tràn lan ở các cơ quan nhà nước. Trước đây, hiện tượng này chỉ xảy ra ở các dân tộc miền núi hẻo lánh, dân trí thấp. Nhiều người cho rằng, đạo Hồ Chí Minh đang manh nha hình thành trong xã hội! Tôi không cho nói như thế là đúng. Thực chất là có một thứ tôn giáo Hồ Chí Minh đã và đang hình thành chứ chả có đạo Hồ Chí Minh nào cả. Bởi vì “đạo” là một triết thuyết do một người khởi xướng, được nhiều người tin theo, dùng triết thuyết đó để dẩn đường trong cuộc sống của mình. Lâu ngày, nhiều người chỉ suy tôn uy danh của người làm ra triết thuyết mà ít biết hoặc không biết gì về triết thuyết đó. Lúc này, tôn giáo hình thành. Bởi vậy, nếu các lãnh tụ tôn giáo biết dùng môi trường tôn giáo để truyền đạo thì đạo mới phát triển bền vững. Nếu các lãnh tụ tôn giáo chỉ tuyên truyền đức tin mà không truyền đạo thì tôn giáo sẽ lâm vào thời mạt pháp.

Hồ Chí Minh không có tư tưởng nào cả, Hồ Chí Minh không đề ra triết thuyết nào cả nên không thể có đạo Hồ Chí Minh. Những người chung quanh ông ta và cả chính ông ta cố tạo dựng hình ảnh thánh thiện, thiên tài của ông ta để lôi kéo đức tin của những người dân cả tin, nhất là các dân tộc vùng sâu vùng xa, ít tiếp cận thông tin với thế giới hiện đại bên ngoài thời chống Pháp, chống Mỹ. Một hiệu ứng đáng tiếc là không ít người có học thức, ở chốn đô thị vẫn mê muội tôn sùng Hồ Chí Minh như một vị thánh! Vì thế một thứ tôn giáo Hồ Chí Minh đã ra đời mà giáo hội của nó là Đảng Cộng Sản Việt Nam. 
Vì Hồ Chí Minh không có tư tưởng nào cả, không đề ra triết thuyết nào cả, cho nên, đến nay dù có phát động phong trào “học tập và làm theo tư tưởng và đạo đức Hồ Chí Minh” nhưng đảng cộng sản không thể liệt kê ra được tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh là những gì? Vẫn theo bài cũ là đưa ra những việc làm tốt lẻ tẻ hoặc những câu nói hay của ông Hồ, mà những thứ đó đã có sẵn trong lịch sử dân tộc ta hàng mấy trăm năm trước khi ông Hồ ra đời. Hơn thế nữa, người ta lại cố tình che giấu hoặc chạy tội cho ông Hồ trong những việc làm tội lỗi gây đau thương cho hàng triệu người. Ví dụ như "ông Hồ phản đối việc xử bắn bà Nguyễn thị Năm trong cải cách ruộng đất,..; ông Hồ tiếc rẻ và ca ngợi Phạm Quỳnh là người yêu nước khi nghe Phạm Quỳnh bị Việt Minh giết! Ông Hồ không biết những người trong nhóm Nhân Văn và sau đó là những người ủng hộ phái xét lại ở Liên Xô (trong đó có cả Vũ Đình Huỳnh nguyên là trợ lý thân tín của ông) bị trù dập và tù đày. Ông Hồ khi nghe tin cộng sản thảm sát dân thường ở Huế trong cuộc tấn công vào dịp Tết Mậu Thân đã đập bàn khóc thảm thiết và từ đó lâm trọng bệnh cho đến lúc qua đời!..."
Hôm kia đọc Bản góp ý sửa đổi Hiến Pháp của ông Đặng Văn Việt; trước hết, tôi hoan nghênh sự tỉnh ngộ của ông. Dù hơi muộn màng nhưng ông đã nhận ra cái độc hại của chủ nghĩa Mác- Lênin, đó là điều đáng trân trọng. Điều tôi không thể hiểu nổi là ông đã quá tôn sùng lãnh tụ, ở đây là Hồ Chí Minh. Không thoát ra được thói sùng tín ấy thì ông cũng lâm vào bi kịch duy tâm, duy ý chí; cái mà vì nó các đồng chí của ông đã đưa cả dân tộc này “xuống hố cả nút”. Cũng vì cái thói sùng tín ấy mà ông Nguyễn Văn Linh đã bỏ lở cơ hội đưa dân tộc đến bờ hạnh phúc tự do, dân chủ. Vì nó mà con người tâm huyết như ông Linh cam tâm dâng cả vận mệnh dân tộc cho kẻ thù truyền kiếp (do chính tiền bối của ông ta là ông Lê Duẩn xác định). Tôi đánh giá cao cái tâm huyết của ông Việt cũng như ông Linh. Nhưng muốn giúp nước, chỉ tâm huyết không chưa đủ, cần có trí tuệ nữa cơ. Vì thiếu trí tuệ mà những người nắm giữ vận mệnh dân tộc từ khi cải tổ kinh tế đã để cho những kẻ cơ hội (có trí tuệ cao hơn) đưa đất nước trở về thời kỳ tư bản man rợ, đạo đức xã hội suy đồi còn tệ hơn cái thời kỳ “đồ đểu” như nhà văn Bùi Minh Quốc từng gọi. 
Bộ Chính trị làm việc theo nguyên tắc thiểu số phục tùng đa số. Một nhóm người trong Bộ Chính trị chỉ cần sắp xếp để khi nào bỏ phiếu mình cũng nắm được đa số, là nắm được mọi quyền hành. 

Vì vậy Bác Hồ đã bị vô hiệu hóa. Bác không muốn làm Cải cách ruộng đất theo lối Trung Quốc, Bác không muốn xử bắn bà Nguyễn Thị Năm (một phụ nữ có công với Cách mạng) nhưng đa số trong Bộ Chính trị không đồng ý, Bác Hồ phải xếp ý kiến của mình sang một bên. 
Trên đây là ý kiến của ông Đặng Văn Việt ghi trong Bản góp ý sửa đổi Hiến Pháp
Ngày xưa, Trần Cung bỏ chức huyện lệnh để theo Tào Tháo mưu đồ nghiệp lớn. Khi Tào Tháo giết nhầm Lã Bá Xa rồi sau đó cố tình giết cả nhà Lã Bá Xa để bịt đầu mối. Trần Cung trách Tào Tháo lạm sát thì Tào Tháo bảo rằng “thà mình phụ người còn hơn để người phụ mình”. Trần Cung liền bỏ Tào Tháo mà đi. Đằng này, Hồ Chí Minh sau khi để thuộc hạ bắn bà Nguyễn Thị Năm xong là mở đầu một chiến dịch giết nhầm hơn bỏ sót hơn một trăm ngàn người trong cải cách ruộng đất (Võ Nguyên Giáp đã nhận lỗi trước quốc dân năm 1956). Sao ông Hồ không bỏ cái Bộ chính trị khốn nạn ấy mà đi như Phạm Duy và rất nhiều người khác (trong đó có cả Nguyễn Văn Thiệu) đã bỏ kháng chiến mà về khì thấy Việt Minh quá tàn ác? Hồ Chí Minh còn ngồi đấy làm gì? 
Có hai cách lý giải: Cách thứ nhất là ông Hồ không khí phách bằng một tên huyện lệnh như Trần Cung. Cách thứ hai là ông Hồ gian hùng hơn cả Tào Tháo. Dù cách nào đúng trong thực tế đi nữa thì ông Hồ cũng không đáng để ông Việt tôn sùng: “Hãy trả các cụ (Mac, Lenin) về với các cụ bà, với châu Âu. Còn ta, ta về với Bác Hồ, về với ao ta, dù trong dù đục, ao nhà vẫn hơn...” 
Hay là: “Lời dạy của Bác đơn sơ, giản dị, nhưng đầy tính chân lý, tôi đã ghi lòng tạc dạ. Nên suốt 75 năm đi theo Cách mạng, tôi đã không bị phạm vào sai lầm gì lớn.” 
Thực ra ông Việt không thể nhận ra là: ông không thể là một học trò giỏi của Hồ Chí Minh được. Nếu ông có cơ duyên gần gũi được ông Hồ thì chắc chắn ông cũng bị bỏ tù như Vũ Đình Huỳnh hay tướng Đặng Kim Giang mà thôi! Ông là tướng tài, lại có biết chút văn chương, nhưng đến cái tuổi ngoài chín mươi rồi, ông vẫn không nhận ra cái sai lầm to lớn nhất của đời mình là đã đi theo đoàn quân giải phóng nhầm như nhà văn Dương Thu Hương đã nhận ra ngay khi đặt chân vào Sài gòn năm 1975. Ông không đủ dũng khí để công nhận mình đã sai khi gia nhập Đảng cộng sản. Ông quá ngất ngây với danh hiệu “con hùm xám đường 4” đánh thắng hàng trăm trận mà không hề biết rằng ông góp sức giành lấy dân tộc từ tay kẻ cắp (thực dân Pháp) để dâng cho bầy sói hung bạo cộng sản. Để rồi bây giờ con diều hâu Trung quốc giương vuốt chực xé xác dân ta, ông mới nhận ra bầy sói, khi chúng hèn nhát muốn dâng nộp dân tộc xác xơ này cho diều hâu. Nhưng ông vẫn không nhận ra sai lầm to lớn thời trai trẻ của mình. 
Đó là bởi ông đã đi theo tôn giáo Hồ Chí Minh! 
Tín đồ Hồ Chí Minh ngày nay có nhiều loại, một phần là những công thần lớn tuổi như ông Việt. Họ sẵn sàng công nhận Mác sai, Lênin sai, Stalin sai, Mao Trạch Đông sai, đảng cộng sản Việt Nam trước đây có nhiều điều sai về nhận thức cũng như hành động, một bộ phận không nhỏ lãnh đạo đảng cộng sản bây giờ sai nhưng Bác Hồ thì không bao giờ sai. Rất nhiều người khẳng định họ đi theo cách mạng là đi theo Bác Hồ chứ không đi theo cộng sản, trong lúc cái đảng họ gia nhập là đảng cộng sản. Cái họ không thể vượt qua là họ không dám phủ nhận công lao kháng chiến thời trai trẻ của họ, không dám thừa nhận là họ đã sai lầm khi tạo điều kiện giành chính quyền về tay một bọn còn tàn ác hơn cả thực dân Pháp và đế quốc Mỹ (là hai đối tượng họ chiến đấu để chống lại). Họ cũng không đủ dũng khí để chiến đấu chống lại cái ác, cái xấu đến hơi thở cuối cùng như ông Nguyễn Hộ... Họ không đủ sáng suốt để chấp nhận sớm trở về với nhân dân như hai anh em ông Huỳnh Nhật Tân, Huỳnh Ngọc Hải khi nhận ra cái mình giành được không phải là cái mình cần tìm. Bởi vậy, họ bám vào cái phao Hồ Chí Minh. Họ cho mọi cái chi phối Hồ Chí Minh và bọn họ trong suốt thời trai trẻ tham gia chiến đấu là xấu nên ngày nay xã hội mới ra cớ sự như thế này. Hồ Chí Minh bị lừa, họ theo bác nên cũng bị lừa theo. Điều họ không dám nghỉ tới là họ bị chính Hồ Chí Minh lừa. Bởi vì cái suy nghĩ của họ ngày nay ngược hẳn với suy nghĩ của Hồ Chí Minh ngày trước. 
Chính Nguyễn Ái Quốc đã nói trong bài giảng cho cán bộ hồi năm 1926: "... Đệ Tam Quốc tế là một ĐCS thế giới. Các đảng các nước như là chi bộ, đều phải nghe theo kế hoạch và quy tắc chung. Việc gì chưa có mệnh lệnh và kế hoạch của Đệ Tam Quốc tế thì các đảng không được làm" (xem: Hồ Chí Minh. T.1) 
Tại đại hội 2 của đảng (1951) ở chiến khu Việt Bắc, khi trình bày với đại hội việc đổi tên đảng Cộng sản thành đảng Lao động, Hồ Chí Minh trình bày: "Các cô, các chú nên biết rằng việc đổi tên đảng ta, Bác đã xin ý kiến các đồng chí Stalin và Mao Trạch Đông rồi, các đồng chí đã đồng ý. Các cô, các chú nên biết rằng: ai đó thì có thể sai, chứ đồng chí Stalin và đồng chí Mao Trạch Đông thì không thể nào sai được". 
Thấu hiểu những điều này thì chắc ông Việt khi viết: “Bác Hồ, với chủ trương thực hiện đường lối hòa hợp dân tộc, đoàn kết các giai cấp, cả trong và ngoài nước, theo đường lối ấy đã đưa đất nước đi đến thành công, thành công, đại thành công.” Hoặc: “Việt Nam ta thời Bác Hồ đã thực hiện chế độ đa đảng.” trong tâm khảm ông đã hiểu đó là sự lừa mị hàng chục triệu dân Việt (trong đó có chính ông) ở một giai đoạn nhất định chứ không phải là cái kết cục mà Hồ Chí Minh muốn hướng tới. 
Loại tín đồ thứ hai của tôn giáo Hồ Chí Minh là những đảng viên đương chức, đang có chức, có quyền thế trong xã hội. Đối với họ Hồ Chí Minh chỉ là bức màn thưa che giấu những đổ nát do chủ nghĩa cộng sản gây ra. Họ sẵn sàng xuyên tạc sửa đổi cả những lời nói của ông Hồ nhằm phục vụ cho lợi ích của họ. Loại người này ông Việt trình bày khá kỷ trong Bản góp ý sửa đổi Hiến Pháp  Họ âm mưu chiếm đoạt quân đội về với họ, chỉ trung thành với họ để đàn áp nhân dân. Trong lúc đó ông Việt cho biết: “Bác Hồ trong chuyến đến thăm Trường Võ bị Trần Quốc Tuấn ở Sơn Tây (1946) đã tặng cho học sinh võ bị khóa 1 lá cờ có ghi dòng chữ “Trung với nước, hiếu với dân”. Lá cờ của Bác còn nằm ở nhà bảo tàng Trường Sĩ quan Lục quân hiện nay.” 
Chắc ông Việt không để ý là: loại tín đồ này, ở cơ quan thì thờ ông Hồ để trấn áp nhân dân; còn ở nhà thì thường họ thờ Phật, đi lể chùa, đền thường xuyên; thỉnh thoảng còn phóng sanh, bố thí để cầu Phật Thánh tha thứ những tội lỗi của họ, phù hộ cho họ tai qua nạn khỏi, phát lộc phát tài trên mồ hôi, xương máu của nhân dân. 
Loại tín đồ thứ ba là loại tín đồ giả vờ, loại nay đông đảo nhất. Đó là những đảng viên lớp dưới, họ phải theo vì sợ phạm thượng. Sợ bị cấp trên chụp mũ. Loại này đông đảo nhất chỉ biết nói theo, lạy theo lãnh đạo cho yên thân. Trong cơ quan, bàn thờ Hồ Chí Minh có cả bình hương, lọ hoa, mâm quả; thủ trưởng vái lạy, đố nhân viên nào dám chống. Im lặng và làm theo là thượng sách. 
Tôn giáo Hồ Chí Minh là một tôn giáo vô đạo, nó chỉ bị lợi dụng nhất thời, điều này càng gây tổn hại thanh danh cho chủ nghĩa Mác – Lênin. Chính những kẻ đồng hội đồng thuyền trong tôn giáo này sẽ đánh sụp thần tượng Hồ Chí Minh một cách nhanh chóng chứ chẳng có thế lực thù địch nào làm việc ấy cả.

"No more"... cái đảng đi chết đi!

Nguyễn Ngọc Diễm Phượng vừa báo tin cho tôi biết Chi bộ ĐCSVN nơi cô sinh hoạt đảng đã bỏ phiếu thống nhất xóa tên cô ra khỏi danh sách đảng viên lý do vi phạm điều lệ Đảng. Xin chúc mừng em đã trở thành một người Việt Nam Tự Do (trong nhà tù CS)!

Cô có nói với tôi một điều "giờ thì em mới hiểu câu nói của ông Nguyễn Văn Thiệu đó là: đừng nghe những gì Cộng Sản nói mà hãy nhìn những gì Cộng Sản làm".
Lý do: lúc đơn đề nghị ra khỏi ĐCSVN được lan truyền lên mạng thì bọn Huyện Ủy một mặt bắn tin đe dọa cho công ăn đến bắt (kiểu như Nguyên Kha chống Đảng), một mặt dỗ dành đề xuất viết một bản tường trình có ý xoa dịu, cũng như viết lại đơn cho mềm dịu hơn, ngoài ra cử người xuống gia đình ngọt nhạt. Vì muốn sớm thoát khỏi Ma Đảng đỡ lằng nhằng nên Phượng cũng xuống nước chấp thuận cho đỡ lu bu. Ngoài ra cũng ko muốn trả lời Đài nước ngoài ở thời điểm đó vì họ chơi chiến thuật vừa rắn vừa mềm.
Nhưng giờ họ thống nhất quyết định xóa tên vì vi phạm điều lệ Đảng, cụ thể là post ĐƠN ĐỀ NGHỊ RA KHỎI ĐẢNG lên Internet.
Qua sự việc, tôi mong rằng các anh chị em nếu ra khỏi Đảng thì cứ post hẳn ĐƠN BỐ CÁO VĨNH BIỆT ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM, chẳng cần phải đi họp cũng chả cần họ họp bàn quyền định gì nữa. Đỡ bị phân tâm, đỡ mang tiếng này nọ. Nhẹ hơn thì viết đơn ra khỏi ĐCSVN cho đàng hoàng, vào thì xin xỏ thì ra cũng nên đoàng văn hoàng chút nếu không dám post lên mạng thì thôi.
Ra sớm đi còn hội quân và hỗ trợ cho các hoạt động dân chủ, còn nếu nó sắp sụp rồi mới vỗ ngực xưng tên rằng anh hay chị đã ra khỏi Đảng từ lâu lắm rồi thì xin lỗi nhá: một là lý do miếng cơm manh áo, 2 là cơ hội chứ chả có vì cải cách xã hội, đấu tranh cho đại cuộc gì sất. Ra thì công khai loan báo cho tôi nhờ cái.
RA ĐẢNG LÀ ĐỂ CHỐNG ĐẢNG NHÁ! hãy học tập anh hùng trẻ tuổi Nguyên Kha dõng dạc trước tòa án nhá!

Wednesday, May 22, 2013

Ðổi luật chơi trong đảng


Các nhà quan sát thời sự đều đồng ý rằng Nguyễn Phú Trọng đã bị Nguyễn Tấn Dũng đánh bại thảm thương trong kỳ hội nghị Trung Ương Ðảng Cộng sản vừa qua, họ gọi là “Trung Ương Bẩy,” viết là TW7. Nhưng đằng sau “hiện tượng” đó, có những vấn đề sâu xa hơn, cho thấy trên sân banh chính trị đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay luật chơi đang thay đổi; ngay các cầu thủ cũng không biết họ đang theo “luật chơi” nào.
Nguyễn Tấn Dũng biết sử dụng một thứ luật chơi mới cho nên làm bàn liên tiếp, còn Nguyễn Phú Trọng thì vẫn quen đá theo lối cũ cho nên luôn luôn bị việt vị. Hiện tượng này không phải mới bắt đầu thấy trong TW7 mà đã diễn ra từ năm ngoái. Trong trận đá Hội nghị TW6, Nguyễn Phú Trọng và Trương Tấn Sang đồng loạt tấn công với khí thế rất phấn khởi, mà sau cùng Nguyễn Tấn Dũng vẫn không bị lung lay.

Ðối với quý vị không quen theo dõi thời sự, cần phải giải thích thêm vài lời. Hiện nay đảng Cộng sản đang cai trị nước Việt Nam. Có 175 người được gọi là Ban Chấp hành Trung ương Ðảng nắm quyền chọn người vào các chức vụ trong đảng và trong chính phủ. Họ bầu ra một nhóm 14 người gọi là Bộ Chính Trị, trong hội nghị TW7 đầu Tháng Năm 2013 mới bầu thêm hai người nữa thành 16. Ông Nguyễn Phú Trọng là tổng bí thư, một chức vụ xưa nay vẫn được coi là đứng đầu đảng. Nhưng hai ứng viên ông đề nghị vào Bộ Chính Trị, Nguyễn Bá Thanh và Vương Ðình Huệ đều bị rớt; hai người mới được vô, Nguyễn Thiện Nhân và Nguyễn Thị Kim Ngân đều thuộc phe Nguyễn Tấn Dũng. Thấy rõ bên nào thắng, bên nào thua.

Ông Nguyễn Phú Trọng đã chuẩn bị cho các ứng viên của mình trong nhiều bước. Thứ nhất là tái lập hai ban chuyên môn của Trung Ương Ðảng đã bị xóa bỏ từ năm 2007, là Ban Kinh Tế và Ban Nội Chính. Sau đó, cử hai người “phe ta” đứng đầu các ban này, tin tưởng rằng đến kỳ họp TW7 hai người đó sẽ được bầu vào Bộ Chính Trị; vì các trưởng ban khác đều được ngồi trong đó cả. Chuẩn bị kỹ như thế mà lại thua, cho nên thất bại của ông Nguyễn Phú Trọng kỳ này càng đau đớn hơn.

Trong lịch sử các đảng Cộng sản, thường thì người làm tổng bí thư nắm toàn quyền cài đặt người vào Bộ Chính Trị, trong ngôn ngữ của họ gọi là “cơ cấu.” Nhà báo Huy Ðức mới kể chuyện hồi Ðỗ Mười là tổng bí thư, ông lần lượt gọi hai người thuộc Bộ Chính Trị tới, nói với mỗi ông rằng: “Kỳ này tôi nghỉ, anh thấy sao?” Ông thứ nhất thật thà hỏi: “Thế ai sẽ thay anh?” Ông thứ hai thì đập tay xuống bàn kêu lên: “Trời ơi, đất nước đang như thế này làm sao anh nghỉ được?” Kết quả, ông thứ nhất bị mất chức, không được Ðỗ Mười cơ cấu cho nữa, còn ông thứ nhì giữ nguyên được ghế ủy viên Bộ Chính Trị.

Thời Hồ Chí Minh, Lê Duẩn, cho tới Ðỗ Mười chức tổng bí thư trong đảng Cộng sản tương đương với ngôi hoàng đế trong thời quân chủ chuyên chế. Không đoán được ý tổng bí thư là mất chức, có khi còn mất mạng. Ngày nay luật chơi đã thay đổi.

Cái gì đã làm thay đổi luật chơi?

Tiền!

Nói một cách văn hoa, cái làm thay đổi luật chơi trong đảng Cộng sản là “kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa.” Trong khẩu hiệu này, phần thứ nhất “kinh tế thị trường” sinh ra tiền. Cho dân được phép làm ăn tự do hơn, nhờ thế đô la từ nước ngoài đổ vào nhiều hơn, trước mắt thấy nhiều cơ hội làm tiền hơn. Phần thứ hai “Xã hội Chủ nghĩa” tức là vẫn nắm chặt quyền hành tập trung vào trong tay đảng. Nắm quyền thì khai thác được lòng sợ hãi, dùng đồng tiền thì kích thích lòng tham.

Ngày xưa, thứ năng lượng chính yếu đẩy cho cả guồng máy đảng vận hành là lòng sợ hãi, giống như dùng than đá hay xăng; còn lòng tham đóng vai phụ trợ, giống như dầu nhớt giúp máy chạy êm hơn. Ngày xưa, trên bảo dưới phải nghe, vì chức tổng bí thư nắm được đảng thì nắm quyền điều động cả bộ máy cưỡng chế; ra lệnh cho quân đội, công an, và các tổ chức mật vụ. Ngày nay, các khẩu hiệu và chiêu bài đó phai nhạt dần dần, thần thánh đã hết thiêng. Lòng sợ hãi không còn là năng lượng chính yếu nữa, lòng tham lên ngôi thay thế.

Sau khi Chủ nghĩa Xã hội lại có thêm Kinh tế Thị trường thì hai yếu tố quyền và tiền quyện lại với nhau, thúc đẩy lẫn nhau, tạo thành một cơ chế vận hành mới điều động cả guồng máy đảng. Quyền chức không, chưa đủ. Người ta cần thứ quyền nào tạo ra được đồng tiền. Hậu quả là, đối với tất cả xã hội bên ngoài thì kẻ nào nắm quyền sẽ có cơ hội kiếm được nhiều tiền. Còn ở bên trong đảng thì chức vụ nào có khả năng chia chác cơ hội kiếm tiền cho người khác thì sẽ được bên dưới kính sợ; đến khi bỏ phiếu, sẽ được người ta theo lời “hướng dẫn.”

Trong lịch sử đảng Cộng sản Việt Nam, Ðại hội thứ chín, năm 2001 bắt đầu gia đoạn đồng tiền lên ngôi. Ðại hội này chọn một nhân vật lu mờ, không khả năng mà cũng không có cá tính; Nông Ðức Mạnh được bầu lại làm tổng bí thư Ban Chấp Hành Trung Ương Ðảng. Chọn một người như vậy cho lên làm “hoàng đế” cho thấy khuynh hướng giảm bớt sức nặng và vai trò của quyền. Nhưng đại hội đó cũng “xác định đường lối kinh tế là đưa nước ta trở thành nước công nghiệp, đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa; ưu tiên phát triển lực lượng sản xuất, vân vân.” Nói đến “phát triển lực lượng sản xuất” tức là mục tiêu kiếm tiền đã được đề cao.

Nông Ðức Mạnh ngồi yên trên cái ghế tổng bí thư suốt 10 năm là giai đoạn “quá độ,” quyền đang giảm giá, tiền dần dần lên ngôi. Kể từ đại hội lần thứ 11 của đảng Cộng sản thì vai trò của đồng tiền nổi bật lên.

Người thấy được sự thay đổi sớm nhất là ông Nguyễn Tấn Dũng. Có lẽ nhờ kinh nghiệm làm ăn với nhiều thứ nghề nghiệp và chức vụ khi còn sống ở miền Nam, Nguyễn Tấn Dũng đã dần dần nhận ra thứ quy luật mới đang thành hình trong cuộc chơi giành quyền hành trong đảng. Nguyễn Tấn Dũng đã nằm trong guồng máy công an, lại từng nắm quyền điều khiển cả Ngân Hàng Trung Ương, cho nên hiểu được cuộc vận hành của cả đồng tiền lẫn bạo lực.

Từ khi làm thủ tướng năm 2006, ông ta đã vận dụng các quy luật mới để củng cố địa vị. Nguyễn Tấn Dũng tập trung quyền điều động các xí nghiệp quốc doanh vào phủ thủ tướng, thay vì chia quyền cho các “bộ chủ quản” theo lối cũ. Từ đó, người đóng vai thủ tướng tạo cơ hội kiếm tiền cho tay chân của mình; phân phát cơ hội kiếm tiền để mua lòng trung thành của đồng đảng. Các ủy viên Trung Ương Ðảng được chia chỗ trong Hội Ðồng Quản Trị của các doanh nghiệp nhà nước. Các chương trình kinh tế đều nhằm tạo cơ hội kiếm tiền cho những thủ túc chứng tỏ lòng trung thành. Khi người dân Việt Nam nhận thấy cả guồng máy cai trị là một mạng lưới tham nhũng chằng chịt liên kết với nhau, người cầm đầu mạng lưới đó là ông thủ tướng.

Nguyễn Phú Trọng không nhìn ra là trên sân banh luật chơi đã thay đổi. Cho nên ra sân hai lần đều thất bại. Năm ngoái, tính lật Nguyễn Tấn Dũng mà không lật được. Năm nay, hai đàn em đều không vào được Bộ Chính Trị. Người Hà Nội vẫn nói Lú như Trọng, nhưng chắc không ai ngờ ông ta lú đến như vậy. Khi đọc diễn văn kết thúc hội nghị Trung Ương 7, ông Nguyễn Phú Trọng phải giới thiệu Bộ Chính Trị có thêm hai ủy viên mới, mà không thèm nhắc đến tên người nào cả. Thái độ đó chỉ cho mọi người thấy là ông quá “cay cú.” Mà cay cú như vậy thì ông sẽ phải tìm cách phản công. Phương pháp phản công duy nhất là thay đổi lại luật chơi. Còn nhiều thứ luật chơi khác có thể thay đổi tình thế. Người Việt mình vẫn nói “Nó lú nhưng chú nó khôn. Nếu ông Nguyễn Phú Trọng không nghĩ ra kế nào thì “các chú” của ông chắc chắn khôn hơn thế nào cũng nghĩ ra!