*
“Chính thể Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam hình thành, phát triển gắn với Chủ nghĩa Marx-Lenin, tư tưởng Hồ Chí Minh. Hệ tư tưởng của giai cấp vô sản phát huy vai trò cách mạng trong xã hội Việt Nam với thiết
chế tương ứng là Đảng Cộng sản Việt Nam, Nhà nước Cộng hòa Xã hội chủ
nghĩa Việt Nam cùng với các tổ chức khác thuộc hệ thống chính trị của đất nước.
Lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam là một trong những yếu tố cấu thành của tổ chức quyền lực nhà nước,
có vai trò vô cùng quan trọng để bảo vệ chính thể, bảo vệ quyền lực nhà
nước, bảo vệ chế độ Xã hội chủ nghĩa, bảo vệ Đảng Cộng sản Việt Nam, bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của nhân dân. Hiến pháp là đạo luật cơ bản, thể hiện tập trung ý chí, nguyện vọng của lực lượng lãnh đạo xã hội và của toàn dân, cần thiết có quy định những nội dung về bảo vệ Tổ quốc và các lực lượng vũ trang nhân dân. . . .
Lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam do Đảng Cộng sản Việt Nam
thành lập, giáo dục, rèn luyện; quá trình chiến đấu, xây dựng và trưởng
thành của lực lượng vũ trang nhân dân luôn gắn liền với sự lãnh đạo của
Đảng Cộng sản Việt Nam. Bản chất cách mạng, tính chính trị của lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam là tất yếu, phù hợp thực tiễn cách mạng Việt Nam.”
Từ đoạn trích dẫn trên lấy trong bài viết của Tô Lâm, Trung tướng, Phó
Giáo Sư, Tiến Sỹ, Ủy Viên Trung Ương Đảng, Thứ Trưởng Bộ Công An, đăng
trên TTXVN ngày 17 tháng 3 năm 2013 góp ý dự thảo sửa đổi Hiến Pháp 1992
với nhan đề “Cơ Sở Khoa Học của Các Quy Định về Lực Lượng Vũ Trang Nhân Dân trong Dự Thảo Sửa Đổi Hiến Pháp Năm 1992” chúng ta có thể nhìn thấy một số sự thật.
SỰ THẬT THỨ NHẤT:
“Hiến Pháp là đạo luật cơ bản, thể hiện tập trung ý chí, nguyện vọng của lực lượng lãnh đạo xã hội...”
Ngài Tô Lâm đã xác định một sự thật không thể chối cãi là hiến pháp
của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam được viết ra là để bảo vệ kẻ
cầm quyền. Nói theo kiểu “có văn hóa” thì ĐCSVN chính là hiến pháp của
toàn dân. Nói theo kiểu giang hồ, TỤI TAO CHÍNH LÀ HIẾN PHÁP CỦA TỤI
BÂY. Cái đuôi “và nhân dân” chỉ là những từ vô nghĩa dùng để ngụy trang
cho sự ngạo mạn và khinh bạc nhân dân của giới cầm quyền hiện nay.
SỰ THẬT THỨ HAI:
“Lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam là một trong những yếu tố cấu
thành của tổ chức quyền lực ... Bản chất cách mạng, tính chính trị của
lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam là tất yếu, phù hợp thực tiễn cách
mạng Việt Nam.” Ngài Tô Lâm đã xác định một sự thật không thể chối
cãi là quyền lực của cơ chế cai trị hiện nay là thứ quyền lực bắt đầu
từ sức mạnh của bạo lực trong quá khứ và vẫn tiếp tục tựa trên sức mạnh
của bạo lực trong hiện tại, do ĐCSVN dựng lên cho riêng ĐCSVN và vì
quyền lợi của ĐCSVN. Hai chữ nhân dân chỉ là bình phong che đậy bản
chất của một “băng đảng” tội ác nấp sau danh nghĩa nhân dân để khống chế
toàn thể nhân dân.
SỰ THẬT THỨ BA:
“Lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam... có vai trò vô cùng quan
trọng để bảo vệ chính thể, bảo vệ quyền lực nhà nước, bảo vệ chế độ Xã
hội chủ nghĩa, bảo vệ Đảng Cộng sản Việt Nam...” Ngài Tô Lâm đã xác
định một sự thật không thể chối cãi là lực lượng vũ trang nhân dân Việt
Nam là một “công cụ” của ĐCSVN chỉ biết trên hết là bảo vệ ĐCSVN và bảo
vệ cơ chế cai trị do ĐCSVN dựng lên. Nhiệm vụ bảo vệ tổ quốc chỉ là
thứ yếu so với những nhiệm vụ được cho là “vô cùng quan trọng” đó. Như
vậy, với sự khẳng định của những kẻ đang cầm quyền hiện nay, cái gọi là
lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam trên danh nghĩa thực ra chỉ là lực
lượng vũ trang bảo vệ ĐCSVN được ngụy trang dưới danh nghĩa nhân dân.
Không có gì để ngạc nhiên về thái độ “cấm người dân bày tỏ lòng yêu
nước” của ĐCSVN và giới cầm quyền hiện nay.
SỰ THẬT THỨ TƯ:
“Lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam do Đảng Cộng sản Việt Nam thành
lập, giáo dục, rèn luyện; quá trình chiến đấu, xây dựng và trưởng thành
của lực lượng vũ trang nhân dân luôn gắn liền với sự lãnh đạo của Đảng
Cộng sản Việt Nam.” Ngài Tô Lâm đã xác định một sự thật không thể
chối cãi là ĐCSVN luôn luôn coi lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam là
“sở hữu” của ĐCSVN và chỉ sở hữu bởi ĐCSVN, một tập thể quân sự của
“những nô lệ chính trị” phải phục tùng theo mệnh lệnh của ĐCSVN (chứ
không phải là phục tùng mệnh lệnh lịch sử hay mệnh lệnh nhân dân như ảo
tưởng). Thái độ “ép buộc sự tùng phục tuyệt đối” này của ĐCSVN không
khác thái độ của những tổ chức tội phạm ép buộc sự tùng phục tuyệt đối
của những lực lượng vũ trang do họ lập ra và tài trợ. Nói một cách
khác, nếu ĐCSVN buộc lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam nổ súng chống
lại nhân dân thì họ cũng sẽ phải làm, hoặc nếu như Bắc Kinh mua chuộc và
khống chế 13 nhân vật đầu não của ĐCSVN thì lực lượng vũ trang nhân dân
Việt Nam cũng phải tuyệt đối phục tùng dầu biết rõ họa mất nước.
SỰ THẬT THỨ NĂM:
“Cần thiết có quy định những nội dung về bảo vệ Tổ quốc và các lực lượng vũ trang nhân dân.” Ở đây ngài Tô Lâm đã nhắc tới hai chữ tổ quốc nhưng là thứ Tổ Quốc trong ngữ cảnh “chính thể Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam hình thành, phát triển gắn với Chủ nghĩa Marx-Lenin, tư tưởng Hồ Chí Minh.”
Như vậy, ý của ngài Tô Lâm là gì? Nói một cách khác cho dễ hiểu, tổ
quốc của ngài Tô Lâm và của ĐCSVN không phải là Tổ Quốc Việt Nam mà là
TỔ QUỐC XÃ HỘI CHỦ NGHĨA.
Hồ Chí Minh đã từng xác định khái niệm TỔ QUỐC XHCN như sau: “Từ khi
Đảng Cộng sản Đông Dương thành lập, nhân dân Việt Nam ta luôn hướng về
Liên Xô, đất nước của Lênin vĩ đại và coi Liên Xô là Tổ quốc của cách
mạng, Tổ quốc thứ hai của mình.” (Nguồn: Hồ Chí Minh toàn tập, Nxb Chính trị Quốc gia, Hà Nội, 2000, tập 11, trang 166).
Và Hồ Chí Minh cũng đã di chúc rằng đến khi chết ông ta sẽ tìm về với cái TỔ QUỐC XHCN nơi đó có Các Mác và Lê Nin: “Vì
vậy tôi để sẵn mấy lời này, phòng khi tôi sẽ đi gặp cụ Các Mác, cụ
Lênin và các vị cách mạng đàn anh khác, thì đồng bào cả nước, đồng chí
trong Đảng và bầu bạn khắp nơi đều khỏi cảm thấy đột ngột.” (Nguồn: Di chúc Hồ Chí Minh).
Rõ ràng là cái Tổ Quốc Việt Nam, nơi có Hùng Vương và bao nhiêu vị anh
hùng Việt Tộc đã dựng nước và giữa nước suốt mấy ngàn năm, cái tổ quốc
mà tôi và các bạn luôn yêu thương và bảo vệ, không hiện hữu trong tâm
thức cũng không nằm trong trái tim của Hồ Chí Minh.
Trung tướng PGS, TS Nguyễn Tiến Bình đã từng xác định cái gọi là TỔ QUỐC
XHCN trong tâm thức và định hướng của những kẻ cầm quyền ngày nay: “Thắng
lợi vĩ đại của Cách mạng Tháng Mười đã dẫn đến sự ra đời của Tổ quốc
XHCN – một Tổ quốc kiểu mới trong lịch sử nhân loại được đặc trưng bởi
chế độ xã hội XHCN.” Và với họ bảo vệ tổ quốc có nghĩa là “Bảo
vệ tổ quốc xã hội chủ nghĩa là một quy luật khách quan, là nhiệm vụ
chiến lược cơ bản, trọng yếu và xuyên suốt gắn liền với quá trình hình
thành và phát triển của tổ quốc xã hội chủ nghĩa.” (Nguồn: TS Nguyễn Tiến Bình, “Cách mạng Tháng Mười và một số vấn đề chiến lược bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa”, Tạp chí Cộng sản Số 19 (139) năm 2007).
Đại Tá Đỗ Đắc Yên cũng xác định sứ mạng của lực lượng vũ trang nhân dân Việt Nam là phải bảo vệ TỔ QUỐC XHCN: “Những
nội dung cơ bản tư tưởng Hồ Chí Minh về xây dựng nền quốc phòng toàn
dân là một thể thống nhất, phản ánh sâu sắc sự kế thừa truyền thống dựng
nước và giữ nước của dân tộc, thấm nhuần học thuyết Mác-Lênin, sự tiếp
thu và vận dụng kinh nghiệm cách mạng thế giới và từ chính thực tiễn
công cuộc quốc phòng bảo vệ Tổ quốc của nước ta. Tư tưởng đó của Người
đã được thực tế lịch sử với những chiến công lừng lẫy của dân tộc chứng
minh là đúng đắn. Tư tưởng đó đã đóng góp vào sự phát triển lý luận bảo
vệ Tổ quốc XHCN.” (Nguồn: Đại Tá Đỗ Đắc Yên, “Tư tưởng Hồ Chí Minh về xây dựng nền quốc phòng toàn dân”).
Không phải chỉ có một Hồ Chí Minh hay một Trung Tướng Nguyễn Tiến Bình
hay một Đại Tá Đỗ Đắc Yên mà là toàn thể ĐCSVN đều hướng về cái gọi là
TỔ QUỐC XHCN: “ĐH lần thứ X Đảng bộ tỉnh Hà Sơn Bình diễn ra từ ngày
14 đến 20-10-1986, có 444 đại biểu tham dự. ĐH đã nhìn thẳng vào sự
thật, đánh giá đúng thực trạng tình hình và tìm ra giải pháp khắc phục.
Do chịu nhiều tác động nên chỉ 4/8 chỉ tiêu ĐH đề ra đạt kế hoạch. Để
thực hiện thắng lợi hai nhiệm vụ chiến lược của Đảng đề ra là xây dựng
CNXH và bảo vệ Tổ quốc XHCN, ĐH xác định mục tiêu, năm 1986-1990” (Nguồn:
Lịch sử Đảng bộ thành phố Hà Nội giai đoạn 1930-2000, NXB Hà Nội - 2004
và Các kỳ đại hội Đảng bộ tỉnh Hà Tây 1947-2005, tháng 8-2005).
ĐCSVN với cái TỔ QUỐC XHCN của những kẻ cầm quyền đất nước hiện nay đã
thẳng tay khinh miệt miệt và phủ nhận một Tổ Quốc Việt Nam trải hơn bốn
ngàn năm. Vậy mà, Đại Tá Đỗ Đắc Yên đã dám trơ trẽn lên giọng “kế thừa truyền thống dựng nước và giữ nước của dân tộc.”
Suốt hơn bốn ngàn năm đó, công lao của tiền nhân Việt không thể tính
bằng con số. Công lao đó không có một cuốn sử ký nào có thể diễn tả trọn
vẹn và chân thật hơn được 4 chữ Tổ Quốc Việt Nam. Bất cứ một người
Việt nào, dầu sống ở nơi đâu và chết ở nơi đâu, cũng phải biết tri ân
công lao đó của tiền nhân Việt. Và không có một sự tri ân nào của dân
Việt đối với tiền nhân Việt thành kính hơn là biết trân trọng 4 chữ Tổ
Quốc Việt Nam.
Tương lai của một dân tộc được củng cố bởi giá trị của cội nguồn cùng sự
truyền thừa liên tục. Và không có một sự nối kết nào từ quá khứ khởi
sinh của dân tộc tới hiện tại và tương lai của dòng sinh mệnh Việt mạnh
mẽ hơn là 4 chữ Tổ Quốc Việt Nam. Vậy mà, những đứa con vong bản và bội
tình, những kẻ cầm quyền đang thao túng đất nước, đã đem cái thứ TỔ
QUỐC XHCN để thẳng tay phủ nhận Tổ Quốc Việt Nam lại còn dám tráo trở
mạo nhận hai chữ “nhân dân.”
Nói tóm lại ngài Tô Lâm đã xác định một sự thật không thể chối cải là
ĐCSVN và những kẻ cầm quyền hiện nay đã từ bỏ Tổ Quốc Việt Nam truyền
thống. Với họ, họ đã có một tổ quốc kính yêu khác là TỔ QUỐC XHCN, nơi
đó có tổ tiên của họ là Các Mác và Lê Nin.
SỰ THẬT THỨ SÁU:
“Bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của nhân dân”. Ngài Tô Lâm đã
khẳng định là người dân chỉ được an toàn trong giới hạn của những thứ
quyền do chính họ ban phát và chỉ được hưởng những lợi ích do chính họ
bố thí. Đòi hỏi những thứ vượt ngoài “vòng đai ban phát” thì mọi sinh
mạng đều là “cá nằm trên thớt”. Đối với ĐCSVN và những kẻ cầm quyền
hiện nay, không có cái gọi là “quyền đương nhiên của con người” và cũng
không có cái gọi là “bình đẳng lợi ích cho mọi công dân”. Hai chữ nhân
dân chỉ là ngôn ngữ bình phong để che đậy sự thật là cả một khối lớn dân
tộc bị đối xử bất công, cả một khối lớn dân tộc bị chà đạp và khinh
miệt bởi những người cầm quyền có cùng màu da và tiếng nói, và cả một
dân tộc bị giam hãm ngay trên đất nước mình bởi một định hướng ngoại lai
gọi là XHCN và bởi một nhóm người gọi là thành phần lãnh đạo của
ĐCSVN.
Còn nhiều sự thật nữa trong bài viết của Tô Lâm. Nhưng thiết nghĩa chỉ
với 6 sự thật này cũng đã đủ để cho chúng ta nhìn ra “nanh vuốt” của
ĐCSVN và những kẻ cầm quyền hôm nay. Và trong thế giới này chúng ta chỉ
có hai sự chọn lựa: tự mình tham gia định hình cái xã hội mà mình đang
sống hoặc là tiếp tục để cho kẻ xấu ác áp đặt. Sự chọn lựa là của mỗi
người.
No comments:
Post a Comment