Thursday, May 29, 2014

Ông Vũ Mão, nên im đi thì hơn !


Ông Vũ Mão, nên im đi thì hơn !

vumao
«Nhất định không chấp nhận đánh đổi điều thiêng liêng này để nhận lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc nào đó»-  Lời phát biểu trên đây của  Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng như một nhát gươm sắc sảo bay sát gáy bọn gian thần toan bán nước cầu lợi. Câu nói ấy đã làm hả dạ nhân dân khi nghĩ về một một bọn quan chức thuộc loại “gia áo túi cơm” lâu nay nhởn nhơ trên đầu dân chúng.
Không phải tự nhiên mà Thủ tướng Dũng “nhất định không chấp nhận…”
Không chấp nhận sự “đánh đổi” để lấy “thứ hòa bình, hữu nghị viễn vông”
Rõ ràng đã có một số người cam tâm “đánh đổi”.
Và nhân dân cũng không chấp nhận.
Mối quan hệ khắn khít Việt – Trung đang ở tầng cao: “Đối tác chiến lược và  toàn diện”, nhưng không ngăn được giàn khoan HD891 cắm vào trái tim Việt Nam !. Mọi lời nói hửu nghị giờ đây đã trơ ra là những lời nói nhảm.  Thế mà vẫn còn có lời nhảm nhí hơn nữa đã phun ra.!
Ông Vũ Mão: “Chúng ta nên nói với nhân dân thế nào về phương châm 16 chữ vàng và 4 tốt trong quan hệ đối ngoại hai nước. Tôi cho rằng, 16 chữ ấy có thể có lúc không đạt được nhưng nó vẫn là cái mong muốn muôn thuở”.
Ông nói gì thế ? Ông có kịp nghĩ ra mình là ai ? Tôi là nhân dân đây, là một trong 90 triệu người Việt Nam. Tôi biết ông từ cái thuở ông bắt đầu vào chức Bí thư Trung Ương Đoàn, khi ông vào làm việc lần đầu ở thành phố HCM, chúng tôi nhìn thấy ông đã nhòe nhoẹt về cái nhân cách. Rồi tôi cũng mườn tượng ra cái lúc ông đọc điếu văn trong lễ tang của tướng Trần Độ – mà gia đình thì từ chối cái điếu văn của ông – rồi ông rút êm ra cửa sau thế nào… Ông nghĩ rằng lời ông nói là nhân dân có thể nghe được chăng ? Làm gì có chuyện “hòa hiếu”giữa nhân dân hai nước đến “muôn thuở” ?
Vì lẽ Tập Cận Bình, và cả các ông nữa, đã đứng ra chắn lối và che mắt cả hai “nhân dân”. Họ nói, nghe, và thở không thể xuyên qua cơ thể các ông.
“Mối bang giao với Trung Quốc đã có thời kỳ rất tốt đẹp mà Bác Hồ góp công xây dựng nên. Chúng ta cần giữ và phát huy điều đó. Có lúc mối quan hệ hai bên trục trặc, lúc thăng lúc trầm thì có thể coi đó là sự việc cụ thể nhưng không đến nỗi ngỡ ngàng. Chúng ta không đến nỗi bi quan để xử lý tình hình. Tôi mong muốn nhanh chóng có sự ổn định trở về với mối quan hệ hai nước láng giềng tốt để cùng nhau phát triển”.
Ông Vũ Mão,
Ngay cái lúc mà ông gọi là thời kỳ “tốt đẹp nhất” là nền tảng, là điều kiện ắt có để lưỡi dao thâm độc của chúng đâm sâu nhất.
Và cái “tốt đẹp nhất” ấy có sức kìm giữ cho đến tận ngày nay vẫn chưa rút được mũi dao kia ra, lại được tiếp sức bằng chứng chính là những lời nói của ông và những lời nói giống ông.
Lới nói đó hay ho như lời của Mao : “Kẻ thù khoái chí, người thân đau lòng”. Cả dân tộc đau lòng ! Có một điều duy nhất có thể đồng ý với ông : “Sự việc cụ thể nhưng không đến nổi ngỡ ngàng”. Đúng thế, các ông không ngỡ ngàng, nên các ông đã ăn ngủ, và mập mạp, và phương phi. Vẫn “ổn định” và mối quan hệ “vẫn tốt và phát triển” đấy thôi.
Ông lại thác lời của  Ông Hồ Chí Minh : “Dĩ bất biến ứng vạn biến”. Ông định lấy cái “hữu hảo, hữu nghị, 16 chữ giả dối, hư ảo” làm cái bất biến muôn đời, còn cướp biển, cướp đất, cướp cả trí tuệ- linh hồn thì linh hoạt, là vạn biến sao ? Hay ông muốn dùng ông Hồ Chí Minh làm bất biến, là cái chắn che cho ông, còn ông thì cứ tha hồ vạn biến ?
Nhân dân Việt Nam chưa từng vô cớ mà thù hằn với ai, nhân dân cũng đã luôn yêu hòa bình và chẳng từng ham chết chóc bao giờ.
Ông không nghĩ vậy sao ?
Tập Cận Bình luôn nói Việt Nam là hiếu chiến, là khiêu khích, quấy rối chúng ở Biên Việt Nam.
Ông cũng nghĩ vậy sao ?
Và bao nhiêu người đang cùng bụng dạ, và nghĩ như ông ?
Thiết tưởng những vòi nước phun ra với công suất lớn từ tàu chiến của Trung quốc ở biển Đông, đã làm trôi đi những rác rưởi đóng cặn ở Thủ đô Hà nội. Nhưng đáng tiếc, lại không !
Trong bối cảnh nầy, tôi thật sự ngợi ca cái Dũng của ông Thủ tướng Tấn Dũng.
Còn ông, tôi nghĩ ông nên biến đi, (nhất biến, vạn biến gì cũng được), hoặc im đi thì hơn.
Hạ Đình Nguyên – 24-5-2014 (Blog Quê Choa)

No comments:

Post a Comment