Alan Phan
1 June 2014
Tuần rồi tôi nhận khoảng 90 Emails kích bác và 40 bình loạn về sự im
lặng của ông già Alan trong tình thế gọi là “biến động” của đất nước.
Năm nay tôi đã 69 tuổi. Khó có ai “khích tướng” tôi được. Tuy nhiên, nói
như Adlai Stevenson,” I’m too old to cry, but it hurts too much to
laugh”.
Vả lại, tôi vừa đọc qua các tuyên bố của thủ lĩnh quân đội Việt Nam,
tướng Phùng Thanh. Theo ông, quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc vẫn rất
tốt đẹp, có vài xích mích nhỏ nhưng là chuyện riêng của gia đình, người
ngoài không nên “xía mõm” vào (lời nhắc khéo ông Chuck Hagel, bộ trưởng
quốc phòng Mỹ). Nếu ông tướng Thanh là người nắm hết các bí mật quốc
gia và trách nhiệm về an ninh toàn vẹn lãnh thổ mà ông cho biết vậy, thì
chúng ta nên yên tâm ngủ ngon.
Trước đó, thì ngài Vũ Mảo, một quan chức cao cấp khác, cho biết quan
điểm của một bộ phận không nhỏ trong chính quyền, là “16 chữ vàng, 4 cái
tốt” vẫn là cái “mong muốn muôn thuở” của toàn dân, như bác Hồ đã dầy
công vun đắp và phát triển bao năm trời.
Còn về mặt kinh tế thì một ngài bộ trưởng nào đó vừa nói, chuyện Biển
Đông nhỏ như con thỏ, không có nhiều ảnh hưởng đến kiến trúc vĩ mô hay
FDI. Không những không cần điều chỉnh chính sách, mà chúng ta cứ thế
tiến tới như trong vài năm qua, chỉ đến cuối năm là bình minh nở rạng,
mang một chu kỳ thịnh vượng mới cho toàn dân Việt.
Tóm lại, mọi việc đã an bài và mọi thứ “hồng” như ngày đại thắng
1975. Các bạn BCA không nên nhốn nháo mà hỏi, “từ bên Mỹ, bác thấy thế
nào, quê hương chúng ta sẽ đi về đâu?” Các bạn cứ nghiêm chỉnh học tập
tấm gương đạo đức của bác Mao, bác Stalin, bác Hồ… một ngày gần đây
thôi, các bạn sẽ được đến đích cùng với các bác.
Do đó, dù muốn nói chuyện chánh trị, tôi cũng không có gì để bàn
thêm. Khi một đất nước tự sướng về chỉ số hạnh phúc như Việt Nam, thì
mọi vấn đề chính trị coi như đã biến mất (literally). Kể cà các thế lực
thù địch từ Đông Tây Nam Bắc. Trong khi các quan đang ăn nhậu vui mừng,
đừng ai lăng nhăng gây áp lực, quấy rối (lời ông tướng Thanh).
Nói cho cùng, mọi chuyện của chúng ta đều là “viễn vông” hết mà. Theo
các triết gia, đời người như bóng câu, chẳng mấy chốc, ta lại mừng 100
năm của “hoang tưởng” và “dối trá”.
Alan Phan
PS. Tôi cũng vừa đọc rằng “16 chữ vàng” thực sự là do Trung Quốc trao cho Việt Nam. Nguyên văn là “ sơn thuỷ tương liên, lý tưởng tương thông, văn hóa tương đồng, vận mệnh tương quan”.
Khi các bác Việt dịch ra thì xoá trệch cho nhẹ đi thành “”Láng giềng
hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai” “.
Muốn cho chính xác thì phải rõ ràng hơn. Chúng ta như “sông núi gắn
liền, cùng chung lý tưởng, hoà nhập văn hoá, có chung định mệnh…”
Lời nói này không khác gì một thề thốt trăm năm từ cửa miệng của
những cặp vợ chồng trong ngày cưới, hay con cái với cha mẹ khi lớn lên,
hay học trò với sư phụ khi quy phục. Nó không chỉ là một công hàm của
vài ông quan, nó còn là một “uống máu ăn thề” của giới giang hồ, thể
hiện một văn hoá rất sống thực.
Do đó, kết luận của tôi là trong mọi lình xình của những tuần vừa
qua, những người mang nặng viển vông và hoang tưởng nhất là nhóm lãnh
đạo trong chính phủ Obama.
No comments:
Post a Comment