Thế nhưng, bạo lực khủng bố của
dùi cui súng đạn, nhục hình nhà tù vẫn không khuất phục được khát vọng
sống làm người đúng nghĩa của những người yêu chuộng tự do, muốn quyền
biểu đạt chính kiến, quyền thể hiện lòng yêu nước, muốn công lý phải
được thực thi, luật pháp phải được thi hành trong thực tiễn đời sống,
muốn được tự do làm những gì luật pháp không cấm và được sống như những
con người tự do trong đời sống an bình của cộng đồng nhân loại.
Thời gian gần đây lớp người yêu
chuộng tự do tiên phong đấu tranh cho tự do dân chủ, cho tương lai tươi
đẹp của tổ quốc phải trả giá tự do bằng chính tự do của mình trong nhà
tù của bạo quyền cộng sản, ngoại trừ blogger Điếu Cày, nhà báo Trương
Minh Đức, tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, trung tá quân
đội nhân dân Trần Anh Kim... tất cả còn lại khi đi tù, bị giam mình
trong chốn nhà lao ở tuổi đời còn trẻ như Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn
Đài, Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ Bình, Lê Chí Quang, Đỗ Thị Minh Hạnh,
Nguyễn Tấn Hoành, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Nguyễn Bắc Truyển, Lê Nguyên
Sang, Phạm Thanh Nghiên, Hồ Thị Bích Khương, Trần Huỳnh Duy Thức, Lê
Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Lê Sơn cùng nhóm thanh niên Công giáo...
và còn rất nhiều, những người dũng cảm vô danh khác.
Đó chỉ là những tấm gương dũng
cảm dám sống cho lý tưởng mà chúng ta biết, còn lại biết bao người vô
danh chiến đấu đơn độc, âm thầm nằm trong nhà tù cộng sản không ai biết
đến. Chính những tấm gương sáng này nên ngoài nhà tù sức lan tỏa của các
cá nhân sống không tầm thường đó tác động đến nhận thức của nhiều
người, nhiều thành phần xã hội, tạo hiệu ứng dây chuyền giúp cho các cá
nhân còn thờ ơ với vận mệnh mình, đất nước mình bước qua sợ hãi, nhập
cuộc đấu tranh cho quyền tự do, cho phẩm giá con người mà mọi người sinh
ra đều có quyền bình đẳng như Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền tuyên nhận
năm 1948, cách nay hơn nữa thế kỷ.
Hiện nay con số đấu tranh sống
ngoài nhà tù nhỏ mà chúng ta biết đến không ít và con số đấu tranh âm
thầm chúng ta chưa biết đến, chắc hẳn đông hơn nhiều. Cũng như sức đấu
tranh đã lan tỏa, chạm đến các thành phần xã hội, tôn giáo chỉ cần mồi
lửa nhỏ là có thể bùng lên thiêu đốt cả chế độ độc tài toàn trị cộng sản
Việt Nam. Thế thì tại sao chúng ta những người yêu chuộng tự do vẫn
chưa làm nên bão lửa?
Bên cạnh chuyển biến nhận thức
tích cực về bộ mặt thật chế độ cộng sản của số đông quần chúng do những
hình ảnh đấu tranh cụ thể thiết thực của các cá nhân tiên phong không sợ
khó, quên mình lao thân vào chốn dữ, là kết quả chúng ta dần quy tụ số
chiến sĩ thông tin khá hùng hậu với phương tiện truyền thông hiện đại đã
phản ứng kịp thời vạch trần những bưng bít thông tin, tuyên truyền dối
trá của đảng cộng sản độc tài làm mưa làm gió trên mặt trận thông tin
kéo dài mấy mươi năm, tưởng chừng như không bao giờ phá vỡ được nhưng
tất cả bưng bít, ngụy tạo thông tin đều vụn vỡ trong thời đại a còng (@)
khi khoa học kỹ thuật, nhất là khi kỹ thuật truyền thông lên ngôi.
Điển hình cho những thành tựu khả
quan của các chiến sĩ thông tin là chuyện lật mặt những quan chức nhà
nước nói dối lem lẻm, láo lừa dư luận xã hội của sự việc cướp đất ở Tiên
Lãng, Văn Giang, vụ thương binh nặng đại náo viện Hán Nôm khủng bố tinh
thần TS Nguyễn Xuân Diện, qua việc trực tiếp gặp gỡ người dân viết bài
thông tin, ghi hình thực tế tại hiện trường làm bằng chứng phản bác, chỉ
ra các tuyên bố dối trá của các quan chức trên các báo lề đảng, khiến
các cơ quan truyền thông lề đảng phải tịt ngòi, chuyện mà nhiều năm
trước đây được xem như là chuyện thần thoại, chuyện bất khả thi.
Ngoài những thành tựu đáng khích
lệ đó, trên các báo lề dân xuất hiện ngày càng nhiều tác giả, nhiều bài
viết có giá trị nhân văn cao thể hiện tâm huyết của công dân có trách
nhiệm, với ý tưởng “Quốc Gia hưng vong thất phu hữu trách” cùng
với các bài viết chuyên chở nhiều ý tưởng, sáng kiến, kinh nghiệm đấu
tranh cách mạng dân chủ đã xảy ra trong đời sống nhân loại nhằm trang bị
kiến thức làm bài học hữu ích không thể thiếu cho công cuộc đấu tranh
tự do, dân chủ cho Việt nam như: phương đấu tranh bất bạo động chống
thuế muối của thực dân Anh ở Ấn Độ do Gandhi lãnh đạo; sáng tạo sử dụng
biểu tượng nắm đấm của nhóm Otpor đánh đổ độc tài Milosevic ở Serbia;
vận dụng thành công sức mạnh nhân dân xuống đường lật đổ độc tài Mubarak
ở Egypt do phong trào 6 tháng 4 khởi xướng... qua loạt bài “Cách Mạng Của Sợ Hãi” nghiên cứu công phu nhiều tâm huyết của tác giả Vũ Đông Hà đã thu hút được nhiều bạn đọc tham gia viết còm.
Đề cập đến thu hút còm, không thể không kể đến thành quả khác trong loạt bài “Những Sự Thật Không Thể Chối Bỏ” về nhân vật “huyền thoại” Hồ Chí Minh của tác giả Đặng Chí Hùng
đã độc chiếm số lượng còm kỷ lục, mỗi bài viết được đăng tải đều thu
hút trên trăm còm, có bài gần số một ngàn còm, tạo hào hứng sôi nổi, gây
xôn xao cư dân mạng. Đặc biệt hiện tượng viết còm này, trừ một số nhỏ
còm sĩ có cái đầu nóng mất bình tĩnh, còn lại đa phần các còm sĩ thể
hiện tinh thần hòa nhã, kềm chế bức xúc khá tốt, đôi khi có nổi nóng
nhưng không quá đà có thể chấp nhận được cho môi trường tranh luận, dẫn
đến một ít tranh cãi như cách thực tập sinh hoạt dân chủ, biết chấp nhận
khác biệt, khác chính kiến biết dừng đúng lúc trên diễn đàn ảo, thật
đáng ghi nhận.
Phải công nhận các còm sĩ ủng hộ
dưới bài chủ “Những Sự Thật Không Thể Chối Bỏ” của tác giả Đặng Chí Hùng
đã có những lý lẽ chững chạc đầy tự tin, lập luận sắc bén, áp đảo các
còm phản đối. Theo nhận xét khách quan sự áp đảo này, không phải do số
đông của còm sĩ “phản còm” quá hay, quá hoàn hảo mà do lợi thế sử dụng
sự thật để phản bác, khiến còm phản đối do được trang bị, dựa trên kiến
thức phần nhiều dàn dựng, không có thật về ông Hồ Chí Minh nên khi “đụng
trận sự thật” phải lui về thế thụ động sử dụng giải pháp ngụy biện, cố
thủ để chống đỡ và rời xa tranh luận theo nếp sống văn minh, chui vào vỏ
bọc tranh cãi giành phần thắng như phường kẻ chợ, càng cãi càng lộ ra
kém cỏi rất đáng thương, nhìn thoáng qua như thể phe ỷ đông hiếp yếu
nhưng sự thật không phải vậy mà chính tự họ làm khó họ thôi.
Qua quan sát các hình thức đấu
tranh nhiều năm, với một lực lượng chúng ta đang hiện có, không thừa
cũng không thiếu bởi từ trong lực lượng này có nhiều cá nhân có kiến
thức uyên bác, lập luận sắc bén, tiếp cận lịch sử đông tây kim cổ, có tư
tưởng táo bạo, có sáng kiến độc đáo mới lạ được chuyển tải qua các bài
viết và thể hiện qua các lời còm trên các báo lề dân rất hăng say, tích
cực.
Thiển nghĩ, đối diện sự thật và
thành thật nói, lẽ ra chúng ta những cá nhân, tổ chức yêu chuộng tự do,
dân chủ quí trọng quyền con người có thể làm được nhiều hơn cái chúng ta
đang có, thậm chí đã có đủ điều kiện để làm nên lịch sử. Thế thì tại
sao chúng ta, dân tộc Việt Nam chưa hoàn thành ước mơ, khát vọng tự do,
dân chủ, nhân quyền, một giá trị chuẩn mực đa phần nhân loại đã được
hưởng?
Có nhiều nguyên nhân trong đó có
phần do chúng ta hoạt động mang tính tự phát, chưa có thói quen phối hợp
hành động, hoạt động nhóm (teamwork.) Một hình thức phân công hành
động, phối hợp hoạt động biết chấp nhận các cá nhân, tổ chức có khác
biệt, có tư duy độc lập cùng tồn tại nhưng chịu ảnh hưởng, tương tác lẫn
nhau để thực hiện lý tưởng, mục đích chung. Do đó để đạt được mục tiêu
tự do, dân chủ, nhân quyền chúng ta cần thay đổi thói quen sống, làm
việc đã ít nhiều trở thành lực cản làm ảnh hưởng, hạn chế đến sức mạnh
đấu tranh.
Vì thế, muốn thành tựu khả quan
hơn, lớn hơn hoặc xa hơn nữa thành công trong mục tiêu đấu tranh thì
chúng ta những cá nhân yêu chuộng tự do dân chủ, khao khát quyền được
sống làm người đúng nghĩa, những tổ chức đấu tranh cho tự do, dân chủ,
nhân quyền, ngay từ bây giờ phải biết sống thật để thấy cần thay đổi nếp
sống, nếp nghĩ cùng tinh thần làm việc theo kiểu cũ đã đeo bám chúng ta
khá lâu và bắt đầu nghiên cứu, thực tập sống, làm việc theo nhóm với
phân công, phối hợp hoạt động khoa học giữa các cá nhân khác biệt, chấp
nhận tư duy độc lập theo tinh thần các nhóm (teamworks) cùng tồn tại để
hoàn thành mục tiêu Tự Do - Dân Chủ - Nhân Quyền mà các cá nhân, tổ chức
đấu tranh đã trả giá máu, mạng sống lẫn tù ngục cho giá trị, lý tưởng
chung này.
No comments:
Post a Comment