Nguồn
tin : http://www.tienphongonline.com.vn/
Hot news from Vietnam | Tin nóng Việt Nam | Vietnam daily post | Vietnam daily news | TRANG CHU DOC BAO TRUC TUYEN. Đọc báo | Tin tức | Tin nóng | Tin hot | Ngoi sao | Bong da | Website Tin tức Điện tử | Doc Bao Vem
Tuesday, July 24, 2012
Ẩm thực đường phố Sài Gòn trong top đầu thế giới (again... ya ya ya)
Trang web chuyên về du lịch và lữ hành
VirtualTourist.com mới đây đã lựa chọn danh sách 10 thành phố có thức ăn
đường phố tuyệt vời nhất thế giới. Tp.HCM của Việt Nam đứng ở vị trí số
6 trong danh sách này.
Trong bản danh sách được hãng tin Reuters giới thiệu, bên cạnh Tp.HCM còn có sự góp mặt của các thành phố Bangkok của Thái Lan ở vị trí số 1, tiếp theo là Singapore (số 2), Penang của Malaysia (số 3), Marrakech của Morocco (số 4), Palermo của Sicily (số 5), Istanbul của Thổ Nhĩ Kỳ (số 7), Mexico City của Mexico (số 8), Brussesls của Bỉ (số 9), và Beachside Ceviche in Ambergris Caye của Belize (số 10).
Theo đánh giá của VirtualTourist, cũng giống như ở các thành phố Đông Nam Á khác góp mặt trong danh sách nói trên, thức ăn đường phố ở Sài Gòn là sự pha trộn giữa các nền văn hóa khác nhau, trong đó có sự hòa quyện giữa phong cách ẩm thực Pháp từ thời thuộc địa với các loại gia vị và thành phần bản xứ.
Ngoài những món ăn Việt không thể bỏ qua như phở và bánh mì, du khách đến với ẩm thực đường phố Tp.HCM được khuyến nghị nên nếm thử các món gồm cơm tấm, bò cuộn lá lốt và nem rán.
Một thành viên của VirtualTourist cho biết, cho dù bạn chọn món cơm tấm nào, thì bạn luôn được phục vụ với nước mắm. Hương vị của nước mắm khác nhau ở mỗi tiệm cơm tấm khác nhau, và đây chính là yếu tố để quyết định thực khách có quay lại tiệm thêm lần nữa.
Hai địa chỉ mà Virtual Tourist đưa ra cho du khách muốn thưởng thức ẩm thực đường phố Sài Gòn là chợ Bến Thành và chợ Bình Tây.
Tuy nhiên, VirtualTourist cũng khuyến cao rằng, các quy định về vệ sinh thức ăn đường phố ở Việt Nam vẫn chưa được tuân thủ chặt chẽ, nên thực khách nên cẩn thận và nên chọn những cửa hàng đã nổi tiếng và đông khách để ghé vào.
Trong bản danh sách được hãng tin Reuters giới thiệu, bên cạnh Tp.HCM còn có sự góp mặt của các thành phố Bangkok của Thái Lan ở vị trí số 1, tiếp theo là Singapore (số 2), Penang của Malaysia (số 3), Marrakech của Morocco (số 4), Palermo của Sicily (số 5), Istanbul của Thổ Nhĩ Kỳ (số 7), Mexico City của Mexico (số 8), Brussesls của Bỉ (số 9), và Beachside Ceviche in Ambergris Caye của Belize (số 10).
Theo đánh giá của VirtualTourist, cũng giống như ở các thành phố Đông Nam Á khác góp mặt trong danh sách nói trên, thức ăn đường phố ở Sài Gòn là sự pha trộn giữa các nền văn hóa khác nhau, trong đó có sự hòa quyện giữa phong cách ẩm thực Pháp từ thời thuộc địa với các loại gia vị và thành phần bản xứ.
Ngoài những món ăn Việt không thể bỏ qua như phở và bánh mì, du khách đến với ẩm thực đường phố Tp.HCM được khuyến nghị nên nếm thử các món gồm cơm tấm, bò cuộn lá lốt và nem rán.
Một thành viên của VirtualTourist cho biết, cho dù bạn chọn món cơm tấm nào, thì bạn luôn được phục vụ với nước mắm. Hương vị của nước mắm khác nhau ở mỗi tiệm cơm tấm khác nhau, và đây chính là yếu tố để quyết định thực khách có quay lại tiệm thêm lần nữa.
Hai địa chỉ mà Virtual Tourist đưa ra cho du khách muốn thưởng thức ẩm thực đường phố Sài Gòn là chợ Bến Thành và chợ Bình Tây.
Tuy nhiên, VirtualTourist cũng khuyến cao rằng, các quy định về vệ sinh thức ăn đường phố ở Việt Nam vẫn chưa được tuân thủ chặt chẽ, nên thực khách nên cẩn thận và nên chọn những cửa hàng đã nổi tiếng và đông khách để ghé vào.
Nations và cờ
Trong một buổi trà dư tửu hậu nào đó lâu rồi ở nhà một người bạn bên Bình Thạnh, có cô bạn từng du học ở Mỹ về thắc mắc, là cô không hiểu tại sao các bạn trẻ gốc Việt ở Mỹ vẫn tôn vinh lá cờ vàng ba sọc đỏ. Theo cô, đây là lá cờ của Việt Nam Cộng Hòa, một chính thể đã không còn tồn tại nữa. Tôi đã cố gắng, và thất bại, trong việc giải thích cho cô bạn hiểu về tính biểu tượng của những giá trị lịch sử có tính căn cước của nó. Đó là lá cờ của một “nation”, tôi nói.Hay lời giải thích về cái hình vẽ lá cờ theo khuôn mẫu Union Jack. Chữ “nation” trong cái tựa đề được giữ nguyên trạng tiếng Anh vì một lý do rất đơn giản: không tìm thấy một từ tương đương nào trong tiếng Việt diễn tả đúng nội hàm của những vấn đề được bàn tới dưới đây. Trong tiếng Việt, chữ “nation” có khi được dịch là “dân tộc” có khi được dịch là “quốc gia”, cả hai đều có nguồn gốc từ Nhật Bản trong cố gắng chuyển tải tư duy chính trị phương Tây sang không gian Hán ngữ hồi cuối thể kỷ XIX. Cả hai chữ “dân tộc” và “quốc gia” trong tiếng Việt đều không chuyển tải ý nghĩa của “nation” khi xét đến các cộng đồng văn hóa và lịch sử cấu thành quốc gia Việt Nam hiện đại. Một cụm từ khác được dùng ở phần cuối để thay thế.
Không hiểu khái niệm “nation” thì rất khó có thể hiểu được sự tồn tại của một lá cờ khi lá cờ này lại từng đại diện cho một nhà nước mà nay đã tiêu vong.
Cho đến thời điểm này, tư duy chính trị Việt Nam vẫn bị giam hãm trong khuôn thước của mô hình quốc gia-nhà nước (nation-state), một mô hình chúng ta đã học được một thế kỷ trước từ bên ngoài và nay đã trở nên phản động và lỗi thời. Trong thời hiện đại, mô hình quốc gia-nhà nước đã đóng vai trò nền tảng của việc thiết lập một trật tự chính trị thế giới mới, trong đó mỗi quốc gia-nhà nước là một thực thể bình đẳng với các quốc gia-nhà nước khác. Cuộc đấu tranh giành độc lập của các quốc gia thuộc địa giữa thế XX đặt trên cơ sở tư duy của mô hình này. Nó cổ xúy một khái niệm nhất thống về “quốc gia” (hay dân tộc), đặt trên nền tảng của một sắc tộc hay cộng đồng dân chính nào đó. Trong trường hợp Việt Nam khái niệm “quốc gia” (hay dân tộc) này được đặt trên cơ sở của cái mà sau này được gọi là “dân tộc Kinh” (hay Việt). Việc xây dựng những biểu tượng quốc gia/dân tộc đều đặt trên cơ sở này. “Con cháu Lạc Hồng”, “Hùng Vương”, “ngàn năm văn hiến”, “trống đồng Đông Sơn”, “cha ông chống ngoại xâm”, v.v… là sản phẩm của một giai đoạn hình thành khái niệm “quốc gia/dân tộc” của mô hình chính trị quốc gia-nhà nước này. (Trên thực tế, cái được chấp nhận là biểu tượng của “dân tộc Kinh/Việt” này cũng chỉ giới hạn ở khu vực văn hóa-lịch sử Sông Hồng. Nhưng đây lại là một đề tài khác, sẽ nói lúc khác.)
Ở Việt Nam, cố gắng xây dựng ý thức hệ dân tộc nhất thống này khá thành công, và trong tiến trình đó nó đã gần như hủy diệt hoàn toàn những yếu tố văn hóa-lịch sử “không-phải-Việt” khác; chúng ta không thấy bóng dáng của cộng đồng văn hóa-lịch sử Champa, chủ nhân của một nửa lãnh thổ, trong ký ức và biểu tượng quốc gia Việt Nam hiện đại. Tôi nói “khá thành công” vì một ngoại lệ: lá cờ vàng. Sự tồn tại của lá cờ vàng của cộng đồng Người Việt Nam hải ngoại và sự bất dung đối với nó của nhà nước toàn trị hiện nay đặt ra những thách đố không hòa giải được của ý thức hệ dân tộc nhất thống.
Cuộc nội chiến kết thúc năm 1975 giữa hai miền Nam Bắc đưa đến việc thống nhất của một nhà nước trung ương tập quyền nhưng sự hòa giải những xung đột để thống nhất các nations làm nên quốc gia Việt Nam hiện đại vẫn đang tiếp diễn. Vấn đề hòa giải đã được đặt ra từ lâu, ít nhất là vài năm trước khi chiến tranh chấm dứt, nhưng nội dung hòa giải vẫn là một đề tài mà bốn mươi năm sau vẫn chưa có đồng thuận, đó là chưa nói đến thái độ phỉ báng, kiêu ngạo cho rằng quốc gia Việt Nam không có nhu cầu hòa giải (mà chỉ cần lật đổ thế lực toàn trị). Thêm vào đó, tính bất dung trong tư duy của những người chịu ảnh hưởng nặng nề ý thức hệ dân tộc nhất thống làm cho tiến trình hòa giải bế tắc. Đối với những người này, “dân tộc Việt Nam là một”, và họ tranh nhau vai trò đại diện chân chính của cái dân tộc “là một” đó. Với họ thì Việt Nam chỉ có một dân tộc, một lịch sử, một truyền thống, một chính nghĩa, một lá cờ, hoặc đỏ hoặc vàng, cái này loại trừ cái kia.
Cái ý tưởng “dân tộc thống nhất” này, như đã nói ở trên, là sản phẩm của sự cọ xát với tư duy chính trị phương Tây trong cố gắng xây dựng mô hình quốc gia-nhà nước hiện đại hồi đầu thế kỷ XX. Trên thực tế, trước và trong thời hiện đại, Việt Nam chưa bao giờ là một dân tộc thống nhất. Trước thời điểm 1802, điều này là hiển nhiên. Từ thời điểm 1802 về sau, khi Gia Long thống nhất quyền lực chính trị và lãnh thổ thì trên lãnh thổ Việt Nam vẫn có những cộng đồng văn hóa-lịch sử riêng biệt. Khi Trịnh Hoài Đức viết Gia Định Thành Thông Chí vào những năm 1820’ thì văn hóa và lịch sử miền Nam rõ ràng hoàn toàn khác biệt với văn hóa và lịch sử khu vực Sông Hồng. Năm 1832 Minh Mạng mới xóa sổ phiên quốc Champa cuối cùng là Trấn Thuận Thành. Việc người Pháp chia Việt Nam ra ba kỳ với ba tên gọi, Tonkin, Annam, và Cochinchina có thể chế khác nhau là phần nào phản ảnh thực tại của quốc gia Việt Nam lúc đó. Hoàng Triều Cương Thổ, của Khu tự trị Việt Bắc, Tây Bắc là những thực tại khác. Một giai đoạn ngắn ngủi từ Minh Mạng đến Tự Đức, với một nhà nước trung ương tập quyền, đã không đủ để thực hiện cuộc hòa giải giữa các cộng đồng văn hóa-lịch sử cho một quốc gia thống nhất. Gần một thế kỷ thuộc Pháp cũng không giúp gì thêm cho tiến trình này. Nhưng sự xuất hiện của chủ nghĩa dân tộc và ý thức hệ dân tộc nhất thống lại là di sản thuộc địa do người Pháp để lại và chúng ta vẫn cưu mang cho đến ngày nay. Bước sang thời kỳ độc lập, sự xung đột chưa bao giờ được hòa giải giữa các công đồng văn hóa-lịch sử này lại bị khuất lấp bởi ý thức hệ dân tộc nhất thống. Chúng ta từ đó lạc vào trong cơn mộng du của lịch sử mà ở đó sự nhất thống được áp đặt bởi quyền lực chính trị thay vì bởi một tiến hòa giải thực sự. Cuộc nội chiến 20 năm với hơn 3 triệu người chết vừa qua, nhìn từ góc độ lịch sử hình thành quốc gia, có thể được coi là sự bùng nổ của những xung đột không được hòa giải này.
Việt Nam hiện đại là một quốc gia đang hình thành từ những nations/cộng đồng văn hóa-lịch sử và tiến trình hình thành này vẫn đang tiếp diễn. Một cuộc khảo sát và mổ xẻ chi tiết về sự hiện diện và đóng góp của các nations làm nên quốc gia Việt Nam hiện đại là một cố gắng lớn, đòi hỏi nhiều thời gian hơn. Phần còn lại của cái note này là nhằm gợi ý cho những khảo sát về một nation mà sự tồn tại của nó thách thức những khái niệm cổ điển về nhà nước, quốc gia và dân tộc.
Vậy nation/cộng đồng văn hóa-lịch sử là gì? Mượn cái định nghĩa của Anthony Smith để nói một cách ngắn gọn, mà không mất tính tổng quát, nation là một cộng đồng dân chia sẻ chung những yếu tố sau đây: huyền thoại về nguồn gốc, ký ức lịch sử, hệ thống giá trị hoặc tín ngưỡng, những đặc điểm văn hóa chung, trong đó có ngôn ngữ, một dự phóng về tương lai. Áp dụng định nghĩa nation này, chúng ta có thể nhận diện ngay các nations đang có mặt trong lòng quốc gia Việt Nam. Một trong những nation quan trọng đó là nation của những người Việt Nam tự do tị nạn ở nước ngoài. Nation này được hình thành từ sau khi cuộc nội chiến kết thúc. Nó phần lớn chia sẻ huyền thoại về nguồn gốc Lạc Hồng và ký ức lịch sử cho đến trước cuộc kháng chiến chống Pháp. Nó chia sẻ những biểu tượng dân tộc được thiết lập từ đầu thế kỷ XX (như các anh hùng dân tộc, con Hồng cháu Lạc, Hùng Vương, trống đồng, v.v..). Nó cũng chia sẻ những đặc điểm văn hóa và ngôn ngữ khác. Nhưng nó có ký ức lịch sử riêng của Miền Nam thời thuộc địa và giai đoạn 1945-1975, và đặc biệt là từ 1975 đến nay ở hải ngoại, bao gồm những ký ức lịch sử chỉ thuộc riêng về nó mà không chia sẻ bởi bất cứ nation/cộng đồng văn hóa-lịch sử nào của quốc gia Việt Nam. Thành tựu văn hóa trong 20 năm dưới thể chế Việt Nam Cộng hòa đủ lớn để tiếp tục nuôi dưỡng nó trong hơn 30 năm lưu vong: nation này có cả nề âm nhạc của riêng nó. Và đương nhiên nó có một biểu tưởng quan trọng nhất: cờ vàng.
Cờ là biểu tượng của nations/cộng đồng văn hóa-lịch sử trước khi là biểu tượng của quốc gia-nhà nước. Mỗi nation trong một nhà nhà nước-các cộng đồng văn hóa-lịch sử (multinational state) có quyền có cờ riêng của nó và không ai có thể cấm đoán hoặc tước đoạt. Lá cờ vàng không còn là lá cờ của nhà nước Việt Nam Cộng Hòa nhưng nó vẫn là lá cờ của nation/cộng đồng văn hóa-lịch sử Việt Nam tự do. Ý nghĩa của việc lá cờ đỏ sao vàng là biểu tượng của quốc gia-nhà nước Việt Nam hiện nay không bao hàm việc loại trừ cờ vàng ba sọc đỏ là biểu tượng của nation Việt Nam tự do này. Sự tôn trọng đối với lá cờ vàng là sự tôn trọng bắt buộc với mọi thành viên của quốc gia Việt Nam. Chúng ta bắt buộc phải tôn trọng tất cả những biểu tượng của những nations/cộng đồng văn hóa-lịch sử đã làm nên quốc gia Việt Nam hiện đại.
Cuộc đấu tranh cho tự do và công lý hiện nay chứa đựng nội dung của một cuộc đấu tranh để giành lại tự do và công lý cho những nations/cộng đồng văn hóa-lịch sử. Cái note này chỉ nói đến một nation như thế. Quốc gia Việt Nam còn có những nations khác như cộng đồng văn hóa-lịch sử Champa, các nations của các sắc tộc ở Tây Bắc, Việt Bắc, các cộng đồng tín ngưỡng, v.v. Quốc gia Việt Nam là một quốc gia thống nhất về nhà nước nhưng phải là một quốc gia đa dạng về văn hóa-lịch sử.
Về cái hình vẽ lá cờ theo mẫu “union jack” (google nếu bạn không biết cờ union jack là gì).
Cờ Union Jack
Nguồn ảnh: OntheNet |
Chuyện trò với bạn trong những ngày biểu tình chống Trung Quốc gây hấn mùa hè năm ngoái, tôi nói đùa, nếu mình về tham gia biểu tình với các bạn thì mình sẽ đem theo lá cờ vàng. Thay vì đứa cầm cờ đỏ đứa cầm cờ vàng thôi thì chồng nó lên cho tiện, vừa đỡ tốn vải, vừa đỡ tốn thêm một người cầm. Tôi vẽ lá cờ đó để minh họa.
Thật ra tôi đùa chuyện đem cờ vàng về Việt Nam biểu tình chống Trung Quốc chứ tôi không đùa với lá cờ theo mẫu “union jack”.
Nhà nước có thể mất nhưng nations, và những biểu tượng của chúng, rất khó có thể mất. Nhà nước Việt Nam Cộng hòa đã mất gần 40 năm nhưng lá cờ vàng vẫn tồn tại, và nó sẽ tiếp tục tồn tại. Nhà nước toàn trị hiện nay sẽ được thay thế bằng một nhà nước khác nhưng lá cờ đỏ vẫn sẽ tiếp tục tồn tại. Lá cờ vàng và lá cờ đỏ (cùng với các lá cờ khác, nếu có) là cờ của những nations/cộng đồng văn hóa-lịch sử đã làm nên quốc gia Việt Nam. Chúng sẽ tồn tại.
Người ta nói đến chuyện sẽ có một lá cờ khác cho nhà nước-các cộng đồng văn hóa-lịch sử Việt Nam dân chủ sau này. Tôi không thấy điều đó là cần thiết. Cứ lấy tất cả các lá cờ của các nations/cộng đồng văn hóa-lịch sử trong lòng quốc gia Việt Nam chồng lên nhau và Việt Nam mới sẽ có một lá cờ đầy ý nghĩa.
Có bạn góp ý là sao không chọn màu nào cho nó dìu dịu tí. Trả lời của tôi: đây chỉ là cờ của hai nations. Các bạn Champa có màu nào dìu dịu thì cứ chồng lên luôn.
Lá cờ theo mẫu “union jack” Nguồn ảnh: TMK |
Chồng hai lá cờ biểu tình chống Trung Quốc cho nó tiện.
TỘI ÁC của Việt Cộng chỉ trong việc nâng giá sữa, THUỐC TÂY mà thôi, thật là lớn lao vô cùng, không thể tả hết
1 USD = 1,25 NZD;
Tức là 0,8 USD/Lít sữa.
Trong khi tại VN là 1,3 USD/L, mắc gấp 60%.
Và đây là SAU ĐỦ LOẠI THUẾ cho CP NZ, dùng đó làm việc tốt cho dân chúng.
Do đó, tính ra, giá sữa tại VN mắc GẤP ĐÔI tại NZ.
--------------------------
Cũng như giá xăng, VC hay nói rằng "giá xăng VN rẻ", nhưng đó là bịp bợm, vì xăng VN bán ra không bị đóng thuế rất nặng như tại các nước khác.
Số tiền hãng xăng THU VỀ, do đó, tại VN là thuộc hàng CAO NHẤT THẾ GIỚI, và các hãng xăng VN lời hàng cao nhất thế giới.
Chưa kể xăng pha, xăng dỏm, đong thiếu, v.v...
Tôi biết có người tại VN bán xăng chỉ vài năm mà giàu sụ, mua nhà, xe BMW, v.v... Đương nhiên phải chung, chi, rất lớn cho quan chức.
Các sự nói láo của Việt Cộng nhiều khi phải có trí óc một chút mới phân tích ra và HIỂU nổi, do càng ngày họ càng mánh mung quá xá.
Tại VN, 2 thứ bán rất lời: 1 là sữa, 2 là THUỐC TÂY.
Sữa tại VN là hàng xa xỉ, cho con nít, người bệnh, người già. Cha mẹ có thể nhịn ăn nhịn mặc, nhưng phải mua sữa cho con.
--------------------------
Nhắm vào đó, mà sữa và THUỐC TÂY không bao giờ giảm giá như hàng trăm mặt hàng khác.
Vinamilk độc quyền, nên nâng giá thật cao, lời thật lớn, đang khi các hãng sữa ngoại quốc cũng phải đút lót nhiều vòng mới vào VN được, do đó cả đám bắt tay nhau nâng giá, kết quả là sữa tại VN giá cao nhất nhì thế giới.
Buồn cười cho việc bà CEO Vinamilk khoe là hãng bà "lời to", bà được bầu là nữ doanh nhân giỏi hàng top 50 châu Á, v.v...
Thử bà bán sữa giá rẻ 1/2, cho bằng bên NZ, xem hãng bà lời bao nhiêu.
Tức là 0,8 USD/Lít sữa.
Trong khi tại VN là 1,3 USD/L, mắc gấp 60%.
Và đây là SAU ĐỦ LOẠI THUẾ cho CP NZ, dùng đó làm việc tốt cho dân chúng.
Do đó, tính ra, giá sữa tại VN mắc GẤP ĐÔI tại NZ.
--------------------------
Cũng như giá xăng, VC hay nói rằng "giá xăng VN rẻ", nhưng đó là bịp bợm, vì xăng VN bán ra không bị đóng thuế rất nặng như tại các nước khác.
Số tiền hãng xăng THU VỀ, do đó, tại VN là thuộc hàng CAO NHẤT THẾ GIỚI, và các hãng xăng VN lời hàng cao nhất thế giới.
Chưa kể xăng pha, xăng dỏm, đong thiếu, v.v...
Tôi biết có người tại VN bán xăng chỉ vài năm mà giàu sụ, mua nhà, xe BMW, v.v... Đương nhiên phải chung, chi, rất lớn cho quan chức.
Các sự nói láo của Việt Cộng nhiều khi phải có trí óc một chút mới phân tích ra và HIỂU nổi, do càng ngày họ càng mánh mung quá xá.
Tại VN, 2 thứ bán rất lời: 1 là sữa, 2 là THUỐC TÂY.
Sữa tại VN là hàng xa xỉ, cho con nít, người bệnh, người già. Cha mẹ có thể nhịn ăn nhịn mặc, nhưng phải mua sữa cho con.
--------------------------
Nhắm vào đó, mà sữa và THUỐC TÂY không bao giờ giảm giá như hàng trăm mặt hàng khác.
Vinamilk độc quyền, nên nâng giá thật cao, lời thật lớn, đang khi các hãng sữa ngoại quốc cũng phải đút lót nhiều vòng mới vào VN được, do đó cả đám bắt tay nhau nâng giá, kết quả là sữa tại VN giá cao nhất nhì thế giới.
Buồn cười cho việc bà CEO Vinamilk khoe là hãng bà "lời to", bà được bầu là nữ doanh nhân giỏi hàng top 50 châu Á, v.v...
Thử bà bán sữa giá rẻ 1/2, cho bằng bên NZ, xem hãng bà lời bao nhiêu.
Monday, July 23, 2012
ANZ: Nếu không sai lầm, lạm phát sẽ dưới 10% trong 2013 (where did thes so-called 'experts' get their diploma ? so dumb but funny to read. LMAO)
Trong báo cáo
vừa được ANZ công bố, ngân hàng này cho rằng, nếu không có những sai lầm
trong chính sách và giá hàng hóa toàn cầu không tăng lên đột ngột thì
lạm phát sẽ tiếp tục giảm sâu trong quý III/2012 và sẽ nằm dưới 10%
trong năm 2013.
Cũng từ những chuyển biến về chính sách tiền tệ, ANZ dự đoán tăng trưởng kinh tế sẽ có những chuyển biến khả quan trong 6 tháng cuối năm với mức tăng trưởng được giữ nguyên ở mức 5,5%.
Về tỷ giá, ANZ dự báo VND giảm giá nhẹ trong 6 tháng cuối năm và USD/VND đạt khoảng 21.500 đồng, tương đương VND giảm giá 2% trong cả năm.
Dựa trên tình hình
lạm phát, tăng trưởng GDP, tăng trưởng tín dụng... trong 6 tháng đầu
năm, ANZ cho rằng, có thể trong tương lai gần, Ngân hàng Nhà nước Việt
Nam (NHNN) vẫn sẽ tiếp tục nới lỏng chính sách tiền tệ. Theo đó, nền
kinh tế sẽ khởi sắc trong nửa cuối năm.
ANZ tin rằng các yếu tố gây nên lạm phát đã không còn nhiều và đây là
điều kiện để chỉ số giá tiêu dùng (CPI) tiếp tục giảm trong quý
III/2012. Tính chung cho cả năm, lạm phát được ANZ dự báo ở mức 6-7% và
nếu không có gì đột biến (trong chính sách và giá cả thế giới) thì lạm
phát sẽ tiếp tục ở mức 1 con số trong năm tiếp theo.Cũng từ những chuyển biến về chính sách tiền tệ, ANZ dự đoán tăng trưởng kinh tế sẽ có những chuyển biến khả quan trong 6 tháng cuối năm với mức tăng trưởng được giữ nguyên ở mức 5,5%.
Về tỷ giá, ANZ dự báo VND giảm giá nhẹ trong 6 tháng cuối năm và USD/VND đạt khoảng 21.500 đồng, tương đương VND giảm giá 2% trong cả năm.
Kinh tế 24h Thâm nhập 'sex shop' (so easy to become in millionaire in vietnam)
ại nhiều cửa
hàng bán bao cao su ở TP.HCM, lợi nhuận chủ yếu là nhờ vào việc mua bán
các loại thuốc kích dục dỏm, không rõ xuất xứ.
Những mặt hàng này được nhập lậu từ nước ngoài thông qua các "đầu nậu".
Chủ "sex shop" G đưa cho tôi xấp giấy A4 in tên hàng loạt loại thuốc,
dụng cụ kích dục dành cho nam nữ. Trong đó có một số thuốc kích dục đặc
biệt để "trị" chị em phụ nữ như hiệu Pl..., Ru... Riêng thuốc kích dục
hiệu Pl... được "nổ" với những lời quảng cáo có công dụng thần kỳ:
"...Loại thuốc không màu, không mùi, có thể pha lẫn vào nhiều loại nước
uống như bia, rượu, cà phê... mỗi lần dùng nửa chai".
Gần một tuần bán hàng, chúng tôi quan sát shop chủ yếu đón khách vào buổi tối, tầm khoảng 20g-23g. Ban ngày, số lượng khách khá "hẻo", chỉ đôi ba người vào mua. Bù lại, chiều và khuya, khách hàng đến khá nhiều cả nam lẫn nữ với đủ loại thành phần như thanh niên, trung niên, thậm chí có cả những người thuộc lứa U60, U70... Vào những tối cuối tuần, khách thường đến shop chọn mua những sản phẩm để hỗ trợ kéo dài chuyện "phòng the".
Ông Q. - một khách mối ở Q.7, chủ thầu xây dựng - bước vào cửa hàng hỏi: "Có hàng gì độc mang ra xem thử đi". Một nhân viên bán cùng tôi lục tục lôi trong hộc bàn ra các loại dương vật giả dành cho nam như dương vật đầu rồng, trứng rung inox hai đầu... Nghía "hàng" ít phút, ông Q. chọn một dương vật giả có đầu rung giá 1,2 triệu đồng, sau đó rút tờ 100 USD trả tiền mà không chút đắn đo, trả giá.
Tại "sex shop" HT (đường Tên Lửa, Q.Bình Tân) rộng chưa đầy 10m2, có hàng trăm loại BCS của các hãng được trưng bày trên kệ như bày bán thuốc tây. Trong hộc bàn được cất giấu hàng chục loại dụng cụ hỗ trợ nam, nữ. Ông chủ "sex shop" quẳng cho tôi một tập giấy dày cộp ghi công dụng, giá các loại BCS, dụng cụ hỗ trợ... yêu cầu: "Cái này em phải học cho thuộc nằm lòng".
Theo ông Ngọc - người bỏ sỉ các mặt hàng bao cao su
(BCS) và nhiều mặt hàng khác cho các "sex shop" ở TP: "Để mở một cửa
hàng kinh doanh BCS chỉ tốn 20-30 triệu đồng. Nếu biết cách kinh doanh
khôn khéo thì mỗi ngày một cửa hàng "sex shop" chỉ cần hai khách sộp vào
mua thì đã thu về tiền triệu".
Đủ loại "đồ chơi"
Gần đây, hàng loạt cửa hàng, shop bán BCS mọc lên ở
nhiều nơi trong TP. Nhiều con đường có đến hàng chục "sex shop" cạnh
tranh nhau khá nhộn nhịp như Phan Đăng Lưu, Quang Trung, Cách Mạng Tháng
Tám... Cùng với đó là thông tin tuyển dụng nhân viên bán BCS cũng được
rao khắp các trang mạng và một số tờ rơi, tờ báo. Ngoài việc làm tám
giờ, nhân viên nào bán giỏi sẽ được thưởng thêm, thậm chí ăn chia huê
hồng nếu bán được nhiều dụng cụ, thuốc kích dục.
Ngày đầu đến làm việc tại "sex shop" G trên đường Phạm Thế Hiển, Q.8, tôi được người quản lý
tên Tuấn căn dặn: Nguyên tắc của cửa hàng lúc nào cũng trong tình trạng
chỉ mở cửa 1/3, nếu có khách thì cùng lắm chỉ mở 1/2 để khách vào mua
đỡ ngại. Và câu nói cửa miệng của tất cả nhân viên làm việc tại hệ thống
"sex shop" này mỗi khi tiếp khách là: "Dạ chào anh chị. Ở đây em có
BCS, gel bôi trơn, dụng cụ hỗ trợ, đồ chơi... Anh chị cần mua gì ạ?".
Ông Tuấn hướng dẫn thêm khi khách nghe từ "đồ chơi" sẽ hỏi lại, lúc đó
nhân viên mới lấy một số loại "đồ chơi" hỗ trợ tình dục ra tư vấn cho
khách.
Bán thuốc kích dục là trái phép Ông Phạm Kim Bình, quyền chánh thanh tra Sở Y tế TP.HCM, cho biết các loại thuốc được nhiều người gọi nôm na là thuốc kích dục, nhưng trong ngành y tế đó là thuốc điều trị rối loạn cương dương. Các loại thuốc này là thuốc kê đơn, phải bán theo đơn của bác sĩ. Cũng như các loại thuốc khác, thuốc điều trị rối loạn cương khi lưu hành phải có số lưu hành do Bộ Y tế cấp. Các cửa hàng kinh doanh BCS nhưng bán thuốc điều trị rối loạn cương là trái phép. Nếu các loại thuốc trên không có chứng từ, số lưu hành thì sẽ bị tịch thu tiêu hủy. Nhân viên bán BCS tại các cửa hàng trên không phải là bác sĩ nên không có chức năng kê toa bán thuốc điều trị rối loạn cương cho người sử dụng. |
Gần một tuần bán hàng, chúng tôi quan sát shop chủ yếu đón khách vào buổi tối, tầm khoảng 20g-23g. Ban ngày, số lượng khách khá "hẻo", chỉ đôi ba người vào mua. Bù lại, chiều và khuya, khách hàng đến khá nhiều cả nam lẫn nữ với đủ loại thành phần như thanh niên, trung niên, thậm chí có cả những người thuộc lứa U60, U70... Vào những tối cuối tuần, khách thường đến shop chọn mua những sản phẩm để hỗ trợ kéo dài chuyện "phòng the".
Ông Q. - một khách mối ở Q.7, chủ thầu xây dựng - bước vào cửa hàng hỏi: "Có hàng gì độc mang ra xem thử đi". Một nhân viên bán cùng tôi lục tục lôi trong hộc bàn ra các loại dương vật giả dành cho nam như dương vật đầu rồng, trứng rung inox hai đầu... Nghía "hàng" ít phút, ông Q. chọn một dương vật giả có đầu rung giá 1,2 triệu đồng, sau đó rút tờ 100 USD trả tiền mà không chút đắn đo, trả giá.
Tại "sex shop" HT (đường Tên Lửa, Q.Bình Tân) rộng chưa đầy 10m2, có hàng trăm loại BCS của các hãng được trưng bày trên kệ như bày bán thuốc tây. Trong hộc bàn được cất giấu hàng chục loại dụng cụ hỗ trợ nam, nữ. Ông chủ "sex shop" quẳng cho tôi một tập giấy dày cộp ghi công dụng, giá các loại BCS, dụng cụ hỗ trợ... yêu cầu: "Cái này em phải học cho thuộc nằm lòng".
Ông chủ dặn thường có ba dạng khách:
"Loại khách vãng lai vào shop vì tò mò, loại khách có nhu cầu tư vấn và
loại dân chơi am hiểu các mặt hàng". Tùy từng loại khách mà nhân viên
bán hàng phải biết cách tư vấn. Đa số khách đến cửa hàng chỉ hỏi mua các
loại như thuốc bôi trơn, dụng cụ kích dục... nhưng ít hỏi mua BCS. Chủ
cửa hàng giải thích: "Nếu em mở sex shop chỉ bán BCS thì lỗ vốn 100%.
Bây giờ tiệm bán BCS nào cũng phải bán đủ loại đồ chơi cả".
Siêu lợi nhuận
Theo tìm hiểu của chúng tôi, lợi nhuận
từ kinh doanh của các "sex shop" rất cao nên nhiều người thi nhau mở
"sex shop". Thu nhập cao nhất (sau khi trừ mọi chi phí) có thể lên đến
vài triệu đồng/ngày. Những "sex shop" đông khách, mỗi tháng lời vài chục
triệu đồng là bình thường.
Ông Ngọc khoe ngoài việc cung cấp sỉ BCS
và các loại "đồ chơi" tại "sex shop" G, đường Phan Văn Trị, Q.Bình
Thạnh, ông còn cung cấp hàng cho nhiều tiệm bán BCS khác trên địa bàn
TP.
Một loại thuốc kích dục mới có xuất xứ từ Ấn Độ được một đầu nậu bỏ mối giới thiệu cho khách |
Ông Ngọc đưa ra một bảng báo giá hàng
trăm mặt hàng BCS, thuốc, dụng cụ kích dục..., kể cả hàng chục loại
thuốc kích dục nữ, thực phẩm chức năng kích thích nữ không rõ nguồn gốc,
xuất xứ và bị cấm lưu hành trên thị trường. Thậm chí ông này cho biết
mình có cả thuốc mê nhưng khuyên khách cẩn thận vì loại này xui rủi,
khách dùng quá liều, uống không đúng cách thì mang họa. Ông cảnh giác:
"Cái nào sử dụng ngoài da thì trưng ra ngoài cho khách chọn, nếu bị bắt
chỉ bị tịch thu, không bị tội nặng. Thuốc nào uống vô người là tội nặng
thì phải cất trong tủ khác".
Khi xem bảng báo giá, chúng tôi giật
mình bởi mức chênh lệch giữa giá sỉ so với giá bán lẻ cho khách. Theo
đó, hầu hết các mặt hàng được bán lẻ thì ít nhất người bán lời gấp hai,
thậm chí 7-8 lần so với giá bán sỉ. Một vỉ Viagra loại 100mg/4 viên giá
bỏ sỉ chỉ 35.000 đồng/vỉ, nhưng khi bán lẻ giá lên tới 220.000 đồng/vỉ.
Thuốc kích dục nữ L... bỏ sỉ 60.000 đồng/hộp, bán lẻ tới 380.000
đồng/hộp. Hơn 50 mặt hàng trong bảng giá, từ giá sỉ tới giá bán lẻ bán
ra, các "sex shop" lời bình quân 400-500%.
Ông Trương, một đầu nậu bỏ mối các thuốc
kích dục, giới thiệu một bảng báo giá có cả giá bỏ sỉ và giá bán lẻ (để
tham khảo). Theo đó, một hộp thuốc Max...và V... là loại thuốc giúp
cường dương được quảng cáo tăng lực, sung mãn cho nam giới giá bán lẻ là
1,2 triệu đồng ở các shop nhưng bỏ sỉ chỉ có 200.000 đồng. Các loại "đồ
chơi" như bi cao cấp, rung thụt cao cấp... được bán cho khách giá 2,5
triệu đồng, trong khi bỏ sỉ chỉ 600.000 đồng/cái.
Riêng các loại thuốc kích dục dành cho
nữ có tới 13 loại và đầy đủ chủng loại như ruồi xanh, nhện đỏ, bột
sói... Giá bán sỉ một hộp thấp nhất là 30.000 đồng và đắt nhất chỉ
100.000 đồng/hộp nhưng được các shop bán ra với giá vài trăm ngàn đến cả
triệu đồng. Ông Trương thừa nhận các mặt hàng này đều nhập lậu từ Trung
Quốc, Malaysia... và không có nguồn gốc, xuất xứ rõ ràng, chất lượng
thì "may nhờ rủi chịu, chỉ mong đừng gây nguy hiểm tính mạng".
Theo tìm hiểu của chúng tôi, các shop
bán BCS thường chỉ đăng ký giấy phép bán BCS và gel bôi trơn nhưng luôn
lén bán các mặt hàng hỗ trợ dụng cụ làm tình, thuốc kích dục mà hầu hết
bị cấm bán hoặc phải bán theo toa thuốc. "Các loại thuốc kích dục, nhất
là dành cho nữ, rất ít có tác dụng, có khi phản tác dụng. Nhưng thông
thường sau khi dùng không thấy tác dụng, khách cũng đành "ngậm bồ hòn
làm ngọt" và đổ lỗi cho những yếu tố khách quan khác chứ chẳng lẽ lại đi
kiện cáo chỉ xấu mặt nên mình cứ việc thu tiền vào" - một chủ "sex
shop" nhìn nhận.
Lăng Cha Cả ở nơi nào?
Mới
đây trong chuyến thăm gia đình chúng tôi ở Sài Gòn, một người bà con từ
Hà Nội có dịp đi tới một khu vực gọi là Lăng Cha Cả ở quận Tân Bình,
ông nói: “Ở Sài Gòn đặt tên đường phố tên khu phố bừa bãi quá.
Chả thấy cái lăng cái mộ nào sất, ấy thế lại cứ gọi là Lăng Cha Cả.
Mà Cha Cả là cái ông cha đạo nào vậy, ông ta có tài đức công cán gì với
đất nước, để đặt tên cho cả một khu vực rộng lớn của một quận nội
thành?”
Chúng tôi phải giúp người chú nguyên là giáo viên dạy Sử, ôn lại về thân thế lai lịch một nhân vật đã in đậm hình ảnh trong một giai đoạn lịch sử của Việt Nam.
Cha Cả xuất thân từ một chủng viện Thừa Sai tại Pháp, thụ phong linh mục năm 1765, và được gửi sang Hà Tiên để truyền giáo. Trong thời gian đầu ở Hà Tiên, Cha Cả đã soạn thảo một cuốn từ điển lớn để truyền giáo bằng tiếng Việt. Gặp nhiều khó khăn rắc rối với chính quyền và hải tặc Cambodge ở Hà Tiên, ông phải tạm lánh sang Ấn Ðộ, và trở lại Hà Tiên năm 1774.
Cha Cả được ủy nhiệm chức tổng quản giáo hội Nam Kỳ-Cambodge-Chăm, với tước vị là Giám Mục Adran, người Việt Nam gọi ông là Giám Mục Bá Ða Lộc. Khi hải tặc Cambodge triệt phá tỉnh đạo Hà Tiên, Cha Cả phải lui về Sài Gòn. Năm Tây Sơn khởi nghĩa, Nguyễn Ánh cầu viện Xiêm La; quân Xiêm bị Tây Sơn đánh đại bại. Nguyễn Ánh phải cầu viện Pháp, qua trung gian là Cha Cả.
Cha Cả cùng Hoàng tử Cảnh qua Pháp; một thỏa ước tiếp viện được ký kết, nhưng sau đó lại không được thực hiện. Cha Cả tự thành lập một lực lượng để cứu viện Nguyễn Ánh. Tuy lực lượng do Cha Cả lập nên không mấy hùng hậu, nhưng đã giúp Nguyễn Ánh có được niềm hưng phấn, thuận lợi cho thế tấn công quân Tây Sơn, lúc đó lực lượng chính của Tây Sơn đang bị quân Tàu cầm chân ở Bắc Kỳ. Cũng từ đó Nguyễn Ánh thống nhất được Nam Bắc, lên ngôi hoàng đế, lấy hiệu là Gia Long.
Cha Cả mất vì bạo bệnh vào năm cuối cùng của thế kỷ 18 (năm 1799) trong khi trận chiến giữa quân của Nguyễn Ánh và quân Tây Sơn diễn ra ở Thị Nại-Qui Nhơn. Vua Gia Long rất trọng vọng Cha Cả, xem ông là Giám mục Thượng sư. Ông được đưa về an táng tại tỉnh Gia Ðịnh, ở khu vực gọi là Vườn Xoài-Tân Sơn Nhứt. Kiến trúc của Lăng Cha Cả hoàn toàn theo phong cách Việt Nam, có bình phong, bái đường và hậu cung. Ngôi lăng mái lợp ngói âm dương, những kèo cột đều bằng gỗ quý. Tấm bia lớn dựng phía trước ngôi lăng. Nguyên diện tích Lăng Cha Cả rộng tới 2,000 m2. Khi khu vực Tân Sơn Nhứt phát triển, với phi trường Tân Sơn Nhứt được xây dựng ở xế phía Bắc Lăng Cha Cả, thì ngôi lăng bị thu hẹp lại thành một điểm hình tròn, nằm lọt giữa đường Võ Tánh (bây giờ là đường Hoàng Văn Thụ).
Năm 1980, nhà nước cộng sản lên tiếng sẽ phá hủy Lăng Cha Cả. Tổng Lãnh Sự Pháp ở Sài Gòn đã thu xếp, di chuyển hài cốt Cha Cả về Pháp vào năm 1983. Ngay sau đó ngôi lăng bị san bằng; điểm tròn là vị trí ngôi lăng, hiện nay trở thành bùng binh, là vòng xoay cho 5 ngả đường thuộc các phường 1-2-4; gồm cuối các con đường: Lý Thường Kiệt (đường Nguyễn văn Thoại cũ)-Hoàng Văn Thụ (đường Võ Tánh cũ)-Bùi Thị Xuân (đường mới lập sau 30 tháng tư, 1975), và đường Cộng Hòa (mới lập sau 30 Tháng Tư, dẫn ra quốc lộ 22 đi Tây Ninh).
Nói tới Lăng Cha Cả, các bạn của chúng tôi từng là quân nhân thuộc Bộ Tư Lệnh và Sư Ðoàn 5 Không Quân, đều xúc động nhắc nhớ thời gian trước 30 Tháng Tư. Hàng ngày, các bạn cùng bao nhiêu đồng ngũ đã ăn điểm tâm bằng bánh-mì-Lăng-Cha-Cả.
Một bạn nói: “Không chỉ vì tiện đường đi ngang qua Lăng Cha Cả gần bên doanh trại Bộ Tư Lệnh Không Quân, mà còn vì bánh mì Lăng Cha Cả vừa thơm ngon vừa nóng hổi, lại giá rẻ nữa. Ổ bánh mì ấy, kèm với miếng ớt đỏ tươi, điểm tâm trên máy bay thì thật là 'hết sẩy'!”
Chúng tôi lấy tấm hình từ mạng Google, tấm ảnh Lăng Cha Cả; người chú
nguyên giáo viên Sử thấy tận mắt, lắc đầu nói: “Một kiến trúc điển hình
Á Ðông như thế này mà phá bỏ đi, thật uổng cực kỳ! Mà ông Cha Cả như
vậy thì đâu có gì đến nỗi để gọi là một tên phản động!”
Chúng tôi không nói gì, nhưng hẹn với người chú họ là sẽ dẫn ông đi thăm lăng mộ nhà bác ngữ Trương Vĩnh Ký tại góc đường Trần Hưng Ðạo-Trần Bình Trọng ở quận 5. Lăng mộ nhà bác ngữ rất có công trong việc phát triển bồi đắp quốc ngữ ấy, sau 30 Tháng Tư, 1975, đã suýt bị phá bỏ, theo lời cương quyết đề nghị của ông cán bộ lớn về văn hóa Việt cộng Trần Bạch Ðằng!
|
Khu vực bùng binh, nơi trước đây từng là Lăng Cha Cả. (Hình: Nguyễn Ðạt/Người Việt)
|
Chúng tôi phải giúp người chú nguyên là giáo viên dạy Sử, ôn lại về thân thế lai lịch một nhân vật đã in đậm hình ảnh trong một giai đoạn lịch sử của Việt Nam.
Cha Cả xuất thân từ một chủng viện Thừa Sai tại Pháp, thụ phong linh mục năm 1765, và được gửi sang Hà Tiên để truyền giáo. Trong thời gian đầu ở Hà Tiên, Cha Cả đã soạn thảo một cuốn từ điển lớn để truyền giáo bằng tiếng Việt. Gặp nhiều khó khăn rắc rối với chính quyền và hải tặc Cambodge ở Hà Tiên, ông phải tạm lánh sang Ấn Ðộ, và trở lại Hà Tiên năm 1774.
Cha Cả được ủy nhiệm chức tổng quản giáo hội Nam Kỳ-Cambodge-Chăm, với tước vị là Giám Mục Adran, người Việt Nam gọi ông là Giám Mục Bá Ða Lộc. Khi hải tặc Cambodge triệt phá tỉnh đạo Hà Tiên, Cha Cả phải lui về Sài Gòn. Năm Tây Sơn khởi nghĩa, Nguyễn Ánh cầu viện Xiêm La; quân Xiêm bị Tây Sơn đánh đại bại. Nguyễn Ánh phải cầu viện Pháp, qua trung gian là Cha Cả.
Cha Cả cùng Hoàng tử Cảnh qua Pháp; một thỏa ước tiếp viện được ký kết, nhưng sau đó lại không được thực hiện. Cha Cả tự thành lập một lực lượng để cứu viện Nguyễn Ánh. Tuy lực lượng do Cha Cả lập nên không mấy hùng hậu, nhưng đã giúp Nguyễn Ánh có được niềm hưng phấn, thuận lợi cho thế tấn công quân Tây Sơn, lúc đó lực lượng chính của Tây Sơn đang bị quân Tàu cầm chân ở Bắc Kỳ. Cũng từ đó Nguyễn Ánh thống nhất được Nam Bắc, lên ngôi hoàng đế, lấy hiệu là Gia Long.
Cha Cả mất vì bạo bệnh vào năm cuối cùng của thế kỷ 18 (năm 1799) trong khi trận chiến giữa quân của Nguyễn Ánh và quân Tây Sơn diễn ra ở Thị Nại-Qui Nhơn. Vua Gia Long rất trọng vọng Cha Cả, xem ông là Giám mục Thượng sư. Ông được đưa về an táng tại tỉnh Gia Ðịnh, ở khu vực gọi là Vườn Xoài-Tân Sơn Nhứt. Kiến trúc của Lăng Cha Cả hoàn toàn theo phong cách Việt Nam, có bình phong, bái đường và hậu cung. Ngôi lăng mái lợp ngói âm dương, những kèo cột đều bằng gỗ quý. Tấm bia lớn dựng phía trước ngôi lăng. Nguyên diện tích Lăng Cha Cả rộng tới 2,000 m2. Khi khu vực Tân Sơn Nhứt phát triển, với phi trường Tân Sơn Nhứt được xây dựng ở xế phía Bắc Lăng Cha Cả, thì ngôi lăng bị thu hẹp lại thành một điểm hình tròn, nằm lọt giữa đường Võ Tánh (bây giờ là đường Hoàng Văn Thụ).
Năm 1980, nhà nước cộng sản lên tiếng sẽ phá hủy Lăng Cha Cả. Tổng Lãnh Sự Pháp ở Sài Gòn đã thu xếp, di chuyển hài cốt Cha Cả về Pháp vào năm 1983. Ngay sau đó ngôi lăng bị san bằng; điểm tròn là vị trí ngôi lăng, hiện nay trở thành bùng binh, là vòng xoay cho 5 ngả đường thuộc các phường 1-2-4; gồm cuối các con đường: Lý Thường Kiệt (đường Nguyễn văn Thoại cũ)-Hoàng Văn Thụ (đường Võ Tánh cũ)-Bùi Thị Xuân (đường mới lập sau 30 tháng tư, 1975), và đường Cộng Hòa (mới lập sau 30 Tháng Tư, dẫn ra quốc lộ 22 đi Tây Ninh).
Nói tới Lăng Cha Cả, các bạn của chúng tôi từng là quân nhân thuộc Bộ Tư Lệnh và Sư Ðoàn 5 Không Quân, đều xúc động nhắc nhớ thời gian trước 30 Tháng Tư. Hàng ngày, các bạn cùng bao nhiêu đồng ngũ đã ăn điểm tâm bằng bánh-mì-Lăng-Cha-Cả.
Một bạn nói: “Không chỉ vì tiện đường đi ngang qua Lăng Cha Cả gần bên doanh trại Bộ Tư Lệnh Không Quân, mà còn vì bánh mì Lăng Cha Cả vừa thơm ngon vừa nóng hổi, lại giá rẻ nữa. Ổ bánh mì ấy, kèm với miếng ớt đỏ tươi, điểm tâm trên máy bay thì thật là 'hết sẩy'!”
|
Lăng Cha Cả ngày xưa. (Hình: Internet)
|
Chúng tôi không nói gì, nhưng hẹn với người chú họ là sẽ dẫn ông đi thăm lăng mộ nhà bác ngữ Trương Vĩnh Ký tại góc đường Trần Hưng Ðạo-Trần Bình Trọng ở quận 5. Lăng mộ nhà bác ngữ rất có công trong việc phát triển bồi đắp quốc ngữ ấy, sau 30 Tháng Tư, 1975, đã suýt bị phá bỏ, theo lời cương quyết đề nghị của ông cán bộ lớn về văn hóa Việt cộng Trần Bạch Ðằng!
Một nền kinh tế nợ xấu? (LMAO: Laughing My Ass Off)
Xét về mặt vĩ
mô, Việt Nam đã tạm thời vượt qua giai đoạn nguy cấp nhất, khi hệ thống
ngân hàng có nguy cơ đổ vỡ hàng loạt. Nhưng chờ đợi phía trước con đường
là những biển hiệu ảm đạm chưa có chút hứa hẹn nào cho tăng trưởng, nếu
những cánh cửa mới không được mở ra.
Lãi suất liên ngân
hàng là một chỉ dấu quan trọng của hệ thống. Tại thời điểm cuối quý 3,
đầu quý 4 năm ngoái, lãi suất liên ngân hàng lên rất cao, có thời điểm
tới hơn 40%. Đó là dấu hiệu của tình trạng mất thanh khoản nghiêm trọng
tới mức có thể phá sản bất kỳ lúc nào của nhiều ngân hàng, đặc biệt là
các ngân hàng nhỏ.
Từ đầu năm trở lại đây, lãi suất liên
ngân hàng đã giảm nhiều, hiện nay nằm ở mức một con số. Điều đó cho thấy
mặc dù còn một số ngân hàng nhỏ vẫn trong vùng nguy hiểm, nhưng câu
chuyện đổ vỡ hàng loạt có vẻ như đã được tạm thời loại bỏ.
Từ chỗ chênh vênh bên miệng núi lửa của
khủng hoảng tài chính hồi nửa cuối năm ngoái, kinh tế Việt Nam đang đi
dần vào một mùa đông của suy thoái.
Mùa đông của suy thoái
Lạm phát đã hạ nhiệt, tốc độ tăng giá
tiêu dùng trong sáu tháng qua chỉ có 2,52% so với mức tăng 13,33% của
sáu tháng đầu năm 2011 và 3,37% của sáu tháng đầu năm 2010. Điều này
không lạ vì giữa tăng trưởng tín dụng và lạm phát có quan hệ nhân quả
rất chặt chẽ với độ trễ khoảng 6-8 tháng. Việc lạm phát thấp tại thời
điểm này là kết quả của việc thắt chặt tiền tệ - tín dụng từ khoảng
tháng 4 tới tháng 12 năm ngoái.
Lãi suất ngân hàng nhờ các quyết định
hành chính liên tục kế tiếp nhau của Ngân hàng Nhà nước đã giảm về mức
thấp đáng kể so với năm ngoái. Lãi suất huy động không kỳ hạn về còn 9%
trong khi lãi suất huy động có kỳ hạn nằm ở mức 12-13% và lãi suất cho
vay chính thức giảm còn khoảng 15-17%.
Do lãi suất tiền đồng trong suốt năm
2011 và sáu tháng đầu năm 2012 rất cao so với tốc độ trượt giá đồng tiền
và việc Nhà nước siết chặt quản lý kinh doanh ngoại hối ngoài luồng,
sức ép về tỉ giá lên VND trong giai đoạn vừa qua không lớn. Tiền đồng cơ
bản giữ được giá trị sau đợt phá giá mạnh hồi tháng 2-2011.
Sự ổn định này phần nhiều mang tính tình
huống và giả tạo. Lạm phát sẽ lại bùng phát một khi tín dụng tăng trở
lại giống như kịch bản hồi năm 2010: năm 2008 gặp lạm phát cao tương tự
năm 2011. Năm 2009 lạm phát giảm do hiệu ứng độ trễ của chính sách thắt
chặt vào cuối năm 2008, giống như những gì đang diễn ra hiện nay. Năm
2010 lạm phát vụt lên trở lại ở mức hai con số sau khi chính sách tiền
tệ - tín dụng được nới lỏng một phần.
Điều khá dễ thấy là lãi suất giảm trong
thời gian qua phần nhiều do các biện pháp hành chính. Trên thực tế lạm
phát đã giảm rất mạnh, Ngân hàng Nhà nước đã bơm khá nhiều tiền vào hệ
thống ngân hàng thương mại và dư địa tín dụng được mở toang từ đầu năm
nhưng hệ thống ngân hàng thương mại (mất thanh khoản mạnh và nợ xấu trên
10%) vẫn phải cạnh tranh quyết liệt để giành giật nguồn tiền gửi. Vì
thế lãi suất huy động vẫn cao hơn rất nhiều so với lạm phát.
Câu chuyện tranh cãi về lãi suất thực
dương hay âm, sau hơn một năm, vẫn đối mặt với câu trả lời từ thực tế là
lãi suất thực vẫn còn dương và dương rất nhiều. CPI tháng 5 và tháng 6
vừa qua so với cùng kỳ năm ngoái lần lượt là 8,34% và 6,9% trong khi lãi
suất huy động trung bình vẫn còn ở mức hai con số. Điều này dẫn tới
chuyện lãi suất cho vay có giảm nhưng còn xa mới nằm trong sức chịu đựng
hợp lý của hệ thống doanh nghiệp.
Tương tự, áp lực về tỉ giá hiện nay ở
mức thấp là do chênh lệch về lãi suất gửi VND và USD quá cao. Ngay cả
khi điều chỉnh yếu tố trượt giá, thì lãi suất thực - tức là lãi suất
tiền đồng trừ đi lạm phát của tiền đồng - vẫn cao hơn nhiều so với USD.
Tuy nhiên vì tỉ giá được giữ cố định nên người dân chỉ quan tâm đến lãi
suất danh nghĩa: tiền đồng không mất giá với USD, lãi suất tiền đồng cao
hơn từ 3 lần (hiện nay) tới 5 lần (như hồi năm 2011) so với lãi suất
USD, vì thế không có lý do gì phải giữ USD.
Mức chênh lệch quá lớn này đủ để bảo vệ
người giữ tiền đồng ngay cả khi tiền đồng bị phá giá từ 5% (năm nay)
tới 15% (năm ngoái). Đó là lý do lớn để VND ổn định trong thời gian qua.
Tuy nhiên, lòng tin này của người giữ tiền đồng sẽ bị phá vỡ ngay khi
lãi suất tiền đồng giảm tới mức mà chênh lệch lãi suất VND và USD không
còn đủ lớn để cho họ cảm giác an toàn nữa.
Tăng trưởng kinh tế, theo con số chính
thức của Tổng cục Thống kê, cũng giảm về mức thấp nhất trong khoảng mười
năm trở lại đây. GDP của sáu tháng đầu năm nay tăng 4,38% so với cùng
kỳ năm trước, thấp hơn mức thấp nhất trước đó là 4,46% vào quý 2-2009.
Và điều này hợp lý bởi vì cuộc khủng hoảng năm 2008-2009 diễn ra khi sức
chịu đựng của hệ thống doanh nghiệp còn tương đối tốt do có một thời
gian dài tăng trưởng đều đặn và nhiều doanh nghiệp huy động được tài
chính do phát hành cổ phiếu cho các nhà đầu tư để tạo thành cái đệm tiền
mặt (cash cushion) cho doanh nghiệp khi tín dụng bị thắt chặt.
Trong giai đoạn hiện nay, phần lớn doanh
nghiệp không còn được lợi thế này nữa và vì thế sức chịu đựng của họ
kém hơn rất nhiều so với hồi ba năm trước.
Chưa phải đáy?
Sự ổn định tạm thời trên bề mặt do lạm
phát hạ nhiệt không phải là chỉ dấu của sự an toàn. Khối thuốc nổ lớn
đang nằm trong hệ thống ngân hàng hiện nay là các khoản nợ xấu, và không
ai biết quy mô (đi kèm với sức tàn phá) của nó đến đâu.
Ngay cả số liệu chính thức từ Ngân hàng
Nhà nước cũng không rõ ràng: chiều 7-6-2012, giải trình trước Quốc hội,
Thống đốc Ngân hàng Nhà nước Nguyễn Văn Bình đưa ra con số nợ xấu tới
10%. Tuy nhiên tại hội nghị sơ kết sáu tháng của ngành ngân hàng ngày
7-7-2012 tại Hà Nội lại thông báo rằng tính đến cuối tháng 5, tổng nợ
xấu của toàn hệ thống chiếm 4,47% (tương đương 100.000 tỉ đồng) tổng dư
nợ tín dụng của nền kinh tế.
Mức chênh lệch giữa 4,47% và 10% là vô
cùng lớn, tương đương 241.000 tỉ đồng, hoặc khoảng 11,5 tỉ USD. Công bố
mới nhất của thanh tra ngân hàng lại đưa ra con số nợ xấu của hệ thống
ngân hàng đến cuối tháng 3-2012 là hơn 202.000 tỉ đồng, chiếm 8,6% tổng
dư nợ cấp tín dụng.
Mặc dù có nhiều giải pháp được bàn đến
để giải quyết khối tài sản "xấu" này, nhưng chưa có bất kỳ động tác kiên
quyết nào được thực hiện. Lý do cũng dễ hiểu: Việt Nam đang ở trong
tình trạng có rất nhiều ràng buộc và vì thế không dễ gì giải được bài
toán nợ xấu một cách nhanh chóng.
Đấu tranh để tồn tại
Dưới góc độ vi mô, các doanh nghiệp Việt
Nam đang đứng trước một bài toán khó, có lẽ là khó nhất kể từ trong
lịch sử khiêm tốn về kinh tế thị trường của Việt Nam hiện đại. Trong khi
thị trường đầu ra bị thu hẹp nghiêm trọng, lãi suất các khoản vay vẫn
còn rất cao và khả năng vay mượn thêm khá bi đát, câu chuyện xoay đủ vốn
để cầm cự tiếp trở thành câu chuyện "tồn tại hay không tồn tại".
Có một khe cửa hẹp để giúp các doanh
nghiệp này, đó là dòng vốn tìm đến mục tiêu mua bán và sáp nhập
(M&As). Về triển vọng dài hạn, Việt Nam vẫn là một nền kinh tế đang
phát triển còn nhiều tiềm năng để tiếp tục bứt phá. Điều này khiến nhiều
nhà đầu tư quốc tế đang hướng sự chú ý tới các doanh nghiệp Việt Nam,
đặc biệt là các nhà đầu tư đến từ những quốc gia mà khả năng phát triển
hầu như đã bị bão hòa. Nhật Bản là một trong các quốc gia có sự quan tâm
mạnh mẽ nhất đến việc tìm mua hoặc đầu tư vào các doanh nghiệp Việt
Nam.
Tuy nhiên, đây chỉ là một cánh cửa hẹp.
Nó không phải là một thứ thuốc an thần mà ai cũng có thể mua được ngoài
chợ. Dòng vốn này chỉ tìm đến với một số doanh nghiệp tốt nhất, có nhiều
tiềm năng nhất, được quản trị bài bản nhất trong các ngành có sức hấp
dẫn nhất ở Việt Nam trong trung hạn. Nó cũng chỉ đến được với các doanh
nghiệp biết cách săn lùng và tiếp cận với nó. Nhưng dẫu là một cánh cửa
hẹp, có vẫn còn hơn không.
VN đang cho quảng cáo các sàn vàng ảo, TRÁ HÌNH trong bài viết giả vờ chê trách loại giao dịch này:
http://cafef.vn/20120723021715349CA3...au-tu-vang.chn
Đọc kỹ và phải có chút phân tích mới nhận ra, đây là hình thức QUẢNG CÁO CÂU KHÁCH, do các sàn này trả tiền cho phóng viên đăng lên.
Rất nhiều bài viết trong thời gian gần đây "khéo mà không khéo" quảng cáo cho các sàn vàng này, bằng cách ghi ra đầy đủ website để người đọc truy cập vào đăng ký.
Dân VN sẽ thua chết vì các loại này, không phải vì bị ăn gian, nhưng vì không đủ tin tức, khả năng phân tích
Đọc kỹ và phải có chút phân tích mới nhận ra, đây là hình thức QUẢNG CÁO CÂU KHÁCH, do các sàn này trả tiền cho phóng viên đăng lên.
Rất nhiều bài viết trong thời gian gần đây "khéo mà không khéo" quảng cáo cho các sàn vàng này, bằng cách ghi ra đầy đủ website để người đọc truy cập vào đăng ký.
Dân VN sẽ thua chết vì các loại này, không phải vì bị ăn gian, nhưng vì không đủ tin tức, khả năng phân tích
Sunday, July 22, 2012
Mao ngồi trên đầu Hồ, Hồ ngồi trên đầu dân VN
Tàu nó gạt gây chiến tranh, vì khi đó họ quá sợ Miền Nam VN tiến bộ, bỏ xa dân tộc Đại Háng.
Hồi cuối thập niên 1950, VNCH tiến bộ hơn TQ nhiều, đường xá tốt hơn, hệ thống hỏa xa hiện đại hơn, dân chúng văn minh, lịch sự, có học thức hơn.
Đại Háng liền xúi Tiểu Việt Cộng đánh phá miền Nam VN, để cả xứ bị nghèo, hèn, đói, sập, dơ bẩn, lại thêm chứng HÁCH vào, thì quả là vô cùng tệ hại.
--------------
Học sinh đi học cho rằng mình ngu, ráng học, thì cho dù ngu thật cũng có ngày khá.
Đằng này, cứ cho rằng mình là "đỉnh cao trí tuệ", ông Trần Đức Lương nói VN là "điểm hẹn Thiên niên kỷ của thế giới", thì làm sao mà học hỏi điều gì?
Thế là cả xứ, cả dân tộc VN nay nghèo chung, đói chung, ngu chung, yếu hèn chung từ Nam tới Bắc, ra ngoại quốc cũng chỉ biết làm nail, khựi móng chân thối là hay nhất, đông nhất, chứ không biết làm gì khác để kiếm tiền.
Chưa ra ngoại quốc, đã "mưu tính" làm nail, học nail, để không mong gì hơn là ra ngoại quốc ĐƯỢC đi khựi chân thối ngoại bang kiếm tiền.
Và vẫn hách, dân làm nail rất hách, cho rằng ta đây "khôn", biết cách kiếm nhiều tiền. Các đồng tiền dơ bẩn, chỉ hơn tiền làm điếm 1 chút mà thôi.
--------------
Cả dân tộc đi SAI như vậy, phần lớn là do "mea culpa, mea culpa, mea maxima culpa", nhưng cũng là do Đại Háng xúi vào, do Việt Cộng đem Háng vào ngồi trên đầu Bộ Chính trị, rồi Bộ này ngồi trên đầu dân VN.
Mao ngồi trên đầu Hồ, Hồ ngồi trên đầu dân VN.
Thế là chết cha cái dân tộc này rồi
Hồi cuối thập niên 1950, VNCH tiến bộ hơn TQ nhiều, đường xá tốt hơn, hệ thống hỏa xa hiện đại hơn, dân chúng văn minh, lịch sự, có học thức hơn.
Đại Háng liền xúi Tiểu Việt Cộng đánh phá miền Nam VN, để cả xứ bị nghèo, hèn, đói, sập, dơ bẩn, lại thêm chứng HÁCH vào, thì quả là vô cùng tệ hại.
--------------
Học sinh đi học cho rằng mình ngu, ráng học, thì cho dù ngu thật cũng có ngày khá.
Đằng này, cứ cho rằng mình là "đỉnh cao trí tuệ", ông Trần Đức Lương nói VN là "điểm hẹn Thiên niên kỷ của thế giới", thì làm sao mà học hỏi điều gì?
Thế là cả xứ, cả dân tộc VN nay nghèo chung, đói chung, ngu chung, yếu hèn chung từ Nam tới Bắc, ra ngoại quốc cũng chỉ biết làm nail, khựi móng chân thối là hay nhất, đông nhất, chứ không biết làm gì khác để kiếm tiền.
Chưa ra ngoại quốc, đã "mưu tính" làm nail, học nail, để không mong gì hơn là ra ngoại quốc ĐƯỢC đi khựi chân thối ngoại bang kiếm tiền.
Và vẫn hách, dân làm nail rất hách, cho rằng ta đây "khôn", biết cách kiếm nhiều tiền. Các đồng tiền dơ bẩn, chỉ hơn tiền làm điếm 1 chút mà thôi.
--------------
Cả dân tộc đi SAI như vậy, phần lớn là do "mea culpa, mea culpa, mea maxima culpa", nhưng cũng là do Đại Háng xúi vào, do Việt Cộng đem Háng vào ngồi trên đầu Bộ Chính trị, rồi Bộ này ngồi trên đầu dân VN.
Mao ngồi trên đầu Hồ, Hồ ngồi trên đầu dân VN.
Thế là chết cha cái dân tộc này rồi
Việt Cộng dù sao cũng là Việt Cộng, con cũng như cha, đều NGU như nhau
Thật uổng tiền VEF nuôi TS Dự ăn học 5 năm, đem đổ sông đổ biển.
"Về triển vọng dài hạn, Việt Nam vẫn là một nền kinh tế đang phát triển còn nhiều tiềm năng để tiếp tục bứt phá":
http://cafef.vn/2012072102467365CA34...-te-no-xau.chn
Việt Cộng dù sao cũng là Việt Cộng, con cũng như cha, đều NGU như nhau.
Cho dù đi Mỹ học 5 năm, ăn mấy tấn đồ ăn tại đây, vẫn là chân phèn, đội nón bộ đội.
Con lừa đi đến Mecca vẫn là con lừa.
Việt Cộng con du học Mỹ 5 năm vẫn là Việt Cộng con.
----------------------------
Lý do Việt Nam không thể bao giờ có tương lai, có nền KT phát triển, có "tiềm năng để tiếp tục bức phá", có "triển vọng dài hạn", là tại VIỆT CỘNG còn ngồi trên đầu dân tộc VN.
Cầu Văn Thánh thì cất qua cất lại 6 lần vẫn sập.
Cầu Thăng long thì khỏi chê, vì hết lời để chê!
----------------------------
Trong khi xa lộ VN cất mắc hơn tại Mỹ, kết quả ra sao, chỉ cần hỏi bất cứ ai từng đi ngang, họ sẽ nói cho biết.
Thế này thì làm sao mà phát triển?
----------------------------
Bỏ vào 10 tỉ, 100 tỉ, 1000 tỉ USD, thì chỉ nhân ra cái sai như trên mà thôi.
Mượn ngoại quốc 50 tỉ đô thì cất 100 con đường dỏm, chưa xong đã sập.
Mượn 500 tỉ đô thì chẳng qua sẽ cất 1000 con đường, cây cầu, mau sập, "bê tông cốt tre" mà thôi.
Bỏ ra 100 ngàn tỉ đồng đầu tư thì "được" cái đỏng Vinashin.
Bỏ ra 1 triệu tỉ đồng đầu tư thì "được" 10 cái Vinashin, nay lần lần lộ ra EVN, Vinalines, rồi sẽ tới NMLD Dung Quất, Thủy điện Sơn la.
Cái Sơn la mới là "hàng độc", sập 1 phát là cả Hà nội bị Đại Hồng thủy, hơn Nhật bị sóng thần.
Do sóng thần vào rồi, còn rút ra, chứ mấy tỉ tấn nước sông Đà từ Sơn la tràn về Hà nội thì không nơi đâu rút đi cả, do Hà nội cách biển rất xa, còn các con sông, cầu cống, thì không rút nổi số hàng tỉ tấn nước này.
Mà "không sập mới lạ", do thiết kế kém, nhà thầu ăn chận xi măng, sắt thép.
TS Dự đã bán linh hồn cho ma quỷ giá bao nhiêu tiền?
"Về triển vọng dài hạn, Việt Nam vẫn là một nền kinh tế đang phát triển còn nhiều tiềm năng để tiếp tục bứt phá":
http://cafef.vn/2012072102467365CA34...-te-no-xau.chn
Việt Cộng dù sao cũng là Việt Cộng, con cũng như cha, đều NGU như nhau.
Cho dù đi Mỹ học 5 năm, ăn mấy tấn đồ ăn tại đây, vẫn là chân phèn, đội nón bộ đội.
Con lừa đi đến Mecca vẫn là con lừa.
Việt Cộng con du học Mỹ 5 năm vẫn là Việt Cộng con.
----------------------------
Lý do Việt Nam không thể bao giờ có tương lai, có nền KT phát triển, có "tiềm năng để tiếp tục bức phá", có "triển vọng dài hạn", là tại VIỆT CỘNG còn ngồi trên đầu dân tộc VN.
Cầu Văn Thánh thì cất qua cất lại 6 lần vẫn sập.
Cầu Thăng long thì khỏi chê, vì hết lời để chê!
----------------------------
Trong khi xa lộ VN cất mắc hơn tại Mỹ, kết quả ra sao, chỉ cần hỏi bất cứ ai từng đi ngang, họ sẽ nói cho biết.
Thế này thì làm sao mà phát triển?
----------------------------
Bỏ vào 10 tỉ, 100 tỉ, 1000 tỉ USD, thì chỉ nhân ra cái sai như trên mà thôi.
Mượn ngoại quốc 50 tỉ đô thì cất 100 con đường dỏm, chưa xong đã sập.
Mượn 500 tỉ đô thì chẳng qua sẽ cất 1000 con đường, cây cầu, mau sập, "bê tông cốt tre" mà thôi.
Bỏ ra 100 ngàn tỉ đồng đầu tư thì "được" cái đỏng Vinashin.
Bỏ ra 1 triệu tỉ đồng đầu tư thì "được" 10 cái Vinashin, nay lần lần lộ ra EVN, Vinalines, rồi sẽ tới NMLD Dung Quất, Thủy điện Sơn la.
Cái Sơn la mới là "hàng độc", sập 1 phát là cả Hà nội bị Đại Hồng thủy, hơn Nhật bị sóng thần.
Do sóng thần vào rồi, còn rút ra, chứ mấy tỉ tấn nước sông Đà từ Sơn la tràn về Hà nội thì không nơi đâu rút đi cả, do Hà nội cách biển rất xa, còn các con sông, cầu cống, thì không rút nổi số hàng tỉ tấn nước này.
Mà "không sập mới lạ", do thiết kế kém, nhà thầu ăn chận xi măng, sắt thép.
TS Dự đã bán linh hồn cho ma quỷ giá bao nhiêu tiền?
Saturday, July 21, 2012
Đọc lại ca dao thời cộng sản
Văn
chương truyền khẩu hay văn chương bác học đều giúp cho cuộc sống làm
người thăng hoa, nó phản ảnh trung thực những thói hư tật xấu, những bất
công xã hội qua mọi thời đại từ thời Bắc thuộc, Pháp thuộc đến cộng sản
“thuộc” đều có sự đóng góp trí tuệ của mọi người không kể nguồn gốc,
thành phần, giai cấp xã hội và mỗi đóng góp có giá trị riêng của nó, rất
thâm thúy rất thông minh ở tầm cao trí tuệ đáng nể phục.
Không kể văn chương phản kháng
bình dân hay bác học thời Bắc thuộc, Pháp thuộc chỉ xin nhắc đến văn
chương bình dân, văn chương truyền khẩu phản ảnh sức phản kháng của
người dân phổ biến, lưu truyền trong thời cộng sản thuộc, nhất là sau
những ngày cộng sản Bắc Việt cưỡng chiếm Miền Nam tự do.
Có thể nói, ngay những ngày đầu
khi thấy được bản chất của cộng sản, người dân đã phản kháng chế độ qua
việc làm thơ, làm vè, ca dao, sửa lời nhạc “đỏ” chống lại các chính sách
bất hợp lý gây hậu quả nghiêm trọng hoặc các chính sách không tưởng,
phản động không có thật trong đời sống thực tiễn của người dân như việc
thay đổi tên đường phố Sài Gòn từ đường Công Lý thành Nam Kỳ Khởi Nghĩa
và đường Tự Do thành ra tên Đồng Khởi, người dân đã có hai câu thơ lưu
truyền, phản ảnh con đường đã đổi tên cũng là lúc tự do, công lý biến
khỏi đời sống thực tế của đại đa số quần chúng nhân dân Miền Nam:
“Nam Kỳ Khởi Nghĩa tiêu Công Lý,
Đồng Khởi vùng lên mất Tự do.”
Trong số thơ vè, ca dao phản đối
chính sách của nhà nước cộng sản về phân phối nhu yếu phẩm gồm gạo
đường, thịt cá, rau trái, vải vóc... theo qui định khiến người dân than
thở qua các câu thơ, vè rất hiện thực:
“Một năm hai mét vải thô
Nếu đem may áo cụ Hồ ló ra
May áo thì hở lá đa
Chị em thiếu vải hóa ra lõa lồ
Vội đem cất ảnh Bác Hồ
Sợ rằng bác thấy tô hô Bác thèm.”
Về việc phản ảnh chính sách kinh
tế tâp trung yếu kém, thiếu thốn mọi bề của chế độ mới qua việc so sánh
với chế độ cũ người dân truyền tai nhau khẩu hiệu:
“Đả đảo Thiệu-Kỳ mua cái gì cũng có
Hoan hô Hồ Chí Minh mua cây đinh phải đăng ký.”
Và để châm biếm chính sách tự do
cư trú, đi lại có tính hài hước của nhà nước công sản với các xứ văn
minh lẫn các xứ lạc hậu chậm tiến, không đâu giống như ở xứ Việt Nam qua
việc cách tân thơ:
“Mang danh dân chủ cộng hòa
Đi ra khỏi tỉnh phải qua cửa quyền
Xuất trình giấy phép liên miên
Chứng từ thị thực ở miền nào qua
Trăm năm trong cõi người ta
Ở đâu cũng được đi ra đi vào
Xa xôi như xứ Bồ Đào
Người ta cũng được đi vào đi ra
Đen đủi như Ăng Gô La
Người ta cũng được đi ra đi vào
Chậm tiến như ở nước Lào
Người ta cũng được đi vào đi ra
Chỉ riêng có ở nước ta
Người ta không được đi ra đi vào.”
Cũng như để phản ảnh tệ nạn hiện
thực xã hội, xã hội chủ nghĩa của thời cộng sản “thuộc” mọi người dân
đều thấy, đều biết nó là sự kiện có thật trước mắt mà đảng không thể phủ
nhận, không thể đổ cho hậu quả chiến tranh hay tàn dư chế độ cũ được vì
hình ảnh “tượng bác” không thể tìm thấy trong thời còn chính quyền Sài
Gòn:
“Chiều chiều trên bến Ninh Kiều
Dưới chân tượng bác đĩ nhiều hơn dân.”
Và nói về tệ nạn tham nhũng, tham ô của chế độ cộng sản hiện nay người dân có câu:
“Phong lan, phong chức, phong bì
Trong ba thứ ấy, thứ gì quý hơn?
Phong lan ngắm cảnh cũng buồn
Phong chức thì phải cúi luồn vào ra
Chỉ còn cái phong thứ ba
Mở ra thơm nức, cả nhà cùng vui.”
Ngoài những câu thơ vè, ca dao đã
đề cập ở trên được phổ biến mấy mươi năm qua, nó trở thành quen thuộc,
có rất ít người trong chúng ta chưa nghe nói đến và mãi đến ngày nay
hiện tượng châm biếm, mỉa mai, phản kháng vẫn còn tồn tại, nó chưa được
đẩy lùi, điều đó chỉ ra rằng xã hội chủ nghĩa mấy mươi năm xây dựng
không đi tới đâu, vẫn còn nhiều xấu ác của đàn áp, bất công đáng xấu hổ ở
thời hiện đại văn minh nên người dân thấp cổ bé miệng, tay không tấc
sắt vẫn còn tiếp tục phản kháng, chống đối nhà nước hà khắc bạo tàn qua
nhiều hình thức trong đó có các câu thơ vè, ca dao khẩu hiệu dễ hiểu dễ
nhớ truyền khẩu trong nhân dân.
Điển hình cho nhận định vừa kể là
trong thời gian gần đây có hai câu cách ngôn không dưới dạng thơ vè, ca
dao rất phổ biến trên cộng đồng cư dân mạng, trong thực tiễn đời sống
của người dân trong lẫn ngoài nước, hai câu nói thâm thúy thông minh
ngắn gọn diễn tả đầy đủ, phản ảnh đúng thật hiện thực bản chất của nhà
nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam, một nhà nước lạc hậu so với
đa phần thế giới còn lại, một nhà nước rừng rú vô luật lẫn bất lực được
người dân khắp nước truyền tai nhau:
“Ở Việt Nam công lý là tên của một diễn viên hài.”
Câu nói rất hay mang hai nghĩa
đều có thật trong nước Việt Nam: nghĩa thứ nhất, Công Lý tên của diễn
viên hài là có thật; nghĩa thứ hai, công lý chỉ là trò hề, công lý không
hề có ở nước Việt Nam cộng sản. Qua kết luận ở Việt Nam, công lý là tên
của diễn viên hài của ai đó quá xuất sắc không chê vào đâu được. Câu
nói đúc kết toàn bộ các hiện thực liên quan đến bộ mặt thật của công lý
như cướp đất nông dân, tham nhũng hối lộ, quan chức lạm quyền, công an
đánh chết người thường xuyên xảy ra, an ninh hành hung bắt người tùy
tiện, thậm chí cán bộ đảng viên những kẻ thực thi luật pháp ngang nhiên
tuyên bố ngang tàng như một ông vua con “luật là tao, tao là luật” vẫn
không bị trừng trị đích đáng, đúng người đúng tội vì công lý không còn
hiện hữu trong nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Thiển nghĩ
câu nói ở Việt Nam công lý là tên của diễn viên hài đã diễn tả đúng
nhất, thật nhất, đầy đủ nhất về bản chất công lý của nhà nước cộng sản
Việt Nam.
Có một câu nói khác cũng rất hay,
rất sâu sắc không thua kém câu công lý là tên của diễn viên hài. Câu
nói chỉ ra hậu quả của chính sách trồng người, sản xuất sản phẩm người
như khuôn đúc, nó tiêm nhiễm, lây lan vào mọi ngõ ngách của xã hội Việt
Nam, chủ yếu là trong những con người mới xã hội chủ nghĩa, những cán bộ
đảng viên cộng sản có chức có quyền của chế độ cộng sản. Câu nói có nội
dung bàn về giả dối của con người, xã hội Việt Nam về con người mới, về
chủ nghĩa xã hội:
“Ở Việt Nam mọi thứ có nguồn gốc đảng, nhà nước cộng sản đều giả, chỉ có dối trá là thật.”
Câu nói lên án hậu quả giả dối
tràn lan trở thành nếp văn hóa của con người mới xã hội chủ nghĩa, nào
là ngọn đuốc sống Lê Văn Tám giả, đạo đức Hồ Chí Minh giả, cuộc kháng
chiến thần thánh đánh Pháp đuổi Mỹ giả, khẩu hiệu Không có gì quý hơn độc lập tự do
giả, đất đai là sở hữu toàn dân giả, kinh tế thị trường định hướng xã
hội chủ nghĩa giả, con đường tiến lên xã hội chủ nghĩa là sự lựa chon
đúng đắn của nhân dân giả, nhà nước ta là nhà nước pháp quyền xã hội chủ
nghĩa, là dân chủ vạn lần hơn giả... đó chỉ là một số nhỏ giả, dối trá
có nguồn gốc từ đảng nhà nước là sự kiện dối trá có thật của đảng, nhà
nước cộng sản Việt Nam!
Giả dối, dối trá không chỉ nằm im
trong lời nói của các quan chức nhà nước mà nó còn leo cao luồn sâu
trong các hành động gán ghép tội danh “chống người thi hành công vụ” cho
những người nông dân chống xã hội đen cấu kết xã hội đỏ cưỡng cướp đất
đai bất công của họ và ngang nhiên gán ghép tội danh “gây rối trật tự
công cộng”, bị các thế lực thù địch xúi dục cho những người xuống đường
bày tỏ lòng yêu nước chống quân xâm lược Trung Cộng.
Giả dối, dối trá còn hiện diện
trong các thủ tục tố tụng hình sự, trong các văn kiện quy phạm pháp luật
với các bản án vô lý bất công và những người có đầu óc bình thường đều
nhận ra nhà nước pháp quyền diễn trò công lý nhưng nó vẫn cứ “vô tư”
diễn ra ngày này qua tháng khác.
Điển hình là việc nhà nước pháp
quyền không để lọt người lọt tội của “băng nhóm” ba tên trộm hai con vịt
với đầy đủ chính phạm, tòng phạm bị kết án tổng cộng hơn mười năm tù
giam. So với việc xử vụ án băng nhóm công an cố ý giết người chỉ với bốn
năm tù giam cho chính phạm, họ cho rằng không đủ yếu tố cấu thành tội
cho các tòng phạm cố ý giết người? Có lẽ họ phán như thế vì chính phạm
có tài phân thân, thành tòng phạm nắm tay giữ chân, đè đầu xuống đất đập
vào gáy nạn nhân, không cho thân nhân nạn nhân đi cứu chữa để nạn nhân
chết dần chết mòn trong đau đớn đói khát? Lạ là công lý của nước dân chủ
vạn lần hơn kết án tội trộm vịt, giết vịt tổng cộng hơn mười năm tù
giam, còn tội của công an giết người chỉ ở tù 4 năm. Có lẽ công lý kiểu
này chỉ có ở nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam?
Ngoài ra giả dối, dối trá còn
hiện diện trong các điều luật do nhà nước ban hành, thi hành trong đời
sống như điều 6 luật báo chí có ghi: “thông tin trung thực về tình hình trong nước và thế giới phù hợp với lợi ích của đất nước và của nhân dân”.
Thật hết nước nói, chỉ một câu ngắn, lại là điều luật cấp nhà nước, đã
lộ ra dối trá quá lộ liễu, còn gì là luật pháp bởi thông tin phù hợp với
lợi ích của đất nước, của nhân dân thì còn chỗ đâu cho thông tin trung
thực, hở các nhà lập pháp của nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt
Nam?
Không chỉ có luật báo chí, ngay
cả luật công đoàn ở điều 1 có câu chữ, ngữ nghĩa tối tăm và dối trá lộ
liễu không hề thua kém luật báo chí: “Công đoàn là tổ chức chính trị -
xã hội rộng lớn của giai cấp công nhân và của người lao động Việt Nam
tự nguyện lập ra dưới sự lãnh đạo của đảng Cộng Sản Việt Nam; là thành
viên trong hệ thống chính trị Việt Nam; là trường học chủ nghĩa xã hội
của người lao động"
Điều luật viết ra cần nêu rõ
nghĩa từng câu từng chữ nhưng luật báo chí, luật công đoàn của Việt Nam
rất tối nghĩa và nếu có ai đọc qua các điều luật của nhà nước pháp quyền
xã hội chủ nghĩa đều thấy chúng tối tăm, lắt léo cưỡng lời đoạt ý nhằm
mục đích che đậy dối trá như nhau. Vì thế, trước khi tìm hiểu cái gọi là
luật công đoàn, chúng ta cần điều chỉnh câu chữ trong điều luật cho rõ
nghĩa: “Công đoàn là tổ chức chính trị-xã hội rộng lớn của giai cấp
công nhân, của người lao động Việt Nam tự nguyện lập ra dưới sự lãnh đạo
của đảng cộng sản Việt Nam. Công đoàn là thành viên trong hệ thống
chính trị Việt Nam, là trường học xã hội chủ nghĩa của người lao động.”
Chính vì mục đích dối trá nên
điều luật công đoàn chấm, phẩy lủn củn tối nghĩa mâu thuẫn từ trong nội
dung điều luật viết ra. Tại sao công đoàn tự nguyện lập ra lại nằm dưới
sự lãnh đạo của đảng? Tại sao từ đầu công đoàn mang lưỡng tính chính trị
- xã hội, rồi sau cùng lại nằm trong hệ thống chính trị Việt Nam và còn
biến tướng công đoàn thành trường học xã hội chủ nghĩa? Rõ là trò khỉ,
không ai điên tự nguyện lập ra lại tự nguyện xin đảng lãnh đạo, xin làm
thành viên trong hệ thống chính trị và cải tạo công đoàn thành trường
học xã hội chủ nghĩa trong khi không ai biết xã hội chủ nghĩa ra làm sao
cả. Như thế chỉ có kẻ áp đặt dối trá mới sử dụng xảo ngôn lòng vòng
nhằm láo lừa giai cấp công nhân, lao động qua điều luật “phản” luật từ
trong bản chất của bộ luật nhà nước cộng sản Việt Nam!
Quan sát tổ chức đảng, nhà nước
cộng sản đâu đâu cũng thấy dối trá, bất công và công lý đã không còn
hiện hữu trong nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Tương lai
Việt Nam là một màu xám buồn, mịt mù u tối trước mắt. Thế cho nên sức
phản kháng của nhân dân qua văn chương truyền khẩu thơ vè, ca dao, khẩu
hiệu vẫn còn “cháy” lúc âm ỉ, lúc mãnh liệt, phản ảnh đúng thật hiện
thực đời sống xã hội, xã hội chủ nghĩa Việt Nam thời cộng sản:
“Nhà ai giàu bằng nhà cán bộ
Hộ nào sang bằng hộ đảng viên
Dân tình thất đảo bát điên
Đảng viên mặc sức vung tiền vui chơi.”
Ông Dũng không xuống, thì sẽ bị giết trong ngày rất gần đây
Trước Nghị quyết 11, tháng 2/2011, mọi vệc đều rất dễ dàng, trơn tru.
Các cty muốn nhập máy móc, thiết bị, nguyên nhiên vật liệu, chỉ cần gọi điện thoại cho đầu nậu, ra tiệm vàng, mua mấy trăm ngàn, triệu đô, chỉ là chuyện nhỏ.
Hồi đó bạn tôi bán vàng chợ Tân định mỗi ngày mua bán vài chục cây vàng, vài trăm ngàn đô, chỉ là chuyện thường ngày. Lời mỗi đô có khi chỉ 20 đồng VN. Hàng tháng đút lót cho công an phường, quản lý thị trường, v.v... cả chục triệu đồng.
Nay thì mọi việc teo tóp, ngày bán vài cây, vài ngàn đô, mà cũng không muốn, dám, làm lớn do sợ bị bắt phạt, ở tù, v.v...
Bên ngoài, hàng trăm ngàn doanh nghiệp cũng vậy, gặp tràn đầy khó khăn, tất cả đều do sự CỰC KỲ NGU XUẨN CỦA THẰNG DŨNG mà ra.
-------------------
Người ta đang làm ăn, xuất nhập ào ào, thì thằng Dũng chặn lại hết. Xuất khẩu hàng về, có USD, nó không cho nhận ra, bắt buộc phải bán lại cho NHNN.
Rồi khi người ta cần nhập khẩu máy móc, phụ tùng, nguyên nhiên vật liệu, thì nó bắt phải làm đơn xin phép. Cha mẹ nó, đứa nào sinh ra thằng con ngu như vậy thì chết sướng hơn (và chết hết rồi), làm đơn thì phải kê khai để làm gì, khi nào sẽ có USD bán trả lại, v.v...
Luôn luôn, các đơn này không bao giờ được ai đọc, mà quan trọng nhất là phong bì kèm theo có bao nhiêu ông đầu bự (giấy $100) trong đó.
Cty con, nhỏ, thì chết chắc, vì đâu đút tiền cho đủ, do đó không mua được USD, không có hàng nhập về, cty sập có khi chỉ vì thiếu 1 bộ phận máy móc quan trọng nào đó.
Cty lớn có tiền đút lót thì khi nhập hàng về phải tính vào tiền vốn, do đó vốn tăng cao, giá thành sản phẩm tăng vọt, bán không ra hàng, lại bị lỗ.
Làm ít thì không có economies of scale, giá mắc. Làm nhiều thì bán không hết.
-------------------
Tất cả 100% chỉ là do thằng khốn kiếp, con hoang Nguyễn Tấn Dũng mà ra.
Thằng này mà bị đem xử bắn công khai, công cộng, thì VN mới khá lên nổi.
Các cty muốn nhập máy móc, thiết bị, nguyên nhiên vật liệu, chỉ cần gọi điện thoại cho đầu nậu, ra tiệm vàng, mua mấy trăm ngàn, triệu đô, chỉ là chuyện nhỏ.
Hồi đó bạn tôi bán vàng chợ Tân định mỗi ngày mua bán vài chục cây vàng, vài trăm ngàn đô, chỉ là chuyện thường ngày. Lời mỗi đô có khi chỉ 20 đồng VN. Hàng tháng đút lót cho công an phường, quản lý thị trường, v.v... cả chục triệu đồng.
Nay thì mọi việc teo tóp, ngày bán vài cây, vài ngàn đô, mà cũng không muốn, dám, làm lớn do sợ bị bắt phạt, ở tù, v.v...
Bên ngoài, hàng trăm ngàn doanh nghiệp cũng vậy, gặp tràn đầy khó khăn, tất cả đều do sự CỰC KỲ NGU XUẨN CỦA THẰNG DŨNG mà ra.
-------------------
Người ta đang làm ăn, xuất nhập ào ào, thì thằng Dũng chặn lại hết. Xuất khẩu hàng về, có USD, nó không cho nhận ra, bắt buộc phải bán lại cho NHNN.
Rồi khi người ta cần nhập khẩu máy móc, phụ tùng, nguyên nhiên vật liệu, thì nó bắt phải làm đơn xin phép. Cha mẹ nó, đứa nào sinh ra thằng con ngu như vậy thì chết sướng hơn (và chết hết rồi), làm đơn thì phải kê khai để làm gì, khi nào sẽ có USD bán trả lại, v.v...
Luôn luôn, các đơn này không bao giờ được ai đọc, mà quan trọng nhất là phong bì kèm theo có bao nhiêu ông đầu bự (giấy $100) trong đó.
Cty con, nhỏ, thì chết chắc, vì đâu đút tiền cho đủ, do đó không mua được USD, không có hàng nhập về, cty sập có khi chỉ vì thiếu 1 bộ phận máy móc quan trọng nào đó.
Cty lớn có tiền đút lót thì khi nhập hàng về phải tính vào tiền vốn, do đó vốn tăng cao, giá thành sản phẩm tăng vọt, bán không ra hàng, lại bị lỗ.
Làm ít thì không có economies of scale, giá mắc. Làm nhiều thì bán không hết.
-------------------
Tất cả 100% chỉ là do thằng khốn kiếp, con hoang Nguyễn Tấn Dũng mà ra.
Thằng này mà bị đem xử bắn công khai, công cộng, thì VN mới khá lên nổi.
Friday, July 20, 2012
Măng tre đóng hộp của China
Đây là cách làm măng tre đóng hộp của chệt cộng Đây là đũa tre hàng ngày ta vẫn dùng
Chúng lấy kéo cắt ra thành từng đoạn
Cho vào một cái nồi nhỏ, đũa mới cắt được ngâm nước, nêm vào ít muối
Một ít gia vị của trung quốc
Thêm vào hai loại hóa chất
thêm háa chất 1
thêm hóa chất 2
Khoắng lên đều
quậy đều. Cho tất cả vào một cái lọ
Cất đi
24giờ sau…
Đũa tre đã mềm biến thành măng… (nhờ hóa chất)
Lấy ra… cho vào nấu cách nào tuỳ thích
Ngon không ???
Nhờ hóa chất đũa tre ngâm sau 24 giờ biến thành măng!
Đi nhà hàng Tàu nhiều lần sẽ hui nhị tì sớm hơn tuổi thọ
Hầy à,
Nị nói gì thì cứ nói
Ngộ thấy các A-Muối vẫn dễ thương quá mà
Chúng lấy kéo cắt ra thành từng đoạn
Cho vào một cái nồi nhỏ, đũa mới cắt được ngâm nước, nêm vào ít muối
Một ít gia vị của trung quốc
Thêm vào hai loại hóa chất
thêm háa chất 1
thêm hóa chất 2
Khoắng lên đều
quậy đều. Cho tất cả vào một cái lọ
Cất đi
24giờ sau…
Đũa tre đã mềm biến thành măng… (nhờ hóa chất)
Lấy ra… cho vào nấu cách nào tuỳ thích
Ngon không ???
Nhờ hóa chất đũa tre ngâm sau 24 giờ biến thành măng!
Đi nhà hàng Tàu nhiều lần sẽ hui nhị tì sớm hơn tuổi thọ
Hầy à,
Nị nói gì thì cứ nói
Ngộ thấy các A-Muối vẫn dễ thương quá mà
Sự đời có bốn cái ngu: Yêu Nga – Ghét Mỹ – Thích Cu – Theo Tàu
Lần đầu tiên trong lịch sử 45 năm ASEAN, các ngoại trưởng trong khối đã
họp và hành động cho những vấn đề rất khó, trong đó tranh chấp biển Đông
là vấn đề lớn nhất, nhưng kết thúc lại không có một “thông cáo chung”
nào đưa ra.
Trong quá khứ, các tuyên bố chung thường ghi lại những quyết định của ASEAN. Không có tuyên bố chung, không những Campuchia không đưa ra được quan điểm của ASEAN về vấn đề tranh chấp biển Đông mà còn cả những vấn đề khác mà ASEAN đã thảo luận.
Điều này có thể là không lạ, nhưng làm dư luận ngạc nhiên, bởi TQ biết trước, năm 2012 Campuchia là Chủ Tịch luân phiên ASEAN. Tuần đầu tháng 7, tại Phnom Penh sẽ khai mạc Hội nghị tham vấn không chính thức ASEAN-Trung Quốc về Bộ quy tắc ứng xử (COC) trên Biển Đông với sự tham dự của đại diện 10 nước ASEAN và Trung Quốc (dự kiến có cả Mỹ và Nhật) cùng các đối tác đối thoại trên Diễn đàn khu vực ASEAN lần thứ 19 (ARF19) nằm trong khuôn khổ Hội nghị Ngoại trưởng ASEAN thường kỳ thứ 45 (AMM45), của Ủy ban Hiệp ước Đông Nam Á không có vũ khí hạt nhân (Hiệp ước SEANWFZ) tổng kết 5 năm thực hiện Kế hoạch hành động tăng cường triển khai Hiệp ước SEANWFZ (2007-2012).
Lường trước tầm ảnh hưởng quan trọng này và sự trùng hợp sự kiện xung đột bãi cạn Scarborough với Philippines Trung quốc đã “dọn bãi” cho mình khá tươm tất nhưng cũng không kém phần lộ liễu, thô thiển, để gọi là “trơ tráo”.
Đầu tháng 6. Tin đăng trên mạng của QQ News quảng cáo với tiêu đề “Trung Quốc đầu tư 120 triệu nhân dân tệ viện trợ cho quân đội Campuchia (để) giảm căng thẳng biển Nam Trung Hoa (biển Đông)”(?!). Về nguyên tắc, Campuchia thì có liên quan gì đến Biển Đông?
Nhưng được vài ngày thì điều chỉnh lại cho chính thức đúng với những gì mà Bộ Trưởng Quốc Phòng TQ Lương Quang Liệt mang theo đến Phnom Penh sau đó, là Hợp Tác quân sự viện trợ cho Campuchia 19 triệu USD lại còn đưa học viên sĩ quan nước này qua Trung Quốc đào tạo giúp
Trung Quốc không hào phóng đến mức tự nhiên cho không! Đúng vào thời điểm trước khi diễn ra Hội Nghị, vậy đổi lại Bắc Kinh sẽ được cái gì đằng sau khoản viện trợ khá lớn cho Campuchia một nước kề cận Việt Nam này? (giaoduc.net.vn) – Không khó lắm để dư luận có thể đoán được.
Nhưng người ta ngạc nhiên là vì trước đó Thủ tướng Malaysia và Phó tổng thống Philippines (2 trong số 4 quốc gia tranh chấp trực tiếp với TQ trên Biển Đông) bất ngờ đưa ra một hướng đi mới nhằm đoàn kết 4 nước thành viên ASEAN có cùng tuyên bố chủ quyền trên biển Đông là sớm có phiên họp riêng để bàn bạc giải pháp, thì muốn hay không nó đã là vấn đề “nội vụ” nổi cộm của chung khối ASEAN. Nhưng cuối cùng thì không có “thông cáo chung” gần như có nghĩa “phiên họp riêng” cho một giải pháp “đoàn kết” trong khối về Biển Đông đã bị “Việt Vị” mà trọng tài thổi còi là ai thì cũng không khó để biết !
Thủ tướng Malaysia và Phó tổng thống Philippines
Trong quá khứ, các tuyên bố chung thường ghi lại những quyết định của ASEAN. Không có tuyên bố chung, không những Campuchia không đưa ra được quan điểm của ASEAN về vấn đề tranh chấp biển Đông mà còn cả những vấn đề khác mà ASEAN đã thảo luận.
Điều này có thể là không lạ, nhưng làm dư luận ngạc nhiên, bởi TQ biết trước, năm 2012 Campuchia là Chủ Tịch luân phiên ASEAN. Tuần đầu tháng 7, tại Phnom Penh sẽ khai mạc Hội nghị tham vấn không chính thức ASEAN-Trung Quốc về Bộ quy tắc ứng xử (COC) trên Biển Đông với sự tham dự của đại diện 10 nước ASEAN và Trung Quốc (dự kiến có cả Mỹ và Nhật) cùng các đối tác đối thoại trên Diễn đàn khu vực ASEAN lần thứ 19 (ARF19) nằm trong khuôn khổ Hội nghị Ngoại trưởng ASEAN thường kỳ thứ 45 (AMM45), của Ủy ban Hiệp ước Đông Nam Á không có vũ khí hạt nhân (Hiệp ước SEANWFZ) tổng kết 5 năm thực hiện Kế hoạch hành động tăng cường triển khai Hiệp ước SEANWFZ (2007-2012).
Lường trước tầm ảnh hưởng quan trọng này và sự trùng hợp sự kiện xung đột bãi cạn Scarborough với Philippines Trung quốc đã “dọn bãi” cho mình khá tươm tất nhưng cũng không kém phần lộ liễu, thô thiển, để gọi là “trơ tráo”.
Đầu tháng 6. Tin đăng trên mạng của QQ News quảng cáo với tiêu đề “Trung Quốc đầu tư 120 triệu nhân dân tệ viện trợ cho quân đội Campuchia (để) giảm căng thẳng biển Nam Trung Hoa (biển Đông)”(?!). Về nguyên tắc, Campuchia thì có liên quan gì đến Biển Đông?
Nhưng được vài ngày thì điều chỉnh lại cho chính thức đúng với những gì mà Bộ Trưởng Quốc Phòng TQ Lương Quang Liệt mang theo đến Phnom Penh sau đó, là Hợp Tác quân sự viện trợ cho Campuchia 19 triệu USD lại còn đưa học viên sĩ quan nước này qua Trung Quốc đào tạo giúp
Trung Quốc không hào phóng đến mức tự nhiên cho không! Đúng vào thời điểm trước khi diễn ra Hội Nghị, vậy đổi lại Bắc Kinh sẽ được cái gì đằng sau khoản viện trợ khá lớn cho Campuchia một nước kề cận Việt Nam này? (giaoduc.net.vn) – Không khó lắm để dư luận có thể đoán được.
Lễ ký kết hiệp định hợp tác quân sự
giữa ông Lương Quang Liệt với người đồng nhiệm Camphuchia, đại tướng Tea
Banh, trong đó có điều khoản Bắc Kinh sẽ viện trợ cho Phnom Penh 19
triệu USD, đổi lại Bắc Kinh sẽ nhận được những gì từ Campuchia? Chí ít
là sự ủng hộ quan điểm của Trung Quốc trên biển Đông, nét mặt rạng rỡ
của ông Tea Banh tại lễ ký kết viện trợ.
Nhưng người ta ngạc nhiên là vì trước đó Thủ tướng Malaysia và Phó tổng thống Philippines (2 trong số 4 quốc gia tranh chấp trực tiếp với TQ trên Biển Đông) bất ngờ đưa ra một hướng đi mới nhằm đoàn kết 4 nước thành viên ASEAN có cùng tuyên bố chủ quyền trên biển Đông là sớm có phiên họp riêng để bàn bạc giải pháp, thì muốn hay không nó đã là vấn đề “nội vụ” nổi cộm của chung khối ASEAN. Nhưng cuối cùng thì không có “thông cáo chung” gần như có nghĩa “phiên họp riêng” cho một giải pháp “đoàn kết” trong khối về Biển Đông đã bị “Việt Vị” mà trọng tài thổi còi là ai thì cũng không khó để biết !
Thủ tướng Malaysia và Phó tổng thống Philippines
Ngoại trưởng Indonesia Marty Natalegawa tỏ ra “cực kỳ không hài lòng”:
“Tôi thấy việc này hoàn toàn không thỏa mãn. Chỉ một đoạn văn đơn giản
thay cho những gì chúng ta đã nói suốt thời gian qua?”.
Ngoại trưởng Singapore K.Shanmugam cũng nhìn nhận: “Vai trò của nước chủ tịch là phải đảm bảo thúc đẩy sự đồng thuận đó, nhưng điều này đã không xảy ra. Nếu chúng ta không nói về những gì đã xảy ra ngay tại khu vực này, tôi nghĩ điều đó ảnh hưởng đến uy tín của ASEAN”.
Tổng thư ký ASEAN Surin Pitsuwan cho hay Việt Nam và Philippines muốn văn kiện này đề cập tới tranh cãi gần đây giữa Philippines và Trung Quốc tại bãi cạn Scarborough. Việc hội nghị lần này không thể đưa ra thông cáo chung xuất phát từ sự cản trở của nước chủ nhà Campuchia.
Còn Ngoại trưởng Campuchia, Hor Namhong nói với báo chí “Hội Nghị của các ngoại trưởng ASEAN không phải là một phiên toà, không phải là nơi đưa ra phán quyết về tranh chấp”.
Ngoại Trưởng Phạm Bình Minh (trái) – Ngoại trưởng Campuchia Hor Namhong (phải).
Còn Tân Hoa Xã đăng tin Ngoại Trưởng TQ Dương Khiết Trì cám ơn Campuchia vì ủng hộ “Lợi ích cốt lõi” của TQ.
“Trung Quốc đã mua tinh thần hội nghị này, đơn giản là vậy” - (New York Time)
Đây là kẽ nứt đầu tiên của con đê bảo vệ sự độc lập của ASEAN. Phnom Penh muốn đảm bảo rằng Trung Quốc sẽ tiếp tục viện trợ cho Campuchia vào năm tới khi nước này thôi giữ chức chủ tịch ASEAN.
Các hoạt động của ASEAN tuần qua được đánh giá là “tối quan trọng” đối với khu vực. Rõ ràng là sự rạn nứt trong nội bộ ASEAN có thể cản trở sự hình thành của Cộng đồng chính trị - an ninh ASEAN, một trong ba trụ cột của Cộng đồng ASEAN vào năm 2015, dẫn tới nguy cơ ASEAN bị chia rẽ thành các nước nằm trong đất liền và các nước ven biển.
Campuchia như cho thấy nước này đang giữ thái độ ôn hòa với Trung Quốc. Điều này sẽ khiến việc đàm phán COC với Trung Quốc sắp tới đây càng trở nên khó khăn hơn. Philippines và các nước ASEAN khác cũng khó lòng có thể tin tưởng Campuchia sẽ giữ bí mật các quan điểm đàm phán của các nước này. (CARL THAYER Học viện Quốc phòng Úc)
Ba mười năm trước hàng triệu quả mìn “cóc”, hàng ngàn tấn đạn AK47 của Trung Quốc qua tay “Khờme đỏ” đã khiến 25 ngàn (tương đương 3 sư đoàn) con em miền Nam VN phải nằm xuống trên lãnh thổ Campuchia để cứu dân tộc này thoát khỏi họa “diệt chủng” và “đỡ đầu” cho CP Campuchia hiện nay. Ba mươi năm sau, Campuchia phấn khởi vỗ tay hoan hô Trung Quốc (kẻ tạo ra con quái vật Khờ Me đỏ) trong kế hoạch xâm lược Biển Đông của Việt Nam.
Chúng ta có thấy mỉa mai, cay đắng lắm không? – Dùng cái từ “Ngu” thì không ổn lắm, chủ yếu cho liền vần câu chữ, chính xác phải nói là “sai lầm” từ sai lầm tiếp nối sai lầm như là tội ác của các nhà lãnh đạo CSVN đã khiến cương thổ đất đai biển trời của cha ông bị thất thoát, không thể lấy lại được mà máu xương nhân dân lại hao tốn phí phạm vô ích, di lụy để lại không biết tới thế kỷ nào mới phôi phai trong lòng người dân Việt.
Ngoại trưởng Singapore K.Shanmugam cũng nhìn nhận: “Vai trò của nước chủ tịch là phải đảm bảo thúc đẩy sự đồng thuận đó, nhưng điều này đã không xảy ra. Nếu chúng ta không nói về những gì đã xảy ra ngay tại khu vực này, tôi nghĩ điều đó ảnh hưởng đến uy tín của ASEAN”.
Tổng thư ký ASEAN Surin Pitsuwan cho hay Việt Nam và Philippines muốn văn kiện này đề cập tới tranh cãi gần đây giữa Philippines và Trung Quốc tại bãi cạn Scarborough. Việc hội nghị lần này không thể đưa ra thông cáo chung xuất phát từ sự cản trở của nước chủ nhà Campuchia.
Còn Ngoại trưởng Campuchia, Hor Namhong nói với báo chí “Hội Nghị của các ngoại trưởng ASEAN không phải là một phiên toà, không phải là nơi đưa ra phán quyết về tranh chấp”.
Ngoại Trưởng Phạm Bình Minh (trái) – Ngoại trưởng Campuchia Hor Namhong (phải).
Còn Tân Hoa Xã đăng tin Ngoại Trưởng TQ Dương Khiết Trì cám ơn Campuchia vì ủng hộ “Lợi ích cốt lõi” của TQ.
“Trung Quốc đã mua tinh thần hội nghị này, đơn giản là vậy” - (New York Time)
Đây là kẽ nứt đầu tiên của con đê bảo vệ sự độc lập của ASEAN. Phnom Penh muốn đảm bảo rằng Trung Quốc sẽ tiếp tục viện trợ cho Campuchia vào năm tới khi nước này thôi giữ chức chủ tịch ASEAN.
Các hoạt động của ASEAN tuần qua được đánh giá là “tối quan trọng” đối với khu vực. Rõ ràng là sự rạn nứt trong nội bộ ASEAN có thể cản trở sự hình thành của Cộng đồng chính trị - an ninh ASEAN, một trong ba trụ cột của Cộng đồng ASEAN vào năm 2015, dẫn tới nguy cơ ASEAN bị chia rẽ thành các nước nằm trong đất liền và các nước ven biển.
Campuchia như cho thấy nước này đang giữ thái độ ôn hòa với Trung Quốc. Điều này sẽ khiến việc đàm phán COC với Trung Quốc sắp tới đây càng trở nên khó khăn hơn. Philippines và các nước ASEAN khác cũng khó lòng có thể tin tưởng Campuchia sẽ giữ bí mật các quan điểm đàm phán của các nước này. (CARL THAYER Học viện Quốc phòng Úc)
Ba mười năm trước hàng triệu quả mìn “cóc”, hàng ngàn tấn đạn AK47 của Trung Quốc qua tay “Khờme đỏ” đã khiến 25 ngàn (tương đương 3 sư đoàn) con em miền Nam VN phải nằm xuống trên lãnh thổ Campuchia để cứu dân tộc này thoát khỏi họa “diệt chủng” và “đỡ đầu” cho CP Campuchia hiện nay. Ba mươi năm sau, Campuchia phấn khởi vỗ tay hoan hô Trung Quốc (kẻ tạo ra con quái vật Khờ Me đỏ) trong kế hoạch xâm lược Biển Đông của Việt Nam.
Chúng ta có thấy mỉa mai, cay đắng lắm không? – Dùng cái từ “Ngu” thì không ổn lắm, chủ yếu cho liền vần câu chữ, chính xác phải nói là “sai lầm” từ sai lầm tiếp nối sai lầm như là tội ác của các nhà lãnh đạo CSVN đã khiến cương thổ đất đai biển trời của cha ông bị thất thoát, không thể lấy lại được mà máu xương nhân dân lại hao tốn phí phạm vô ích, di lụy để lại không biết tới thế kỷ nào mới phôi phai trong lòng người dân Việt.
SAY MÊ CỘNG SẢN NGA và CHỦ NGHĨA MÁC-LENIN
Vừa thoát tròng nô lệ thực dân, đại đa số nhân dân còn lầm than cơ cực,
cơm không đủ ăn áo không đủ mặc, gần 2 triệu người chết vì đói (Ất Dậu
1945) thây chưa kịp rữa thì Ông Hồ Chí Minh có cơ hội nắm được chính
quyền. Nhưng thật lạ lùng, trái với lẽ thông thường, thay vì khoan sức
dân, chấn hưng nền kinh tế, vỗ yên thiên hạ là chính sách sáng suốt
nhất, không thể có một sự chọn lựa nào khác tối ưu hơn của mọi nhà lãnh
đạo quốc gia trong hoàn cảnh ấy, thì ông Hồ làm ngược lại, thực hiện
nguyên bản của CS Nga, khuấy động dân tình, đấu tranh giai cấp, CCRĐ đẫm
máu, nước mắt.
Dù quê hương đã sạch bóng quân thù, nhưng chỉ 3 năm (1953-1956) có tới gần 200.000 đồng bào (nhiều gấp ba lần số đồng bào hy sinh trong 1 thế kỷ thực dân cộng lại) phải lìa đời trong oan khiên tức tưởi. Đó là bởi chủ đích của ông Hồ cho một chủ nghĩa “ảo vọng” mà ngày nay “thế giới CS” đã chứng minh. Và sau khi đã “sửa sai” trên dấu tích đau thương của máu và nước mắt còn chưa kịp khô khắp các tỉnh thành miền Bắc như thế, sao vẫn chưa làm cho ông Hồ và các đồ đệ của ông thức tỉnh để nhận chân được giá trị của cội nguồn dân tộc như hai lãnh tụ của 2 quốc gia không xa Việt Nam là mấy, đó là ông Tưởng Giới Thạch, Tổng Thống của Đài Loan và ông Lý Thừa Vãn, Tổng Thống Hà Quốc. Hai con người cùng thời gian, ngang bằng tuổi đời ở vai trò lãnh đạo toàn dân như ông Hồ Chí Minh nhưng đã dìu dắt nhân dân hai quốc gia này chưa đầy 10 năm đã vượt qua cảnh ngộ của một nền kinh tế từ con số 0 không đủ lương thực trở nên ổn định để xây dựng một bệ phóng vững chắc cho sự phát triển của Đài Loan và Hàn Quốc cất cánh sau đó và vươn cao như hiện nay mà không một giọt nước mắt nào phải rơi và máu xương nhân dân không phải hao tốn.
ĐIÊN CUỒNG CHỐNG MỸ... XÂM LƯỢC?
Thật phi lý mà không thể diễn giải theo nghĩa thông thường.
Cùng số phận khách quan như nước Đức và Hàn Quốc, Việt Nam cũng chia đôi đất nước vì phân biệt “ý thức hệ” theo nghị định của hiệp ước quốc tế Genève, từ Liên hiệp Quốc.
Sao không giống như 2 quốc gia kia, tạm chấp nhận một định mệnh nhất thời, gác lại “binh đao” để cùng với trào lưu chung như nhiều quốc gia khác trên toàn thế giới, đoàn kết vì tương lai tổ quốc, đồng tâm hiệp lực tái thiết xây dựng mới lại nước nhà sau điêu tàn đổ nát của thế chiến II, thì ông Hồ Chí Minh với một ngân khố quốc gia gần như là trống rỗng, lòng dân còn ly tán sau CCRĐ ông lại tiếp tục vơ vét một phần cơm độn sắn khoai của nhân dân miền Bắc để làm “nhiên liệu” khởi động một cuộc chiến tranh mới với miền Nam, chính ngay đồng bào, dân tộc mình, trên quê hương ông, mà không có bóng dáng quân xâm lược nước ngoài nào.
Ông tự dựng lên cái vở kịch “Mặt Trận GPMN” để che mắt cái hiệp định đình chiến Genève, ông không vì tinh thần dân tộc để chờ đợi một ngày thống nhất thích nghi, mà ngay tức khắc, muốn “nhuộm đỏ” toàn miền Nam VN theo chỉ thị của Nga-Tàu dù có đánh đổi gần 4 triệu nhân dân 2 miền nằm xuống và 20 năm thời gian vàng ngọc của tổ quốc.
Cùng một nhiệm vụ quốc tế, trợ giúp các nước nghèo trong khu vực phát triển để ngăn chặn làn sóng độc tài cộng sản như Thái-Hàn-Nhật-ĐàiLoan-Philipines-Inđonesia v.v... Người Mỹ đến miền Nam Việt Nam trong sứ mạng này, họ không hề là quân xâm lược (từ lãnh thổ Hàn-Nhật đã chứng minh điều đó) giúp chế độ VNCH giữ vững Hoàng Sa, Trường Sa biên cương lãnh hải đến tận 1974.
Ông Hồ và CSVN sai lầm để không nghĩ tới điều đó, lại nhẫn tâm không thương tiếc máu xương đồng bào mà khẳng định trước ba quân và nhân dân miền Bắc “Chúng ta vào Nam nổ súng là vì nghĩa vụ quốc tế cho Liên Xô và Trung Quốc”? Khi miền Nam đang yên bình không hề đe doạ quyền lực của ông? – CSVN đã tạo nên áp lực cho người Mỹ rút đi để TQ rảnh tay mà xâm lược biển đảo đất trời Việt Nam, di lụy của nó tạo nên hoàn cảnh bi đát như hiện nay mà CSVN không có cách nào hoá giải. Một hành vi sai lầm mù quáng của CSVN (mà hôm nay chứng minh họ đang cầu cạnh người Mỹ quay trở lại để răn đe Tàu Cộng).
BẠN CÙNG CUBA “THỨC NGŨ” CANH GIỮ HOÀ BÌNH?
Thói thường tìm bạn mà chơi, chơi với “bạn” nào mà tấm gương hay năng lực kiến thức hoàn hảo, “thiên hạ” hiếm có, để có thể giúp mình học hỏi tiếp thu cải thiện nội lực phát huy tiềm năng phát triển đất nước – Bạn “quí” gì mà hơn 2/3 thế kỷ đa phần người dân Cu Ba còn chưa biết vi tính, điện thoại cá nhân, chưa có quyền mua bán nhà cửa xe cộ (mới được chút chút gần đây) rất ít television, không được phép nghe đài phát thanh hay ca nhạc nước ngoài công khai…
Bạn như thế là bạn xu thời định hướng, bạn CS/XHCN là khát vọng tăm tối của nhau, loại bạn “đồng chí” mạt hạng này chỉ có “thức ngủ canh giữ cho hoà bình thế giới” mà thôi – Loại bạn mà khắp điạ cầu chỉ còn sót lại có 4 cùng với CHXHCN/Việt Nam ….
BẠN VÀNG “TÀU CỘNG” MUÔN NĂM?
Ngày 10/7/2012, tại Hà Nội, Hội Hữu nghị Việt Nam – Trung Quốc tổ chức Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ V nhiệm kỳ 2012 – 2017. Có nghĩa khắp các tỉnh thành trên toàn quốc chỗ nào cũng có Chi Hội Hữu Nghị Việt Nam –Trung Quốc?
Phát biểu tại Đại hội, Phó Thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân biểu dương và đánh giá cao những thành tích quan trọng mà Hội Hữu nghị Việt Nam – Trung Quốc đã đạt được trong nhiệm kỳ vừa qua. (?!)
“ Muôn đời hữu hảo Việt Trung”
Có đi cùng trời cuối đất, tìm đỏ con mắt chắc cũng không thấy có quốc gia nào mà lại tổ chức đại hội chào mừng tình hữu nghị thắm thiết với cái nước mà nó đang cướp hằng ngàn km2 đất biên giới của mình. Lập thành phố trên quần đảo của mình nó cướp đoạt, mình đang tranh chấp đòi lại. Nó đang gọi thầu quốc tế khai thác tài nguyên ngay trong “sân biển” nhà mình, đang bắt giữ cầm tù tàu thuyền ngư dân mình, đang kéo xuống hàng đoàn tàu đánh cá 30 chiếc loại trọng tải lớn tung hoành uy hiếp tàu ghe nhỏ lẻ của đông bào, trên ngư trường lãnh hải nước mình?
Không muốn chút nào – Nhưng buộc lòng nhân dân phải nghĩ tới phẩm giá và nhân cách của một dân tộc!
Giờ khắc của lịch sử hình như đang điểm!
Dân tộc – Bên trong thì bị đàn áp bức hiếp thẳng tay, bên ngoài kẻ thù vây bọc đe doạ tứ bề - Sai lầm tiếp nối sai lầm của thiểu số một nhóm người đang đẩy quốc gia vào tận cùng bất hạnh.
Đất nước không của riêng ai – Điềm nhiên toạ thị là nô lệ là diệt vong, mãi như thế này là điều không thể.
Dù quê hương đã sạch bóng quân thù, nhưng chỉ 3 năm (1953-1956) có tới gần 200.000 đồng bào (nhiều gấp ba lần số đồng bào hy sinh trong 1 thế kỷ thực dân cộng lại) phải lìa đời trong oan khiên tức tưởi. Đó là bởi chủ đích của ông Hồ cho một chủ nghĩa “ảo vọng” mà ngày nay “thế giới CS” đã chứng minh. Và sau khi đã “sửa sai” trên dấu tích đau thương của máu và nước mắt còn chưa kịp khô khắp các tỉnh thành miền Bắc như thế, sao vẫn chưa làm cho ông Hồ và các đồ đệ của ông thức tỉnh để nhận chân được giá trị của cội nguồn dân tộc như hai lãnh tụ của 2 quốc gia không xa Việt Nam là mấy, đó là ông Tưởng Giới Thạch, Tổng Thống của Đài Loan và ông Lý Thừa Vãn, Tổng Thống Hà Quốc. Hai con người cùng thời gian, ngang bằng tuổi đời ở vai trò lãnh đạo toàn dân như ông Hồ Chí Minh nhưng đã dìu dắt nhân dân hai quốc gia này chưa đầy 10 năm đã vượt qua cảnh ngộ của một nền kinh tế từ con số 0 không đủ lương thực trở nên ổn định để xây dựng một bệ phóng vững chắc cho sự phát triển của Đài Loan và Hàn Quốc cất cánh sau đó và vươn cao như hiện nay mà không một giọt nước mắt nào phải rơi và máu xương nhân dân không phải hao tốn.
ĐIÊN CUỒNG CHỐNG MỸ... XÂM LƯỢC?
Thật phi lý mà không thể diễn giải theo nghĩa thông thường.
Cùng số phận khách quan như nước Đức và Hàn Quốc, Việt Nam cũng chia đôi đất nước vì phân biệt “ý thức hệ” theo nghị định của hiệp ước quốc tế Genève, từ Liên hiệp Quốc.
Sao không giống như 2 quốc gia kia, tạm chấp nhận một định mệnh nhất thời, gác lại “binh đao” để cùng với trào lưu chung như nhiều quốc gia khác trên toàn thế giới, đoàn kết vì tương lai tổ quốc, đồng tâm hiệp lực tái thiết xây dựng mới lại nước nhà sau điêu tàn đổ nát của thế chiến II, thì ông Hồ Chí Minh với một ngân khố quốc gia gần như là trống rỗng, lòng dân còn ly tán sau CCRĐ ông lại tiếp tục vơ vét một phần cơm độn sắn khoai của nhân dân miền Bắc để làm “nhiên liệu” khởi động một cuộc chiến tranh mới với miền Nam, chính ngay đồng bào, dân tộc mình, trên quê hương ông, mà không có bóng dáng quân xâm lược nước ngoài nào.
Ông tự dựng lên cái vở kịch “Mặt Trận GPMN” để che mắt cái hiệp định đình chiến Genève, ông không vì tinh thần dân tộc để chờ đợi một ngày thống nhất thích nghi, mà ngay tức khắc, muốn “nhuộm đỏ” toàn miền Nam VN theo chỉ thị của Nga-Tàu dù có đánh đổi gần 4 triệu nhân dân 2 miền nằm xuống và 20 năm thời gian vàng ngọc của tổ quốc.
Cùng một nhiệm vụ quốc tế, trợ giúp các nước nghèo trong khu vực phát triển để ngăn chặn làn sóng độc tài cộng sản như Thái-Hàn-Nhật-ĐàiLoan-Philipines-Inđonesia v.v... Người Mỹ đến miền Nam Việt Nam trong sứ mạng này, họ không hề là quân xâm lược (từ lãnh thổ Hàn-Nhật đã chứng minh điều đó) giúp chế độ VNCH giữ vững Hoàng Sa, Trường Sa biên cương lãnh hải đến tận 1974.
Ông Hồ và CSVN sai lầm để không nghĩ tới điều đó, lại nhẫn tâm không thương tiếc máu xương đồng bào mà khẳng định trước ba quân và nhân dân miền Bắc “Chúng ta vào Nam nổ súng là vì nghĩa vụ quốc tế cho Liên Xô và Trung Quốc”? Khi miền Nam đang yên bình không hề đe doạ quyền lực của ông? – CSVN đã tạo nên áp lực cho người Mỹ rút đi để TQ rảnh tay mà xâm lược biển đảo đất trời Việt Nam, di lụy của nó tạo nên hoàn cảnh bi đát như hiện nay mà CSVN không có cách nào hoá giải. Một hành vi sai lầm mù quáng của CSVN (mà hôm nay chứng minh họ đang cầu cạnh người Mỹ quay trở lại để răn đe Tàu Cộng).
BẠN CÙNG CUBA “THỨC NGŨ” CANH GIỮ HOÀ BÌNH?
Thói thường tìm bạn mà chơi, chơi với “bạn” nào mà tấm gương hay năng lực kiến thức hoàn hảo, “thiên hạ” hiếm có, để có thể giúp mình học hỏi tiếp thu cải thiện nội lực phát huy tiềm năng phát triển đất nước – Bạn “quí” gì mà hơn 2/3 thế kỷ đa phần người dân Cu Ba còn chưa biết vi tính, điện thoại cá nhân, chưa có quyền mua bán nhà cửa xe cộ (mới được chút chút gần đây) rất ít television, không được phép nghe đài phát thanh hay ca nhạc nước ngoài công khai…
Bạn như thế là bạn xu thời định hướng, bạn CS/XHCN là khát vọng tăm tối của nhau, loại bạn “đồng chí” mạt hạng này chỉ có “thức ngủ canh giữ cho hoà bình thế giới” mà thôi – Loại bạn mà khắp điạ cầu chỉ còn sót lại có 4 cùng với CHXHCN/Việt Nam ….
BẠN VÀNG “TÀU CỘNG” MUÔN NĂM?
Ngày 10/7/2012, tại Hà Nội, Hội Hữu nghị Việt Nam – Trung Quốc tổ chức Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ V nhiệm kỳ 2012 – 2017. Có nghĩa khắp các tỉnh thành trên toàn quốc chỗ nào cũng có Chi Hội Hữu Nghị Việt Nam –Trung Quốc?
Phát biểu tại Đại hội, Phó Thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân biểu dương và đánh giá cao những thành tích quan trọng mà Hội Hữu nghị Việt Nam – Trung Quốc đã đạt được trong nhiệm kỳ vừa qua. (?!)
“ Muôn đời hữu hảo Việt Trung”
Có đi cùng trời cuối đất, tìm đỏ con mắt chắc cũng không thấy có quốc gia nào mà lại tổ chức đại hội chào mừng tình hữu nghị thắm thiết với cái nước mà nó đang cướp hằng ngàn km2 đất biên giới của mình. Lập thành phố trên quần đảo của mình nó cướp đoạt, mình đang tranh chấp đòi lại. Nó đang gọi thầu quốc tế khai thác tài nguyên ngay trong “sân biển” nhà mình, đang bắt giữ cầm tù tàu thuyền ngư dân mình, đang kéo xuống hàng đoàn tàu đánh cá 30 chiếc loại trọng tải lớn tung hoành uy hiếp tàu ghe nhỏ lẻ của đông bào, trên ngư trường lãnh hải nước mình?
Không muốn chút nào – Nhưng buộc lòng nhân dân phải nghĩ tới phẩm giá và nhân cách của một dân tộc!
Giờ khắc của lịch sử hình như đang điểm!
Dân tộc – Bên trong thì bị đàn áp bức hiếp thẳng tay, bên ngoài kẻ thù vây bọc đe doạ tứ bề - Sai lầm tiếp nối sai lầm của thiểu số một nhóm người đang đẩy quốc gia vào tận cùng bất hạnh.
Đất nước không của riêng ai – Điềm nhiên toạ thị là nô lệ là diệt vong, mãi như thế này là điều không thể.
Subscribe to:
Posts (Atom)