Ðây là
lời hô hào của ông Trung Tướng PGS-TS Nguyễn Tiến Bình, giám đốc Học
Viện Quân Y thuộc Bộ Quốc Phòng CSVN trên tờ Quân Ðội Nhân Dân ngày 23
tháng 12, 2012 vừa qua.
Nội dung bài viết nhằm đả kích lại những kêu gọi tách quân đội ra
khỏi đảng CSVN vì trái với cách tổ chức của chế độ độc tài tại Hà Nội,
quân đội là lực lượng võ trang bảo vệ đất nước, không phải công cụ cho
một phe nhóm đảng phái dùng làm tay sai thao túng độc quyền thống trị.
Ðây là một bài trong những bài thường xuyên xuất hiện trên tờ Quân
Ðội Nhân Dân trong chủ đề “Làm thất bại chiến lược diễn biến hòa bình,”
không ngoài mục đích kềm giữ tinh thần của cán binh các cấp trước các
phong trào dân chủ hóa đang diễn ra ở Tây Phi, Trung Ðông, một thời gian
dài sau khi để quốc đỏ Liên Xô và Ðông Âu sụp đổ.
Nhiều bài viết kêu gọi chiến binh cộng sản không tiếp tay cho công an
đàn áp nhân dân nếu phong trào vận động dân chủ hóa đất nước hình
thành.
Ngày 5 tháng 1, 2012 huyện đội huyện Tiên Lãng đã được điều động đến
cưỡng chế khu đầm của gia đình anh em ông Ðoàn Văn Vươn ở Cống Rộc, xã
Vinh Quang, bị một số cựu tướng lãnh đả kích kịch liệt.
Ðể tránh tinh thần cán binh dao động, ông Nguyễn Tiến Bình dọa “tách
quân đội ra khỏi sự lãnh đạo của Ðảng Cộng Sản, làm cho quân đội mất
định hướng chính trị, cơ chế lãnh đạo, chỉ huy bị suy yếu, bị tha hóa
biến chất và mất sức chiến đấu; đồng thời làm cho Ðảng không nắm được
quân đội, dẫn đến mất vai trò đảng cầm quyền, đưa đất nước lâm vào tình
trạng mất ổn định và suy thoái.”
Quân đội ở 5 nước cộng sản còn sót lại trên thế giới sau khi Liên Xô
sụp đổ năm 1991 được kềm giữ chặt chẽ trong hệ thống đảng. Chính ủy là
người quyền hành hơn cả tư lệnh hay chỉ huy trưởng.
Ông Nguyễn Tiến Bình đã lấy cái gương tan rã của Liên Xô ra làm bài
học để kêu gọi chống lại “diễn biến hòa bình” khi dẫn lại cho thấy “Ngày
29 tháng 8, 1991, M. Goóc-ba-chốp ra lệnh giải tán các cơ quan chính
trị và từ 1 tháng 9, 1991 chấm dứt mọi hoạt động của Ðảng trong quân đội
Liên Xô. Ðó là nguyên nhân rất quan trọng dẫn tới sự sụp đổ và tan rã
của Liên Bang Xô Viết vào cuối năm 1991. Mặc dù lúc đó quân đội Liên Xô
còn 3.9 triệu quân thường trực, được trang bị rất hiện đại, vượt xa các
nước cả về lực lượng chiến đấu thông thường và lực lượng hạt nhân chiến
lược, nhưng do bị biến chất về chính trị nên mất sức chiến đấu, không
thể bảo vệ được Tổ quốc XHCN.”
Ông này gọi những lời kêu gọi “quốc gia hóa quân đội” là quan điểm
“rất hiểm độc” của “các thế lực thù địch, tập trung công kích thẳng vào
một đặc trưng bản chất có ý nghĩa sống còn của quân đội kiểu mới.”
Ngày 16 tháng 12, 2012, trong loạt bài “làm thất bại chiến lược Diễn
Biến Hòa Bình,” một ông tên PGS-TS Hà Nguyên Cát ở Học Viện Quốc Phòng
CSVN, đả kích những lời kêu gọi chế độ Hà Nội bỏ điều 4 Hiến Pháp.
Ðiều 4 Hiến Pháp CSVN dành độc quyền cai trị cho đảng CSVN nên tất cả
những ai ở Việt Nam kêu gọi đa nguyên đa đảng, tự do dân chủ đều bị tù
tội, khủng bố.
Thỉnh thoảng, người ta vẫn thấy giới lãnh Hà Nội đả kích những thành phần đảng viên dao động, “suy thoái chính trị.”
Một bài viết khác của tờ Quân Ðội Nhân Dân ngày 3 tháng 10, 2012 nhìn
nhận “Sự suy thoái về tư tưởng chính trị diễn ra hằng ngày, hằng giờ
trong từng nơi, từng lúc, với mức độ khác nhau. Một bộ phận nhỏ hay
không nhỏ những đảng viên rất thiếu ý thức khi học tập, nghiên cứu, quán
triệt và tổ chức thực hiện nghị quyết của Ðảng.”
Rất có thể, tinh thần cán binh CSVN các cấp được cơ hội tiếp cận với
nhiều nguồn tin tức trong và ngoài nước đã buộc chế độ Hà Nội phải lên
tiếng cảnh cáo thường xuyên. (TN)
No comments:
Post a Comment