Từ xưa nay, bất cứ nơi nào trên toàn thế giới thì bằng cấp (thật) là
thước đo tầm vóc kiến thức, khả năng cống hiến cho xã hội của một người.
Sở dĩ nơi đây tôi mở ngoặc chữ "thật" đứng sau chữ "bằng cấp", thật
tình tôi cảm thấy rất ngượng tay và xấu hổ. Nhưng không biết phải sao,
bởi xã hội CSVN mấy mươi năm qua nó đã rơi vào tình trạng khủng hoảng
trí tuệ mà ta có thể gọi là thời "Mạt Trí".
Chuyện háo danh, phô trương hình thức ảo mà thực tình mình không có nhan
nhản khắp đó đây... bằng cấp chạy đầy đường, phơi khô ở chợ luận án
ngay tại thủ đô Hà Nội ngàn năm văn vật! Bằng đại học, thạc sĩ, tiến sĩ
khắp trong nhà ngoài phố, từ kẻ chợ đến cùng quê đâu đâu cũng dư thừa
bằng cấp. Đúng là ra ngõ gặp anh hào... TS chạy như rươi.
Nơi đây tôi không nói ngoa một chút nào mà nó là sự thật và rộng khắp
chứ không phải đặc thù, cá biệt một nơi đâu. Từ rừng sâu dạt về phố thị,
từ chăn trâu bắt cá bờ ao bỗng một phát nhảy lên tốt nghiệp tú tài rồi
đại học, thạc sĩ, tiến sĩ ngon ơ... chỉ trong năm ba mùa mưa lũ! Lúc này
cái học là học để được chứng minh trên giấy về trình độ học vấn cần
thiết trong lý lịch để cho phù hợp với chức vụ đang được cơ cấu trong
cái cơ chế quái dị này và được gọi là "Được ưu tiên học theo chính sách"
thì thử hỏi sao cho đất nước khỏi cảnh ba chìm bảy nổi chín lênh đênh
cho được?
Xin các bạn cho tôi kể một câu chuyện rất thường nhưng có thật, người
viết chứng kiến tận mắt, nghe tận tai. Chuyện rằng: Vào khoảng năm
1984-1985, vì có một vài công việc mà tôi phải quan hệ và quen biết với
một anh cán bộ đảng viên CSVN tên Tư T... đứng đầu xã BC huyện BC
Tp.HCM. Ngày nọ anh ta đi thi lấy bằng tốt nghiệp cấp III để bổ sung cho
lý lịch lên làm lãnh đạo cấp cao hơn. Buổi chiều hôm cuối kỳ thi anh ta
tiện đường ghé qua nhà tôi và rủ đi nhậu. Tôi lấy làm lạ, đời nào "rồng
tới nhà tôm", mà lại mời tôm đi nhậu, chuyện trái ngoe. Thì ra là đệ tử
của anh ta làm nhiệm vụ phải mở tiệc chiêu đãi các cô thầy giáo coi và
chấm thi trong kỳ thi của anh ta. Trong bữa tiệc hắn nói nhỏ với tôi
rằng: "Anh biết không? Khi vào phòng thi tôi chẳng biết phải làm gì
cho hết giờ, đành móc gói thuốc 555 international mà lúc đó gọi là "ba
số oanh tạc" ra bật lửa hút phì phèo và rút "Con chó lửa K 59" để lên
bàn đồng thời thỉnh thoảng nheo mắt cười tình với cô giáo giám thị coi
thi. Cuối buổi tôi nộp lên tờ giấy trắng không một chữ i-tờ" thế mà một thời gian sau tên anh có trong danh sách đậu, và tất nhiên sẽ được cấp bằng thật hẳn hoi.
Trong suốt thời gian từ đó đến nay, xã hội CSVN đầy ắp nào "bằng thật"
nhưng "học giả" và bằng dzỏm, bằng mua (giả) nữa. Đây là truyện dài
nhiều tập nói không bao giờ hết. Rồi chuyện bát nháo trong thi cử,, tiêu
cực, thành tích trong giáo dục CSVN nó là chứng bịnh trầm kha và nó
đang chuẩn bị "nhập quan" theo chế độ chứ làm thế nào mà sửa chữa cho
được?
Trở lại chuyện "Lú" nhận bằng. Trên thế giới hầu hết các vị lãnh tụ,
chính khách sau khi mãn nhiệm đa phần họ trở về hoạt động với nghề chính
mà họ đã xuất thân từ trường lớp, từ bằng cấp mà họ đã ra sức học tập,
rèn luyện. Đồng thời trong các lĩnh vực đó họ có thực lực và thực tài.
Trong lịch sử 44 đời Tổng Thống Mỹ thì vị T.T thứ 27 William Howard Taft
sau khi mãn nhiệm ông lại ngồi vào ghế chánh án tòa án tối cao Hoa Kỳ.
Với bề dày về ngành luật mà ông đã học được trước khi bước vào chính
trường.
T.T Bill Clinton sau khi mãn nhiệm ông điều hành quỹ từ thiện của ông
đồng thời đi diễn thuyết trên thế giới góp sức đem lại an ninh hòa bình
cho thế giới, đạt được nhiều kết quả và tạo được nhiều tiếng vang tích
cực.
Còn các vị T.Thống, Thủ tướng, bộ trưởng chân chính, thực tài khác trên
thế giới cũng đều không có mấy ai mà khi đã về dân dã mà thất nghiệp hay
nằm đó mà thụ hưởng của phi nghĩa, bẩn nhơ thu vén được trong thời gian
tại vị như các đỉnh cao trí tệ CSVN, và khi về vườn lại đổi giọng làm
thơ, viết báo giả dối làm như yêu nước thương nòi trăn trở cho cho sự
sống còn của dân tộc hầu che lấp tội lỗi đã gây ra cho quốc gia, đất
nước khi còn tại vị.
Một điều cơ bản ở đây là hầu hết các vị đảng viên cán bộ từ cao cấp đến
đảng viên quèn đều xài bằng cấp như đã nêu trên nên làm gì có thực tài,
có chất xám đúng nghĩa mà thi thố hay cống hiến thêm cho xã hội nhân
quần?
Anh 3 Ếch nhà ta từ lớp ba y-tá bưng biền U-Minh, Năm Căn Thập Động, một
phát thoát rừng mà bỗng có bằng cử nhân luật ở trường Đại Học Quốc Gia
mà không đi học một ngày nào! Nếu có thì thầy nào dạy? Lớp nào có tên
của 3 Ếch? Bạn học cùng lớp là ai? Thi ngày nào mà đậu? Bài thi của 3
Ếch có còn lưu ở trường không? Những GS nào chấm các bài thi đó? Thật
khó trả lời quá 3 Ếch nhỉ! Nếu mai kia mốt nọ về vườn mà Ếch chưa bị
"Xào Lăn" thì Ếch có khả năng làm luật sư bào chữa cho dân oan bị áp bức
trước tòa án công khai, công lý được không?
- Thôi thôi đừng hỏi nữa! Tội quá tha dùm em!
Còn phần "Lú"! Nếu mai này mà lão Lú còn tồn tại trên thế gian thì lão
làm gì với cái bằng tiến sĩ "Xây dựng đảng" chứ không phải xây dựng nhà
của Mác trao cho nhỉ? Trong lúc mà cả thế giới đã vứt cả Mác-Lê-Mao vào
sọt rác? Cũng một câu hỏi khó cho lão. Ngay trong lúc đương thời xập
xình ngựa xe, tiền hô hậu nịnh và Lú ta thử "Dzợt nghề" ở nghĩa trang
Cuba mà cả người lẫn ma đều phải bịt mũi bỏ của chạy lấy người. Đến nỗi
Bà Đầm xứ cà phê Ba-Tây Nam Mỹ phải tái mặt xua tay bai bải...
Một cán bộ ngoại giao cao cấp dưới trướng Lú (xin được dấu tên vì sợ bị
trảm) thú nhận rằng trong mấy chục năm làm ngoại giao của ông ta và
trong sử sách ngoại giao thế giới xưa nay thì tình trạng này chưa từng
có. Nhục lắm.
Nói về cái bằng Tiến Sĩ danh dự.
Theo sự hiểu biết hạn hẹp của người viết, một trường Đại Học chỉ trao
bằng Tiến Sĩ danh dự cho một cá nhân nào đó nhờ vào sự cống hiến lớn cho
xã hội, có bề dày và nhiều thành tích vẻ vang.
Như trường Đại Học Oxford danh giá, lâu đời (thành lập năm 1249) của Anh Quốc đã trao bằng Tiến Sĩ danh dự cho:
- Tông Thống Hoa Kỳ Bill Clinton trong một chuyến thăm bang giao chính
thức đến Vương Quốc Anh. Trước kia ông đã theo học và tốt nghiệp tại Đại
Học này với học bổng Rhodes.
- Khôi nguyên Nobel hòa bình Aung San Suu Kyi lãnh tụ đối lập của
Myanmar. Trong những năm 60s của thế kỷ trước bà đã theo học tại trường
này với các ngành Triết, Kinh Tế, Chính Trị. Ngày 20/6/2012 hội đồng GS
trường Đại Học Oxford Anh Quốc đã trao bằng Tiến Sĩ danh dự khoa luật
dân sự cho bà trong chuyến công du Châu Âu và bà đã có các buổi diễn
thuyết trước Quốc Hội Anh. Nơi đây Lưỡng viện Quốc Hội Anh đã nhiều đợt
vỗ tay tung hô, tán dương bà. Tất nhiên bà diễn thuyết bằng tiếng Anh.
Sau đó bà còn diễn thuyết ở Đại Học Sorbon Paris, nghị viện Thụy Sĩ...
và nhiều nước khác nữa. Thế mới xứng tầm là chính khách lỗi lạc trên
chính trường thế giới.
Nhìn về các đỉnh cao trí tệ Việt Nam.
Ngày 28/3/2012 trường Korea University trao cho 3 Ếch bằng Tiến Sĩ danh dự là để "Ghi nhận những thành tựu của ông trong việc phát triển kinh tế Việt nam"
(Trời ơi phát triển kinh tế! Tòa án tối cao CSVN đã xử Bùi Tiến Dũng,
Phạm Thanh Bình, bộ công an đã bắt nhốt Dương Chí Dũng và nhiều con sâu
khác rồi mà các vị củ sâm không nghe và thấy sao?)
Thật mỉa mai. Một y-tá lớp 3 chưa kinh qua một trường tiểu học nào ở Năm
Căn, Thập Động cả chứ đừng nói một trường nào ở thành phố mà bỗng dung
được trường ĐH Hàn Quốc trao tặng bằng TS danh dự mà không biết để ngành
gì? Chẳng lẽ ngành y-tá? Mà lại có công đục khoét, nhấn chìm nền kinh
tế VN đang chết lâm sàng? Các đứa con của nền KTVN trần truồng rơi xuống
biển mà chết không kịp nhắm mắt như Vinashin, Vinalines, VNPetro, EVN,
Tổng Cty Sông Đà, Than khoáng sản và chuỗi ngân hàng...v.v... Thật buồn
nôn. Có lẽ sau khi cấp bằng vẽ vời cho 3 Ếch là những dự án chia chác sẽ
diễn ra!
Sắp đến đây Lú lại nhận bằng Tiến Sĩ danh dự "Chính Trị" của trường ĐH
Sammasat Thái Lan để rồi mang nhãn hiệu đi qua Lào diễn tuồng không bị
xua đuổi! Còn lại các TS VN thì trí tệ không nơi đâu trên thế giới sánh
bằng như TS Phan Xuân Dũng cái gọi là UB khoa học CN Môi trường nêu ra
tối kiến bắt dân oan nộp tiền cọc trước khi khiếu kiện. TS Trần Đăng
Thanh giảng cho các GS, lãnh đạo các trường ĐH ở Hà Nội phải cố gắng
phấn đấu để nay mai có sổ hưu! Thạc sĩ "Tứ đại Ngu" Lăng tần Hoàng hữu
Phước...và vạn vạn TS giấy nữa.
Ít có giàn lãnh tụ, lãnh đạo... ở một nước nào trên thế giới mà có nhiều
bằng cấp như ở cái thiên đường xã nghĩa CSVN này. Thử hỏi như thế làm
gì mà con dân, đất nước không phồn vinh, giàu sang hạnh phúc cho được?
No comments:
Post a Comment