Đã có vô số phân tích, nhận xét nhưng không mấy ai cả quyết. Chỉ biết khá rõ là cuộc biểu tình được chuẩn bị kỹ và một số người xuất phát từ Thanh Hóa, qua biển số xe máy họ sử dụng, trực tiếp điều khiển, dùng cả bộ đàm. Nếu công an điều tra càng giữ im lặng lâu thì nguyên nhân chính có thể thuộc vấn đề nội bộ nên Bộ Chính trị CSVN cần có thời gian để sắp xếp trước khi công bố quyết định.
Nếu đúng là do nội bộ đấu đá thì ai là người chủ trương?
Ông Nguyễn Phú Trọng đắc cử Tổng Bí thư với số phiếu chung chỉ ở
hạng, 5 hay 6 gì đó nhưng vẫn được chọn. Nguyên do ông là người miền
Bắc, có lập trường thân Tàu, được Tàu cộng chấp thuận. Ông trung thành
với chủ nghĩa CS, điển hình như việc thuyết giảng chủ nghĩa CS tại Cu Ba
đến nỗi Brazil giật mình, phải hủy ngang lịch trình thăm viếng nước họ.
Cách đây không lâu ông cũng cho biết là đến cả thế kỷ nữa cũng chưa
chắc có CNXH nhưng đó là con đường “đảng và nhân dân VN đã chọn”!
Ông Trương Tấn Sang, Chủ tịch nước, khi qua Mỹ không kèn không trống để có được cam kết “Hợp tác toàn diện”
của Hoa Kỳ, nên chịu ảnh hưởng Tàu cộng phải ít hơn ông Nguyễn Phú
Trọng. Vì tìm đến Hoa Kỳ là đi tìm đối trọng với Tàu cộng. Nhưng ông
Trương Tấn Sang chưa bao giờ chấm dứt việc tìm cách hạ bệ ông Nguyễn Tấn Dũng để giành lấy quyền lực.
Ông Nguyễn Sinh Hùng, Chủ tịch Quốc Hội, ‘nổi tiếng’ với câu nói nếu Quốc hội biểu quyết sai thì người dân phải chịu trách nhiệm vì dân bầu ra quốc hội.
Ông lơ mơ chuyện Quốc hội VN do đảng cử dân bầu, có 90% là đảng viên
và là bù nhìn để chế độ CSVN thực hiện kín đáo lệnh từ Bắc Kinh.
Ông Nguyễn Tấn Dũng, Thủ tướng, có quyền lực nhất. Trong thông điệp đầu năm 2014, hứa sẽ thay đổi thể chế vì đó là “xu thế thời đại” nên được rất nhiều chính giới đặt hy vọng.
Ông vừa có hơi hướm cải cách vừa là sui gia với Việt Kiều Mỹ, có con
rể đang là chủ nhà hàng Mc Donalds tại VN. Ông đã thoát được bị giải
nhiệm chức Thủ tướng giữa nhiệm kỳ và chắc chắn đó là điều phải khắc cốt
ghi xương, vì liên quan đến sinh mạng ông và gia đình. Ông cũng đang
đối mặt với thủ đoạn dùng Hiến pháp mới để cắt bớt quyền lực thủ tướng
của phe Tổng Bí thư và Chủ tịch nước. Cho nên nếu để thời gian kéo dài
thì chắc chắn vây cánh ông sẽ bị triệt tiêu. Đợi cho đến lúc đó mới
phản ứng quyết liệt thì đã quá muộn!
Khái quát tứ trụ đại thần như thế thì khuynh hướng theo Bắc Kinh của ông
Nguyễn Tấn Dũng, so với ba người kể trên, là nhẹ nhất. Một chừng mực
nào đó có thể nghĩ là ông muốn tìm cách thiên về phía Hoa Kỳ để đối
trọng với Tàu cộng trong tranh chấp ở biển Đông và cũng là lối thoát duy
nhất của cá nhân ông. Ông cũng là người đầu tiên trong giới lãnh đạo
cao cấp nhất của đảng CSVN trực tiếp gọi tên VNCH trước Quốc Hội, một
danh xưng bị húy kỵ nhất.
Tạm chia nội bộ đảng CSVN ra 2 nhóm. Nhóm cộng sản miền Bắc, luôn luôn giữ vai trò đầu não, chức Tổng Bí thư, chịu Bắc Kinh sai khiến. Nhóm cộng sản miền Nam, trong vai hành động, chức Thủ tướng, linh hoạt hơn, ít nhiều chịu ảnh hưởng Tư bản nên tự do hơn.
Nhân tình trạng kinh tế VN đang suy sụp nghiêm trọng thì đây là cơ hội
tốt nhất để nhóm miền Bắc, phe Bắc Kinh, tìm cách tạo thành khủng hoảng
lớn mong giành lại quyền lực từ tay nhóm miền Nam mà trong kỳ Đại hội
Trung ương đảng vừa rồi bị thất bại. Vì thế Bắc Kinh đã đem giàn khoan
vào thềm lục địa VN với mục tiêu chính trị, không phải mục tiêu kinh tế,
là tạo cớ tốt để người VN xuống đường biểu tình, rồi dùng một số người ở
Thanh Hóa (quê hương Cựu Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu, là người ‘đón rước’ 4
tốt và 16 chữ vàng của Giang Trạch Dân khi tới Bắc Kinh tháng 2 năm
1999) trà trộn điều khiển, gây bạo loạn với mục đích tạo khủng hoảng
càng trầm trọng càng tốt. Để rơi vào hoàn cảnh đó thì ông Nguyễn Tấn
Dũng phải bị giải nhiệm. Nhóm miền Bắc “trăm dâu đổ đầu tằm” trút lên
ông Nguyễn Tấn Dũng. Và chắc chắn thân phận của ông Nguyễn Tấn Dũng
chẳng khác gì trùm công an Chu Vĩnh Khang mà triều đại Tập Cận Bình đang
xử lý.
Biết được âm mưu đó nên nhóm miền Nam gài bẫy, cho công an lánh mặt, chỉ
lặng lẽ theo dõi, ghi mọi chứng cứ. Dùng chứng cứ có trong tay, tạo
lòng tin của chính giới Hoa Kỳ để tìm hậu thuẫn, giúp thực hiện chính
quyền lợi của Hoa Kỳ tại biển Đông trong thế đối đầu Tàu cộng. Nếu được
Hoa Kỳ bật đèn xanh, nhóm miền Nam sẽ thực hiện lời hứa trong thông
điệp đầu năm 2014 là “cải tạo thể chể theo xu thế thời đại”! Ông Nguyễn
Tấn Dũng lúc nầy là Thein Sein Mayanmar của VN. Hoa Kỳ và các nước
phương Tây, đặc biệt là Nhật, Đại Hàn sẽ tiếp tục hỗ trợ phục hồi kinh
tế. Hiệp định kinh tế đối tác xuyên Thái Bình Dương TPP sẽ được chấp
thuận. Đồng thời để trấn an việc bùng nổ bất ổn của thành phần đảng
viên hậu cộng sản, vì sợ bị trả thù, đặc biệt tại miền Bắc, Hoa Kỳ sẽ
đưa ông Cù Huy Hà Vũ về lại VN, tạm thời cho giữ một chức vụ trong chính
phủ chuyển tiếp, như thủ tướng chẳng hạn!
Lúc nầy đặc tình Tàu cộng sẽ hoạt động mạnh để đưa VN vào hoàn cảnh
tương tự như Ukraine hiện tại. Thí dụ đòi cắt VN từ Vũng Áng, đòi tự
trị, hay tràn qua sinh sống tại các khu vực đất đầu nguồn đã thuê, hay
tại các công trường có sẳn, đồng thời công khai đưa lực lượng quân sự
vào VN với danh nghĩa “bảo vệ người Trung Quốc”.
Nếu kịch bản nầy xảy ra, thì đây là dịp tốt nhất để Tàu cộng chiếm trọn
Trường Sa, tạo nên chuyện đã rồi, giống như trường hợp Hoàng Sa trước
khi VNCH sụp đổ, theo kiểu Putin chiếm Crimea rồi khuấy động miền Đông
Ukraine. Hiện tại Putin đang bắt tay với Tập Cận Bình tại Bắc Kinh kết
chặt “tình hữu nghị” dùng quyền phủ quyết tại diễn đàn Liên Hiệp quốc để
cùng bảo vệ quyền lợi!
Nếu phe miền Nam thành công, kết quả là VN sẽ thoát họa CS nhưng rơi vào
hoàn cảnh bị lệ thuộc hoàn toàn vào phương Tây, rồi từng bước nếu có
người lãnh đạo giỏi, VN mới có cơ hội phát triển theo gót Đại Hàn, Nhật.
Như một cơn đau đẻ, muốn thoát họa cộng sản VN phải chịu sự đau đớn
nhất thời, đợi đến khi đế quốc Tàu cộng, vì bất ổn nội bộ, bị sụp đổ như
các nước Đông Âu, Liên Xô, lúc đó VN mới có thể tính đến việc giành lại
chủ quyền biển đảo đã bị Tàu cộng chiếm đoạt.
Ngược lại, nếu phe miền Bắc thắng, loại được phe miền Nam, thì Tàu cộng
sẽ cho dời giàn khoan khỏi hải phận VN, để phe miền Bắc có cơ hội tuyên
truyền là đánh đuổi được ‘quân xâm lược’. Lúc nầy thì những câu khẩu
hiệu đại loại như “Dưới sự lãnh đạo tài tình của đảng CSVN nhân dân ta đã đạt được thắng lợi vẻ vang, đuổi được ‘quân xâm lược’!”.
Đảng CSVN sẽ tìm cách xóa dấu vết tội ác cũ để mang một bộ mặt mới.
Và lúc nầy thì Tàu cộng bình chân như vại, có thể yên tâm, vì vừa giải
tỏa được áp lực quốc tế, vừa ru ngủ vừa tiếp tục đánh lừa người VN với 4
tốt, 16 chữ vàng!
Kế hoạch “tầm thực” của Tàu cộng sẽ thành công tại VN. Và VN chỉ còn
con đưòng duy nhất là đợi đến lúc Tàu cộng tự sụp đổ như Liên Xô thì mới
có cơ may tự giải thoát chính mình.
Ngay lúc nầy thì trái bóng vẫn đang ở trong chân Tập Cận Bình!
No comments:
Post a Comment