Những hình ảnh phản cảm đó là: chân dung Hồ Chí Minh, cờ búa liềm và cờ đỏ sao vàng.
Trước hết là Hồ Chí Minh. Dù xác bất kể là Hồ Nghệ hay Hồ Hẹ, hồn “bác” đã thuộc về Trung Cuốc từ lâu lắm rồi.
Từ thuở bình minh của Kách Mạng, “Bác” đã cắm rễ đất Trung Cuốc bằng
những danh xưng: Loo Shing Yan, Lý Thụy, Lý Mỗ, Howang T.S, Trương Nhược
Trường, Vương Sơn Nhi, Vương Đạt Nhân, Wang, Liwang, Tiết Nguyệt Lâm,
Lâm Tam Xuyên, Cúng Sáu Sán, Wan You... Rồi bác cắm luôn con chim vào
“đất” Tàu Tăng Tuyết Minh xin chọn nơi này làm vợ. (*)
Kể từ đây, “Người” bỏ Ta thiên Tàu thành công về mọi mặt.
Về văn chương chữ nghĩa, "Người” làm thơ Tàu hay hơn thơ Ta:
“Người” ngâm thơ Tàu:
“Vô yên, vô tửu quá tân xuân,
Dị sử thi nhân hóa tục nhân.
Mộng lý hấp yên, ngật mỹ tửu,
Tỉnh lai cánh phấn chấn tinh thần”
“Người” ỉa (vào) thơ Ta:
“Đau khổ chi bằng mất tự do
Đến buồn đi ỉa cũng không cho
Cửa tù khi mở không đau bụng
Đau bụng thì không mở cửa tù”
Lúc gần chết “Người” đang CS vô thần bổng chuyển thành hữu thần, nhưng
“di chúc”, thay vì đi gặp tổ tiên ông bà, Người lại đi gặp cụ Mác cũng
là cha chung bác Mao. Khi sắp lìa trần, “người” không đòi nghe câu hò ví
dặm Nghệ Tĩnh, nhưng lại chỉ đòi nghe nhạc Xẩm cho bằng được mới chịu
nhắm mắt.
Về tư tưởng, “Người” công nhận “bác có thể sai, chứ Mao Chủ Tịch không bao giờ sai”, thành thử ngày nay các đệ tử chân truyền của Mao sang khoan dầu trong biển VN là chuyện “cũng đúng thôi”.
Về tay chân: Chữ ký trong Công hàm Bán nước ngày 14/9/1958 là của TT Phạm Văn Đồng, nhưng cáy tay chính là của Hồ Chí Minh.
Ai đời bác như vậy mà các cháu cứ dựng bác dậy đi biểu tình chống Trung Quốc!
Rồi lại cờ búa liềm. Cờ búa liềm là cờ chung của đảng CS trên toàn thế
giới. Cùng băng đảng với nhau, ai lại đi oánh nhau, nhất là oánh nhau vì
tranh nhau miếng ăn, ngụm uống (dầu khí). Làm thế mà không sợ thiên hạ
người ta cười cho...
Còn cờ đỏ búa liềm mà nhiều người bị lầm gọi là cờ tổ quốc. Tổ quốc Việt
Nam từ ngàn xưa đến ngàn sau chỉ biết có màu vàng là tượng trưng cho
hồn Việt Nam hiền hòa không hề đòi “uống máu” ai, kể cả máu quân thù như
màu đỏ khát máu. Cờ tổ quốc Việt Nam văn hiến không thể là tấm khăn lau
hay nhuộm máu người. Cờ đỏ sao vàng nếu bị gọi là “cờ tổ quốc” thì tổ
quốc này phải là tổ quốc Phúc Kiến, vì đó là cờ của tỉnh Phúc Kiến bên
Tàu mà Hồ Chí Minh đã “có công ra đi tìm đường”... mang về VN.
Thành thử khi đi biểu tình chống Tàu xâm lăng mà vận dụng những món hình
Hồ, cờ Đỏ Sao Vàng và cờ Đỏ Búa Liềm là những thứ “cùng phe chúng cả”,
chỉ gây phản cảm cho người Việt Nam chân chính, đồng thời làm trò cười
cho đám hải tặc lênh đênh quanh dàn khoan HD 981trên biển Đông đang buồn
vì nhớ nhà: “VN đã chính thức công nhận bằng giấy trắng mực đen HS
và TS là của China từ 1958, rồi đến Hội Nghị Thành Đô 1990 và 1992 và
tiếp theo là Thỏa Thuận nọ Hiệp Định kia mới cam kết sau này, và những
tuyên bố mới đây của Tổng Bí thư NPT về tình hữu nghị anh em, Bộ trưởng
QP thì “bảo vệ tổ quốc chỉ bằng hòa bình” v.v... nay chủ nhân muốn khoan nhặt gì cũng là quyền người ta, mắc mớ gì mà phải ầm ỉ”.
No comments:
Post a Comment