Khi
Stalin thanh trừng các đồng chí trong Bộ Chính Trị, họ bị giam giữ, tra
hỏi nhiều tháng trời, cuối cùng bị đưa ra tòa, ai cũng thú nhận tội
chống đảng, tỏ ý hối hận, và xin lãnh tụ khoan hồng, sau cùng họ vẫn bị
giết. Mao Trạch Ðông thì bắt những đồng chí như Bành Ðức Hoài, Lưu Thiếu
Kỳ kéo dài những ngày tàn tạ trong cảnh quản thúc, vợ con nheo nhóc,
bạn bè bỏ rơi. Các lãnh tụ cộng sản thường vẫn muốn làm nhục các đồng
chí, họ không hài lòng nếu chỉ cách chức hay giết các đối thủ. Nhưng mức
độ tàn ác của Kim Jong Un đã vượt qua cả Stalin lẫn Mao Trạch Ðông.
Người bị thanh trừng phải bị làm nhục, trước công chúng, và đem chiếu
phim cho cả thế giới coi.
Các lãnh tụ cộng sản thanh trừng lẫn nhau là chuyện bình thường.
Nhưng ít thấy một cảnh thanh trừng nào lộ liễu và tàn nhẫn như được
chiếu trên ti vi cho 25 triệu dân Bắc Hàn chứng kiến trước đây hai ngày.
Nhà độc tài nho nhỏ Kim Jong Un đã quyết định cho đài truyền hình chiếu
cuốn phim cậu ta hạ bệ ông chồng bà cô ruột, mà trong hai năm qua vẫn
được coi như người bảo trợ, đóng vai ủng hộ cậu lên vai lãnh đạo đảng và
nhà nước Bắc Hàn. Jang Song-thaek bị lính mặc đồng phục kéo ra khỏi ghế
ngồi, lôi xềnh xệch ra khỏi phòng, trong một phiên họp của Bộ Chính Trị
mở rộng. Hàng ngàn quan chức trố mắt nhìn theo, chắc ai cũng lo sợ
không biết bao giờ đến lượt mình là nạn nhân.
Tất cả những người trong
phòng đều là đàn ông, cao tuổi, mặc áo kiểu Mao giống hệt nhau. Chỉ có
một quan chức ngồi hàng ghế thứ ba cúi nhìn xuống bàn, làm như đang cắm
cúi viết. Viên quan này chắc sẽ bị trừng phạt vì dám từ chối không chứng
kiến thủ đoạn tàn nhẫn của “lãnh tụ quang minh,” danh hiệu chính thức
của Kim Jong Un, tên chữ Hán là Kim Chính Ân, còn gọi là Cậu Ủn. Ông bố
Kim Jong Il (Kim Chính Nhất) lúc còn sống vẫn được gọi là “lãnh tụ kính
yêu,” còn ông nội Kim Il Sung (Kim Nhật Thành) được suy tôn là “lãnh tụ
vĩ đại.” Triều đại nhà Kim đã truyền đến đời thứ ba, vẫn cương quyết đưa
dân Bắc Hàn tiến tới chủ nghĩa xã hội!
Jang Song-thaek bị kết tội tham nhũng, lạm quyền, sống xa hoa, đánh
bạc, dùng ma túy, bán rẻ tài nguyên quốc gia cho ngoại quốc, và thêm mắm
thêm muối với tội ngoại tình vì “bị ảnh hưởng của lối sống tư bản!” Sau
màn bắt giữ giữa phiên họp, đến những màn các thuộc hạ của Jang
Song-thaek lên ti vi kể tội ông sếp cũ của họ, vừa kể lể vừa khóc lóc,
họ khóc một cách thành thật vì không biết mình “tố khổ” như vậy đã đủ để
được tha tội chết hay chưa.
Hai năm trước, khi “lãnh tụ kính yêu” chết, Jang Song-thaek đã được
ủy thác giúp đứa cháu nắm vững quyền bính. Jang Song-thaek, tên chữ Hán
đọc là Trương Thành Trạch, là chồng bà Kim Kyong Yui, con gái út của
“lãnh tụ vĩ đại,” tên chữ Hán đọc là Kim Kính Cơ. Cả hai vợ chồng đều
được phong làm đại tướng, bà cô lên chức đại tướng cùng ngày với cậu
cháu, trước khi ông anh Kim Jong Il chết. Trương Thành Trạch được anh vợ
cho nắm chức trưởng ban tổ chức, phong thêm chức phó chủ tịch quân ủy
trung ương, nắm guồng máy an ninh để phòng ngừa đám tướng lãnh có thể
bất phục thằng con miệng còn hơi sữa; rồi trao cho nhiệm vụ săn sóc cho
đứa cháu lên ngôi kế vị bố một cách an toàn.
Ông chú đã làm tròn nhiệm
vụ. Cậu Ủn được đưa lên làm chủ tịch quân ủy trung ương, chủ tịch nước,
chủ tịch đảng, tổng tư lệnh quan đội, phong hàm “nguyên soái,” một cấp
bậc ngang với chức thống chế, cao nhất trong quân đội. Cậu là người duy
nhất mang cấp bậc nguyên soái, chỉ có một cấp cao hơn là đại nguyên
soái, mà từ trước đến nay người duy nhất được phong đại nguyên soái là
ông nội Kim Nhật Thành. Các tướng lãnh được triệu tập, đưa tay lên thề
trung thành với cậu Ủn. Cậu cho nổ trái bom nguyên tử để cho dân Bắc Hàn
thấy mặc dù họ đói rét những lãnh tụ của họ không sợ Mỹ vì có bom
nguyên tử.
Chỉ sau hai năm, ông Ủn đã ra tay thanh trừng ông chú. Ðiều này cho
thấy cậu ta đang lo lắng, không biết ông chú đang âm mưu những gì. Trong
chế độ độc tài cộng sản họ không thể tin ai cả. Ðồng chí nào cũng có
thể đâm sau lưng mình.
Vụ bắt giữ Trương Thành Trạch làm nhiều người ngạc nhiên; nhưng tình
báo Nam Hàn đã đoán trước. Ðầu năm 2011, có hai trăm người bị bắt ở Bắc
Hàn. Họ đều nằm dưới quyền của hai ông phó chủ tịch quân ủy trung ương,
một ông chính là Trương Thành Trạch. Vụ bắt bớ này được ghi nhận là để
ngăn ngừa không cho hai ông già lấn quyền của “lãnh tụ quang minh.”
Tháng 11 năm ngoái, hai người thân tín của ông chú đã bị bắt, bị kết tội
tham nhũng lạm quyền, và gây chia rẽ trong đảng. Cả hai chắc đã bị xử
tử. Ba ngày trước khi Trương Thành Trạch bị hạ nhục, một đài phát thanh ở
Nam Hàn còn loan tin chính Trạch cũng bị xử tử rồi.
Nhưng tại sao Kim Jong Un phải đem trưng bày cảnh ông chú bị hạ nhục,
cho cả thế giới cùng coi? Có thể bản tính cậu là hung dữ. Khi còn đi
học ở trường trung học Liebefeld Steinholzli gần thành phố Bern, Thụy
Sĩ, trong hai năm, cậu được các bạn bè nhận xét là học không giỏi, tính
hiền lành, nhút nhát và không thích con gái, nhưng rất thích bóng rổ,
coi Michael Jordan là thần tượng. Một đứa trẻ nhút nhát và kém thông
minh có thể mang mặc cảm tự ti. Cho nên khi nắm quyền tối cao trong tay
cậu Ủn phải chứng minh rằng mình dám làm những việc tàn ác hơn đời, cốt
sao cho mọi người phải sợ mình.
Nhiều nhà quan sát quốc tế coi đây là một đòn làm đảng cộng sản Trung
Quốc mất mặt. Vì Trương Thành Trạch vốn liên lạc mật thiết với Bắc
Kinh. Tháng Tám năm ngoái, ông chú sang thăm, đã được các lãnh tụ Trung
Quốc đón tiếp long trọng, dùng những nghi thức vẫn dành cho Kim Chính
Nhật khi còn sống. Ông gặp Hồ Cẩm Ðào, Ôn Gia Bảo, được đưa đi thăm các
khu kinh tế đặc biệt chế tạo hàng xuất cảng; để ông lấy làm mẫu đem về
áp dụng ở Bắc Hàn. Trung Quốc là nước đang nuôi chế độ cộng sản Bắc Hàn,
cung cấp thực phẩm, nguyên liệu, và 70% số năng lượng đang dùng. Nếu
Bắc Hàn chịu cởi trói cho kinh tế thì gánh nặng viện trợ sẽ được giảm
đi. Tháng trước, hãng thông tấn Bắc Hàn loan báo sẽ mở 14 đặc khu chế
xuất, đó là kết quả của chuyến đi trong sáu ngày năm ngoái của Trương
Thành Trạch.
Ðối với các nhà quan sát quốc tế, việc hạ thủ Trương Thành Trạch báo
hiệu lãnh tụ ông Ủn dám thách thức Bắc Kinh. Trong những lời kết tội
Trương Thành Trạch có nói đến việc bán tài nguyên cho nước ngoài với giá
rẻ, điều này nhắm vào Trung Quốc, là nước vẫn nhập cảng quặng mỏ từ Bắc
Hàn nhiều hơn các nước khác, quan trọng nhất là quặng sắt. Ngay từ đầu
năm ngoái, sau khi mới lên ngôi Kim Jong Un đã công khai than phiền là
các tài nguyên quốc gia bị bán rẻ, trong lúc nguồn ngoại tệ khan hiếm.
Cậu Ủn yêu cầu phải tăng giá các quặng mỏ, than, và đất hiếm (một nguyên
liệu thiết yếu trong các sản phẩm điện tử mà Trung Quốc hiện đang là
nước bán nhiều nhất trên thế giới nhờ khai thác các mỏ ở Mông Cổ, tàn
hại môi trường sống tại xứ này). Quặng mỏ lâu nay vẫn được các công ty
liên doanh Trung Quốc và Bắc Hàn khai thác. Những lời tuyên bố này được
báo chí ở Bắc Kinh loan tin đầy đủ, gây bất mãn cho cả hai bên. Nhiều
công ty Trung Quốc sau đó đã ngưng hoạt động ở Bắc Hàn.
Trước cảnh Trương Thành Trạch bị hạ thủ và làm nhục, cộng sản Trung
Hoa đành ngậm bồ hòn làm ngọt. Báo chí loan tin đầy đủ, kể lể hết những
tội được gán cho Trạch. Phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao chỉ biết nói vớt
rằng đây hoàn toàn là việc nội bộ của nước cộng sản anh em!
Nhưng chắc chắn Tập Cận Bình phải lo lắng. Vì cuộc thanh trừng này
cho thấy chế độ Bắc Hàn không ổn định. Một lãnh tụ 30 tuổi mới lên ngôi
hai năm đã phải ra tay tiêu diệt đối thủ của mình, tàn nhẫn và cách công
khai như vậy, chứng tỏ bên trong còn nhiều mầm biến loạn. Ðiều đáng lo
nhất là trong tình trạng bất an và tâm thần hoảng loạn, Kim Chính Ân có
thể hành động một cách mù quáng để bảo vệ địa vị. Chắc sau vụ thanh
trừng ông chú, cậu Ủn sẽ cho nổ thêm bom nguyên tử để dọa dân và dọa các
nước láng giềng. Nhưng cậu có thể còn khiêu khích Nam Hàn với lời lẽ và
hành động mạnh hơn trước để ra oai với dân. Nếu Nam Hàn và Mỹ phản ứng
mạnh thì Bắc Kinh sẽ đối phó ra sao?
Hiện nay Tập Cận Bình đang phải đối
đầu với Nam Hàn và Nhật Bản trong vụ lập vùng phòng không bao gồm cả
các hòn đảo của hai nước này; và cả hai nước phản ứng rất cứng rắn. Nay
thêm một mối lo thứ ba trong vùng Bắc Á châu, do một đồng chí cộng sản
gây vạ.
Bắc Kinh sẽ không thể gửi quân sang cứu Bắc Hàn, như Mao Trạch Ðông
đã làm trước đây hơn nửa thế kỷ. Dân Trung Hoa bây giờ không ngoan ngoãn
nữa, họ sẽ không chấp nhận hy sinh cho một đồng chí con con của các
lãnh tụ. Nhưng nếu chế độ cộng sản ở Bắc Hàn sụp đổ thì Bắc Kinh càng
nhức óc.
Hàng triệu dân Bắc Hàn sẽ chạy sang Trung Quốc tị nạn, thêm
vào con số nửa triệu đã trốn sang sống trong vùng biên giới. Nếu Hàn
Quốc lại thống nhất với Nam Hàn trong một chế độ tự do dân chủ thì Bắc
Kinh càng lo. Không những Mỹ có thêm một đồng minh mạnh hơn ngay bên
cạnh Trung Quốc, mà biến cố đó có thể khích động chính người dân Trung
Hoa. Họ sẽ tự hỏi: Tại sao chúng tôi không được sống dân chủ tự do?
No comments:
Post a Comment