Như vậy, chúng ta biết, ở Việt Nam, chính phủ cộng sản in tiền ra vô tội
vạ nhưng không cam kết gì, và đẩy sang 9 lĩnh vực/con đường lỗ hổng
chính chúng ta vừa liệt kê ra trên. Đó đa số (trừ ba lĩnh vực thứ sáu,
tám và chín) thực chất là những thế mạnh lớn của nền kinh tế nước ta mà
việc chúng tồn tại lại bị tiền chính phủ in ra cướp hết giá trị và biến
thành cam kết trả nợ của ngân sách nhà nước, tức là từ túi dân. Thế là
chính phủ cứ in tiền ra rồi “hô biến” để xài là chúng thành nợ của dân,
tức dân “hiện ra” hay “biến thành” con nợ thay chính phủ. Ba lĩnh vực
hút tiền thứ sáu, tám và chín là do chính phủ ngu, gian và tham. Cuối
cùng thì tất cả 9 cái vòi bạch tuộc đó của chính phủ (nên gọi từ nay là
tà phủ cộng sản) lại được tà phủ bắc vào và hút tiền trực tiếp hay gián
tiếp từ túi dân hay tài sản quốc gia mà thôi.
Trên các hệ thống những con đường để tiền biến mất đó (thực tế là còn
nhiều con đường khác nữa), tiền in ra sẽ thẩm thấu phần lớn vào túi các
quan tham và các nhóm lợi ích đỏ “quản lý” chúng, và vào ví các “đối tác
liên quan” của đảng. Vì thế mà tà phủ cộng sản luôn tích cực in và bơm
thật nhiều tiền mới vào nền kinh tế mà thực chất là vào các hệ thống đó
để làm chúng giàu lên khủng khiếp, làm đất nước và nền kinh tế cứ “nhận”
càng nhiều tiền thì càng bệnh hoạn thêm, còn dân thì càng nghèo đi…
Chúng ta vẫn chưa trả lời trực tiếp, nhưng đã trả lời gián tiếp câu hỏi
Tại sao chưa xảy ra siêu lạm phát? – Vì đã chỉ ra tiền tà phủ in ra biến
thành vòi bạch tuộc khát máu hút luôn tất cả giá trị tạo ra, các lợi
thế trong sáu lĩnh vực trên tạo ra trước khi các giá trị đó được đưa ra
thị trường, và để lấp đầy ba hố đen do chính phủ tạo ra.
Như vậy, qua Phần 1, chúng ta đã trả lời câu hỏi: Tiền tà phủ cộng sản in ra “đi” đâu hết?
Chúng đi vào những chỗ hút tài sản của dân của nước vào túi tà đảng và
trảm vào những lỗ hổng thất thoát nợ nần do tà phủ và các ông con “kinh
thế” “định hướng” của tà đảng gây ra, đồng thời khi đó chảy vào túi các
quan tà phủ và biến mất hết… Đó cũng chính là tà đích thực sự để chúng
phải được tà phủ in ra thật nhiều, vì tà ích.
Nhưng để biết khi nào trong một nền kinh tế sẽ xảy ra siêu lạm phát và
đi vào đại suy thoái là vấn đề định lượng. Và ta hãy thử xác định ở đây
theo định lượng, bằng một cách khá đơn giản (có thể với sai số xác suất
khá cao nhưng không làm thay đổi bản chất – định tính của vấn đề) như
sau:
Tà phủ đã in ra bao nhiêu tiền hàng năm?
Số tiền một chính phủ nên in ra hàng năm chỉ được/nên trương đương tăng
trưởng GDP quốc gia, tạm dùng con số của tà phủ hiện nay là khoảng 5%
cho những năm gần đây (ví dụ: 2012 là 5,25% và 2013 là 5,42% , dự kiến
2014 là 5,58%?), cộng với tỷ lệ nhỏ cho trượt giá tự nhiên- thường là
1-2%, để không gây ra lạm phát. Thế nhưng lạm phát thực những năm gần
đây (không phải con số tà phủ công nhận mà theo các chuyên gia và các
nhà quan sát và người tiêu dùng – người dân, tức theo sức mua của đồng
tiền) thì luôn khoảng 20%. Điều đó có nghĩa là số tiền in ra chắc chắn
lớn hơn 27% GDP nhiều, vì còn phần trảm vào chín “lỗ đen” khổng lồ kể
trên (Phần 1). Vậy chín lỗ đen hút tiền của nền kinh tế kể trên, đã và
đang hút hết bao nhiêu tiền tà phủ “in dư ra” hàng năm?
Theo tôi, chúng ta có thể ước lượng “thô” khối lượng tiền đó như sau
(với một giả thiết) để có một hình dung định lượng ban đầu làm điểm xuất
phát. Giả thiết đó là: Tiền tà phủ in ra quá nhiều đa gây lạm phát ẩn
(không công bố hay thể hiện trong tỷ giá) ít nhất 10% hàng năm và số
tiền in ra không quá 50% tổng sản phẩm nội địa nett, tức là ngay khi in
ra nó đã tự mất giá và làm số tiền đang lưu thông trên thị trường cũng
mất giá 20% (hay 10%: 50%). Từ đó, ta có:
Thứ nhất, dòng ngoại hối (kiều hối) hàng năm khoảng 10 tỷ đôla, bị tiền
mới “hút mất” 20% giá trị hay khoảng 2 tỷ đôla, tương đương 1,12% GDP;
Thứ hai, dòng hàng hóa TQ giá rẻ, khoảng 20 tỷ đôla/năm và rẻ khoảng 25%
tức 5 tỷ đôla, bị “hút mất” 20%, bằng 1 tỷ đôla, chiếm khoảng 0,56%
GDP;
Thứ ba, dòng ngoại tệ FDI của đầu tư nước ngoài, khoảng 20 tỷ đôla hút
vốn nội ứng khoảng 25% là 5 tỷ đôla, bị “hút mất” 20% là 1 tỷ đôla,
chiếm khoảng 0.56% GDP;
Thứ tư, Sản xuất và dịch vụ giá bị ép quá rẻ của thành phần kinh tế tư
nhân chiếm 30% GDP là 52,8 tỷ đôla, và phần “rẻ” trong đó là 25% hay
13,2 tỷ đôla, bị “hút mất” 20% giá trị là 2,64 tỷ đôla, hay 1.5% GDP;
Thứ năm, thị trường bất động sản bất cân đối hàng chục năm qua với lượng
cung cực lớn nhưng hầu như được “định giá” bằng không lấy từ quĩ đất
của Quốc gia, hàng năm hút khoảng 20 tỷ đôla, trong đó khoảng 10% là
tiền “bong bóng BĐS” bị hút, tức 4 tỷ đôla, chiếm khoảng 2,24% GDP;
Thứ sáu, đầu tư công vô tội vạ hàng năm của chính phủ, khoảng 20 tỷ
đôla, bị “hút” khoảng 20% tức 4 tỷ đôla, chiếm khoảng 2,24% GDP;
Thứ bảy, xuất nhập khẩu của các thành phần kinh tế nhà nước, với xuất
khẩu tài nguyên giá siêu rẻ và nhập khẩu hàng hóa giá luôn siêu đắt trên
giá thị tường tổng, khoảng 30 % tổng kinh ngạch XNK là 263 tỷ đôla (năm
2013) là 80 tỷ đôla, với phần lỗ hổng khoảng 15% là 12 tỷ đôla, và bị
“hút mất” 20% là 2,4 tỷ đôla, chiếm khoảng 1,36% GDP;
Thứ tám, những cái gọi là gói giải cứu hay hỗ trợ nền kinh tế của chính
phủ mà thực chất là bơm tiền (quyền vẽ tiền) vào các ngân hàng nhà nước
vô tội vạ, khoảng 20 tỷ đôla/năm, và giá trị “giải cứu” của chúng là gần
zero, và bốc hơi 20% tức khoảng 4 tỷ đôla/năm hay khảng 2,24% GDP!
Và thứ chín, hàng năm, số tiền mới in ra sẽ được tà phủ trám ngay vào lỗ
hổng bội chi ngân sách của mình khoảng 20 tỷ đôla, kể cả các phần “đi
sang các ngõ khác” của nó, và bị hút mất 20% giá trị vì là tiền ảo tức
là mất 4 tỷ đôla, hay 2,24% GDP.
Tổng cộng, phần tiền in ra bị tà phủ cướp ngày trong túi mình và làm bốc hơi trong chín lỗ đen đó là:
(1,12% + 0,56% + 0,56% + 1,5% + 2,24% + 2,24% + 1,36% + 2,24% + 2,24%)GDP = 15,18% GDP;
Như vậy, ba trong bốn lỗ đen lớn nhất là đầu tư công, các gói gải cứu
kinh tế và bội chi ngân sách “giúp” tà phủ cướp trắng giá trị tạo ra của
các lĩnh vự khác bằng in tiền lại chính là các hố đen do tà phủ gây ra
và phải tram lại. Thư tư là lĩnh vực BĐS, là nơi giúp ta phủ cướp được
nhiều giá trị tích lũy trong đó nhất.
Và số tiền hàng năm tà phủ in ra trung bình là khoảng trên: 7% GDP + 15,18% GDP = 22,18% GDP!
Như vậy, có thể ước đoán (với sai số +10%) hàng năm tà phủ in thêm số tiền tương đương 25% GDP.
Với năm 2013, GDP là 176 tỷ đôla, có lẽ tà phủ đã in ra số tiền khoảng
trên 44 tỷ đôla và đã tạo ra lạm phát thực là trên 18% (tà phủ công bố
6%!), thay vì chỉ được in ra khoảng 12,32 tỷ đôla (nếu đó là Chính phủ)!
Số tiền biến mất và gây ra lạm phát ẩn tích tụ hàng năm là
44-12,32=31,68 tỷ đôla.
Ống đồng Cộng sản Việt Nam
Từ các số liệu dạng còn rất thô trên do chỉ có thể định lượng ra từ các
chỉ số gần thực tế rải rác trên các thị trường, vì tà phủ cộng sản không
bao giờ công bố những con số thực, chỉ toàn số ảo - như những việc thực
họ làm khác, do chúng quá đen tối và rùng rợn. Nhưng vì là thực nên
chúng vẫn còn đó và sẽ tạo nên những cái bẫy nhanh chóng hay sơm muộn
cũng sẽ đưa chúng xuống cống, như Gađafi hay Yanukovych.
Tuy nhiên, chúng ta vẫn có thể có mấy nhận định từ các con số định lượng thô trên như sau:
- Nền kinh tế của ta vốn thực sự khá mạnh vì nước ta còn giàu (như trong 6 lĩnh vực thế mạnh bị cướp công kể trên) và dân ta luôn chăm chỉ, sang tạo. Nếu chúng ta có Chính phủ chứ không phải tà phủ cộng sản điều hành đất nước và tạo ra những lỗ đen và ống đồng của chúng (như các lĩnh vực thứ sau, tam và chin trên) thì chúng ta thực sự đã có thể hóa rồng sau 15-20 qua!
- Mức độ tham nhũng của tà phủ cộng sản và đảng cộng sản nói chung thật là khủng khiếp! Nó diệt chết hay cướp đi kết quả của mọi cố gắng vươn lên của đất nước, nhân dân và cả nền kinh tế (cả các doanh nghiệp FDI) trong mọi lĩnh vực, một cách “bài bản” và có hệ thống tham tàn và tinh vi khủng khiếp!
- Tôi muốn đặc biệt nhấn mạnh về cái “ống đồng” khổng lồ thứ chín hút tiền mới in ra của tà phủ cộng sản, đó là số tiền bội chi ngân sách hàng năm để nuôi vô số loại lực lượng “an ninh” để chống dân phù đảng lên đến hàng vài triệu tà nhân trang bị tận răng với vô số thiết bị và tà khí hiện đại và rộng khắp…
Con số này (tiền hút vào ống đồng cộng sản để bảo vệ tà đảng tà phủ)
chưa ai ước lượng được hết vì tất cả những thứ đó, hàng triệu con người
của tà quyền đó đều hoạt động trong bóng tối để hại dân, bằng tiền
dân…Và cách rút tiền túi dân ra nuôi chúng của tà phủ chính là… in tiền
ra. Đây là lỗ đen lớn nhất hay lỗ đen quan trọng hàng đầu nhưng không
phải cuối cùng của tà phủ khiến họ không có cách làm kinh tế nào hết
khác ngoài … in tiền để cai trị dân và đồng thời cướp phá nền kinh tế.
Bao giờ tiền ma tà phủ in ra sẽ gây siêu lạm phát?
Khi kinh tế bắt đầu bị ngừng trệ như từ năm 2013 trở đi thì khả năng hấp
thụ tiền ma in vô tội vạ của tả phủ bởi các lỗ đen trên sẽ giảm nhanh
hay biến mất (như thị trường bất động sản hiện nay), thì toàn bộ tiền in
ra sẽ dồn lại gây nên lạm phát lớn và siêu lạm phát.
Nếu năm 2014 tà phủ vẫn sẽ in ra số tiền mới tương đương khoảng 22% GDP
như năm 2013 thôi, nhưng sản xuất dịch vụ của khối tư nhân bị ngưng trệ
(giảm sức “hút” khoảng 80%) và thị trường bất động sản tiếp tục chết lâm
sàng (sức hút tiền qua kênh tà phủ vào bằng 0%), và bốn kênh dương còn
lại cũng bị giảm sút khoảng 30% (các kênh âm số 6, 8 và “ống đồng” -thứ
chín thì sẽ mãi luôn tăng đến khi cộng sản chết chìm và chết chùm khi
tìm đường chạy về phương Bắc), thì lạm phát đã tích tụ sẽ từ 15-18% lên
trên 30% là tất yếu không thể che đậy như những năm qua nữa (30% = 18%
+12%, tức lạm phát của năm sau băng lạm phát của năm đó 18% cộng tỷ lệ
lạm phát thực nhưng không được tính là 12%).
Nhưng con số trên 30% lạm phát bắt đầu rất khó kiểm soát vì nó tiếp cận
siêu lạm phát. Nó ở khúc cong của đường parabol khủng hoảng kinh tế, còn
gọi là tipping point – điểm bùng phát, điểm bão hòa. Nếu tình trạng đó
kéo dài sang các năm 2015 và 2016 thì năm 2016 ở Việt Nam sẽ phải xuất
hiện siêu lạm phát, tức tà phủ sẽ mất kiểm soát hoàn toàn đồng tiền ma
của mình, vì không có nền kinh tế nào tồn tại ở điểm bùng phát khủng
hoảng được quá 3 năm, và sẽ rơi vào đại suy thoái. Lúc đó lạm mát sẽ lên
vài chục và trăm lần, tức đồng tiền bị phá giá hoàn toàn…
Nhưng mất kiểm soát kinh tế sẽ xảy ra từ yếu tố xã hội và tâm lý con
người, tức là từ chính trị, sẽ không còn chỉ là vấn đề đồng tiền ma nữa.
Đó là khi người dân bị tà quyền của tà phủ và tà đảng ép đến mức một
người dân, một nhóm dân nào đó không còn biết sợ nữa thì cả xã hội sẽ
nhanh chóng không còn sợ hãi nữa, và tất cả sẽ đứng lên! Lúc đó, chẳng
ống đồng nào che cứu được lũ tà nhân, kể cả ống đồng phương Bắc!
No comments:
Post a Comment